Hội nhập toàn cầu, vào WTO tự nó không là mục đích mà chỉ là phương tiện, điều kiện, con đường kết hợp sức mạnh dân tộc, với sức mạnh thời đại; nhất là cốt để tranh thủ lực lượng sản xuất và công nghệ hiện đại, những thành tựu mới của kinh tế tri thức nhằm xây dựng cơ sở vật chất - kỹ thuật của chủ
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
TIẾP TỤC MỘT CÁCH KIÊN ĐỊNH VÀ SÁNG TẠO CON ĐƯỜNG XÃ HỘI CHỦ NGHĨA (Tiếp theo kỳ trước) TIẾP TỤC MỘT CÁCH KIÊN ĐỊNH VÀ SÁNG TẠO CON ĐƯỜNG XÃ HỘI CHỦ NGHĨA (Tiếp theo kỳ trước) Nguồn: fpe.hnue.edu.vn Hội nhập toàn cầu, vào WTO tự nó không là mục đích mà chỉ là phươngtiện, điều kiện, con đường kết hợp sức mạnh dân tộc, với sức mạnh thời đại;nhất là cốt để tranh thủ lực lượng sản xuất và công nghệ hiện đại, những thànhtựu mới của kinh tế tri thức nhằm xây dựng cơ sở vật chất - kỹ thuật của chủnghĩa xã hội - nhiệm vụ trung tâm của cả thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội. III - TIẾP TỤC ĐI CON ĐƯỜNG THỜI ĐẠI. KIÊN ĐỊNH, ĐỔI MỚI,SÁNG TẠO. Ý kiến phủ định thời đại chúng ta vẫn là thời đại quá độ từ chủ nghĩa tư bảnlên chủ nghĩa xã hội trên phạm vi toàn thế giới là một bước lùi về lập trường chínhtrị cơ bản, xuất phát. Thực tế nếu vậy thì đất nước ta, Đảng ta từ nay đi con đườngnào đây? 1 - Chuyển đổi sang con đường tư bản chủ nghĩa chăng? Đã có những ýkiến như thế, nhưng tuyệt đối không thể chấp nhận. Đúng là sau thảm họa sụpđổ ở Liên Xô, Đông Âu, chủ nghĩa tư bản căn bản chiếm lĩnh phần lớn trận địathế giới. Nhưng vận mệnh và tiền đồ chủ nghĩa tư bản sẽ như thế nào? Chủ nghĩa tư bản đã có lịch sử hơn 500 năm. Nó đã có những cống hiến cựckỳ to lớn cho loài người. Nó đã tạo ra những lực lượng sản xuất không những đồsộ mà còn tinh xảo, tinh vi, những máy móc thông minh, những vật liệu, nănglượng kỳ diệu v.v.. Với đại công nghiệp, nó đã tạo ra thị trường thế giới thay chotình trạng biệt lập trước đó của các địa phương và dân tộc vốn tự cung tự cấp. Doxâm chiếm thuộc địa, bóp nặn thị trường thế giới, chủ nghĩa tư bản đã làm cho sảnxuất và tiêu dùng của tất cả các nước mang tính chất thế giới. Chính chủ nghĩa tưbản đã có công làm cho lịch sử biến thành lịch sử thế giới. Nhưng đó là thế giớigì? Trước Cách mạng Tháng Mười Nga năm 1917, đó toàn thị là thế giới tư bảnbao gồm các chính quốc và cả hệ thống thuộc địa của chủ nghĩa đế quốc. Từ sauTháng Mười năm 1917 đến 1991, thế giới phân chia thành hai hệ thống đối lập.Sau khi Liên Xô và Đông Âu tan rã, chủ nghĩa tư bản chiếm lĩnh đa phần thế giới,bản đồ chính trị thế giới thay đổi căn bản. Lịch sử phải chăng kết thúc ở chủnghĩa tư bản, tột đỉnh của văn minh loài người? Thực tiễn thế giới hậu Xô-viếtđã sớm bác bỏ kết luận sai lầm ấy. Có điều cần ghi nhận: ngày nay ít ai còn mangảo tưởng chủ nghĩa tư bản sắp chết đến nơi, nhưng phải chăng số người tin tuyệtđối vào sức sống vĩnh hằng của chủ nghĩa tư bản cũng ngày càng vơi dần? xem rađa số đánh giá chủ nghĩa tư bản còn lâu mới tiêu vong nhưng cuối cùng nhất địnhnó không tránh khỏi tiêu vong. Thật ra sức sống còn lại của chủ nghĩa tư bản mà đôi khi có người choángngợp, một phần do nó vốn chưa thật cạn kiệt, còn một phần rất quan trọng là donhững yếu kém, sai lầm dẫn đến sụp đổ cay đắng một mảng lớn chủ nghĩa xã hộihiện thực. Một sự thật nữa cũng đáng lưu ý là tâm trạng hoan hỉ của phương Tâytrước sự sụp đổ của Liên Xô chỉ được nhất thời; sau đó, khi không còn địch thủđáng gờm phải đối mặt, thì những đầu óc ít nhiều tỉnh táo, sáng suốt trong các họcgiả và chính khách phương Tây bình tĩnh quay về nhìn lại bản thân chủ nghĩa tưbản, đã kịp thời cảnh báo: coi chừng nguy cơ đe dọa vận mệnh chủ nghĩa tư bảnvốn ra không phải từ phía chủ nghĩa xã hội, từ Liên Xô, mà chính từ ngay tronglòng chủ nghĩa tư bản. Rõ ràng chủ nghĩa tư bản cũng đang tự phản tỉnh, tự phêphán, đang thấy khó mà tự duy trì nếu không có phép gì mầu nhiệm hơn nhữngphép đã dùng gần như cạn kiệt để tự điều chỉnh, thích nghi. Những khái niệm xãhội hậu tư bản, hay chủ nghĩa tư bản mới, chủ nghĩa tư bản nhân dân, haychủ nghĩa tư bản của những người lao động v.v. mà một số học giả phương Tâyưa dùng nói lên hai mặt. Nó vừa là một sự ngụy biện rằng chủ nghĩa tư bản đãkhông còn là chủ nghĩa tư bản nữa vì nó không còn bóc lột; vừa là - về khách quan- mặc nhiên thừa nhận chế độ tư bản đích thực, truyền thống như bản thân nó, đãhết lý do tồn tại, đã hết khả năng tự biện minh; có nghĩa ngay các nhà tư tưởng tưsản cũng đã mất niềm tin ở chính chủ nghĩa tư bản, đã mặc nhiên và gián tiếp phảinói đến một chế độ mới đang gõ cửa chủ nghĩa tư bản. Trong khi đó, một số ngườitrước đây, sau khi Liên Xô sụp đổ, niềm tin đối với chủ nghĩa xã hội ở họ bị lunglay dữ, thì từ thực tiễn thế giới hơn 10 năm qua Mỹ hành động ngang ngược với vịthế siêu cường duy nhất, họ có phần suy nghĩ lại rằng chủ nghĩa xã hội ở Liên Xôtrước đây dù có khuyết tật nặng nề thế nào đi nữa, nhưng thảm họa nhãn tiền ngàynay là không còn Liên Xô, Mỹ đang làm mưa làm gió trên thế giới. 2 - Vậy là thế giới đổi thay nhưng thời đại không thay đổi, Đảng ta, nhân dânta, đất nước ta, nhất quyết tiếp tục đi con đường thời đại - con đường xã hội chủnghĩa. Cần nhận rõ thời đại mặc dù không thay đổi nhưng thời đại lịch sử lớn được ...