Danh mục

Tiểu luận: Hiệp ước về giải quyết tranh chấp giữa các quốc gia và pháp nhân thuộc quốc gia khác

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 213.65 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Phí tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bản Module này giới thiệu chung về những thỏa thuận về giải quyết tranh chấp đầu tư quốc tế theo ICSID Bản Module này cũng đưa ra khung của 1 số biện pháp giải quyết tranh chấp đầu tư truyên thống giữa nhà ĐTNN và nc nhận đầu tư, và phân tích những yếu điểm của các biện pháp đó. Bản Module này giải thích nguồn gốc, lịch sử của HƯ ICSID và tại sao những điều khoản của HƯ này lại bảo vệ lợi ích nhà ĐTNN cũng như nc nhận đầu tư. Nó cũng đưa ra những ng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiểu luận: Hiệp ước về giải quyết tranh chấp giữa các quốc gia và pháp nhân thuộc quốc gia khác Tiểu luậnHiệp ước về giải quyết tranh chấp giữa cácquốc gia và pháp nhân thuộc quốc gia khác Tổng quan: Bản Module này giới thiệu chung về những thỏa thuận về giải quyết tranh chấp đầu tư quốc tế theo ICSID Bản Module này cũng đưa ra khung của 1 số biện pháp giải quyết tranh chấp đầu tư truyên thống giữa nhàĐTNN và nc nhận đầu tư, và phân tích những yếu điểm của các biện pháp đó. Bản Module này giải thích nguồn gốc, lịch sử của HƯ ICSID và tại sao những điều khoản của HƯ này lạibảo vệ lợi ích nhà ĐTNN cũng như nc nhận đầu tư. Nó cũng đưa ra những ng tắc cơ bản trong HƯ ICSIDCác cơ chế giải quyết tranh chấp về đầu tư, thương mại  Toà án của nước được đầu tư: Nếu ko có thỏa thuận khác thì những bất đồng giữa nhà đầu tư nước ngoài và nước nhận đầu tư thông thường sẽ được Tòa án (trong nước) của nước nhận đầu tư giải quyết. Nhìn từ phía các nhà đầu tư nước ngoài (ĐTNN) thì cách giải quyết này có nhiều bất cập. Trong trường hợp này, dù đúng hay sai thì Tòa án của nước nhận đầu tư cũng không được cho là đủ công bằng vô tư. Hơn nữa, Toà án trong nước có nghĩa vụ phải áp dụng Luật trong nước ngay cả khi Luật này không bảo vệ lợi ích của nhà ĐTNN như ở Luật quốc tế. Thêm vào đó, Tòa án thông thường thường thiếu những kĩ thuật chuyên môn cần thiết để giải quyết những tranh chấp kinh tế quốc tế phức tạp.  Tòa án của các nước khác: Tòa án của các nước khác thường không phải một sự lựa chọn thiết thực. Trong hầu hết mọi trường hợp, họ sẽ không có thẩm quyền giải quyết những vụ việc đầu tư nằm ngoài lãnh thổ nước mình. Ngay cả trong trường hợp nước nhận đầu tư đồng ý với những điều khoản của Tòa án nước đầu tư hay Tòa án nước thứ ba.  Sự bảo vệ ngoại giao: Bảo vệ ngoại giao là biện pháp thường được sử dụng để giải quyết bất đồng về đầu tư, được thực hiện thông qua đàm phán hoặc qua kiện tụng giữa 2 nước đầu tư và nhận đầu tư trước khi đưa ra Tòa án quốc tế hay Trọng tài. Biện pháp này cũng có 1 số yếu điểm như: biện pháp này chỉ được thi hành khi thấy là cần thiết, và các nhà ĐTNN ko có quyền sử dụng; Bảo vệ ngoại giao ko phổ biến ở những nước ko thi hành biện pháp này, và có thể dẫn đến những căng thẳng trong quan hệ ngọa giao các nước có liên quan.  Trọng tài phân xử: Trọng tài quốc tế thường giải quyết tranh chấp tích cực hơn so với Tòa án trong nước và biện pháp bảo vệ ngoại giao. Trọng tài quốc tế cũng thường tốn ít chi phí và có hiệu quả hơn Tòa án thông thường. Các bên có quyền lựa chọn trọng tài đủ chuyên môn.  Trọng tài đặc nhiêm: Nếu biện trọng tài ko được bởi cơ quan trọng tài chuyên biệt thì vụ việc sẽ được chuyển cho trọng tài đặcnhiệm giải quyết. Trọng tài đặc nhiệm yêu cầu một bản thỏa thuận trọng tài (compromis) quy định các vấn đề: chọn lựa trọng tài, Luật áp dụng, và một số các vấn đề thủ tục. Tóm tắt: 1. Tòa án của nước nhận đầu tư thường không được coi là đảm bảo đủ công bằng cho các nhà ĐTNN. 2. Tòa án của nước đầu tư cũng như của nước thứ ba thường ko giải quyết được tranh chấp đầu tư. 3. Bảo vệ đầu tư là một biện pháp để giải quyết tranh chấp đầu tư. Tuy nhiên biện pháp này không đảm bảo cho nhà ĐTNN và cũng không thuận tiện cho nước nhận đầu tư. 4. Trọng tài đặc nhiệm được thảo thuận giữa nhà ĐTNN và nước nhận đầu tư là sự lựa chọn hữu hiệu, tuy nó bao gồm nhiều thủ tục rườm rà. ICSID1. Lịch sử ra đời của ICSID- Khâu chuẩn bị và sự ra đời + Cơ chế giải quyết tranh chấp về đầu tư, thương mại được đề xuất bởi WB + Hiệp ước ICSID được soạn thảo từ năm 1961-1965 + Thông qua ngày 18/3/1965 và bắt đầu có hiệu lực từ ngày 14/10/1966- Trở thành một cơ quan và sự tham gia + đầu tiên Hiệp ước này được phê chuẩn bởi 20 quốc gia đang phát triển ở châu Phi + ngày nay, 155 quốc gia đã ký hiệp ước ICSID, trong đó hiệp ước này đã có chính thức có hiệu lực đối với 143 quốc gia + Đến nay trọng tài ICSID đã giải quyết được 158 vụ, 123 vụ đang trong quá trình xem xét2. MỤC TIÊU CỦA ICSID Mục tiêu quan trọng nhất của Hiệp ước là việc đẩy mạnh sự phát triển kinh tế. Hiệp ước ICSID có vai trò tạo điều kiện cho các hoạt động đầu tư tư nhân quốc tế thông qua việc tạo ra các môi trường đầu tư ổn định và thuận lợi So sánh với trọng tài ad hoc, Hiệp ước ICSID có nhiều ưu điểm hơn: nó đưa ra một hệ thống giải quyết các tranh chấp gồm các điều khoản chung và nguyên tắc về thủ tục cũng như các cơ quan hỗ trợ việc tranh tụng. Nó sẽ đảm bảo cho các tranh tụng không thất bại và hỗ trợ việc công nhận và thực thi các phán quyết. Trọng tài ICSID mang đến nhiều lợi ích chi nhà đầu tư cũng như quốc gia nhận đầu tư. Lợi ích cho nhà đầu tư khá ...

Tài liệu được xem nhiều: