![Phân tích tư tưởng của nhân dân qua đoạn thơ: Những người vợ nhớ chồng… Những cuộc đời đã hóa sông núi ta trong Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm](https://timtailieu.net/upload/document/136415/phan-tich-tu-tuong-cua-nhan-dan-qua-doan-tho-039-039-nhung-nguoi-vo-nho-chong-nhung-cuoc-doi-da-hoa-song-nui-ta-039-039-trong-dat-nuoc-cua-nguyen-khoa-136415.jpg)
Tiểu luận về chiến tranh NHỮNG THẮNG LỢI CỦA PHỔ
Số trang: 6
Loại file: pdf
Dung lượng: 107.47 KB
Lượt xem: 13
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Đã đăng trên rờ "The Pall Mall Gazette" số 1711. ngày 8 tháng Tám 1870 Những hành động mau lẹ của đạo quân thứ ba Đức ngày càng làm sáng tỏ các kế hoạch của Môn-tơ-kê. Đạo quân đó đã phải tập trung ở Pphan-xơ, vượt qua những chiếc cầu ở Man-hem và Ghéc-mơ-xhai-mơ, cũng có thể vượt qua những chiếc cầu phao quân sự nằm giữa hai thành phố này. công như vậy, bằng những lực lượng chiếm ưu thế, khi Lan-đau nằm ngay sau lưng, hoàn toàn không bị nguy hiểm và có thể dẫn đến...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiểu luận về chiến tranh " NHỮNG THẮNG LỢI CỦA PHỔ "Tiểu luận về chiến tranh NHỮNG THẮNG LỢI CỦA PHỔĐã đăng trên rờ The Pall Mall Gazette số 1711. ngày 8 tháng Tám 1870Những hành động mau lẹ của đạo quân thứ ba Đức ngày càng làm sáng tỏ các kếhoạch của Môn-tơ-kê. Đạo quân đó đã phải tập trung ở Pphan-xơ, vượt qua nhữngchiếc cầu ở Man-hem và Ghéc-mơ-xhai-mơ, cũng có thể vượt qua những chiếccầu phao quân sự nằm giữa hai thành phố này. Trước khi tiến theo những conđường dẫn từ Lan-đau và Noi-stát qua Hác -tơ đến phía tây, thì những đơn vị quânđội tập trung ở vùng thung lũng sông Ranh có thể đã được sử dụng để tấn côngvào sườn phải của quân Pháp. Một cuộc tấn công như vậy, bằng những lực lượngchiếm ưu thế, khi Lan-đau nằm ngay sau lưng, hoàn toàn không bị nguy hiểm vàcó thể dẫn đến những kết quả lớn. Nếu như trong việc này người ta thu hút đượcmột bộ phận lớn các đội quân của Pháp về phía thung lũng sông Ranh, tách chúngra khỏi lực lượng chủ yếu, đánh tan chúng và hất chúng ngược lên phía Xtơ-ra-xbua theo dọc thung lũng, thì những đơn vị quân đội ấy sẽ không tham dự đượcvào trận tổng công kích, trong lúc đó đạo quân thứ ba của Đức, đang nằm sátnhững lực lượng chủ yếu của Pháp hơn, sẽ vẫn có thể tham dự vào trận tổng côngkích ấy. Dầu sao, việc tấn công vào sườn phải của quân Pháp sẽ làm cho họ bị lạchướng, nếu như hướng tấn công chủ yếu của quân Đức định nhằm vào sườn tráicủa quân Pháp, như chúng tôi vẫn giả định, trái với ý kiến đối lập của rất nhiềungười thích bàn tán về những tin mới thuộc giới quân sự và không thuộc giới quânsự.Cuộc tấn công bất ngờ và thành công vào Vít-xăm-buốc chứng minh rằng ngườiĐức đã có tình báo về sự bố trí của quân Pháp, những tin này thúc đẩy họ tiếnhành cuộc hành quân đó. Do chạy theo việc trà thù, quân Pháp đã hấp tấp dẫn thânvào cạm bẫy. Thống chế Mác-ma-hông liền lập tức kéo các quân đoàn của ông taTiểu luận về chiến tranhđến Vít-xăm-buốc, và như tin cho biết ông ta cần hai ngày để thực hiện cuộc hànhquân đó. Nhưng thái tử không có ý định để cho ông ta có được số thời gian ấy.Thái tử đã lập tức sử dụng ưu thế của mình và ngày thứ bảy, đã tấn công quânPháp ở gần Vuếc-thơ trên sông Xa-rơ chừng 15 dặm về phía tây - nam Vít-xăm-buốc[24] . Mác-ma-hông chiếm một vị trí mạnh, như chính ông ta đã mô tả. Mặcdầu thế, đến 5 giờ chiều ông ta vẫn bị đánh bật ra khỏi vị trí đó, và như thái tử giảđịnh, ông ta đã rút lui về Bi-trơ với toàn bộ lực lượng của mình. Bằng cách đó ôngta sẽ có thể tránh được số phận bị đánh hất về phía Xtơ-ra-xbua, xa trung tâmchiến sự, và sẽ giữ được những con đường liên lạc với đại quân. Nhưng qua nhữngtin điện cuối cùng từ Pháp gửi đi, thì rõ ràng là trên thực tế ông ta đã rút lui theohướng Năng-xi và bộ tham mưu của ông ta hiện đang ở Xa-véc-nơ.Hai quân đoàn Pháp, được điều đi để chặn cuộc tấn công của quân Đức, gồm 7 sưđoàn bộ binh, trong đó ít ra cũng có 5 sư đoàn đã tham gia chiến đấu như chúngtôi giả định. Có thể là, trong thời gian trận đánh đang diễn ra, tất cả những sư đoànđó cũng đã lần lượt đến kịp, nhưng họ không thể khôi phục lại thế quân bình, cũnggiống như các lữ đoàn Áo nối tiếp nhau xuất hiện ở chiến trường tại Mát-gien-ta[25] đã không thể làm được điều đó. Dầu sao, chúng ta cũng có thể tin chắc rằng,tại đây, từ 1/5 đến 1/4 lực lượng của Pháp đã bị đánh tan. Về phía Đức tham giatrận đánh chắc chắn là cũng vẫn những quân đội mà đơn vị tiên phong đã chiếmđược Vít-xăm-buốc, cụ thể là quân đoàn số 2 của Ba-vi-e, các quân đoàn số 5 và11 của Bấc Đức. Trong số đó, quân đoàn số 5 gồm 2 trung đoàn của Pô-dơ-nan, 5trung đoàn của Xi-lê-di và 1 của Ve-xtơ-pha-li, còn quân đoàn số 11 thì gồm có 1trung đoàn của Pô-mê-ra-ni, 4 trung đoàn của Hét-xen-cát-xen và của Nát-lau, và3 trung đoàn của Thuy-rinh-ghen; như vậy, tham gia vào các trận chiến đấu cónhững đơn vị của những vùng rất khác nhau của nước Đức.Trong những hoạt động quân sự ấy, điều làm cho chúng ta ngạc nhiên hơn cả làvai trò chiến lược và chiến thuật của mỗi quân đội. Vai trò của chúng ngược hẳnTiểu luận về chiến tranhlại với điều mà theo truyền thống người ta có thể mong đợi. Quân Đức tấn công,quân Pháp phòng ngự. Quân Đức hành động ào ạt và với những khối lớn mà họđiều khiển dễ dàng, còn bản thân quân Pháp thì thừa nhận rằng sau hai tuần tậptrung, các đơn vị quân đội của họ vẫn còn phân tán đến mức phải cần hai ngày đểtập hợp 2 quân đoàn lại với nhau. Kết quả là họ đã bị đánh tan từng bộ phận một.Xét theo cách quân Pháp điều động các đơn vị của họ, thì người ta có thể tưởng họlà quân Áo. Giải thích điều đó như thế nào? Điều đó nhất định phải diễn ra dướichế độ Đế chế thứ hai. Đòn đánh vào Vít xăm-buốc tỏ ra đủ để kích động toàn thểPa-ri, và rõ ràng cũng làm xao xuyến cả quân đội nữa. Cần phải trả đũa, và ngườita lập tức cử Mác-ma-hông cùng với hai quân đoàn đi thực hiện việc trả đũa ấy; đólà một bước sai lầm rõ ràng, nhưng dù sao, vẫn cần phải đi bước ấy và nó đã đượcthực hi ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiểu luận về chiến tranh " NHỮNG THẮNG LỢI CỦA PHỔ "Tiểu luận về chiến tranh NHỮNG THẮNG LỢI CỦA PHỔĐã đăng trên rờ The Pall Mall Gazette số 1711. ngày 8 tháng Tám 1870Những hành động mau lẹ của đạo quân thứ ba Đức ngày càng làm sáng tỏ các kếhoạch của Môn-tơ-kê. Đạo quân đó đã phải tập trung ở Pphan-xơ, vượt qua nhữngchiếc cầu ở Man-hem và Ghéc-mơ-xhai-mơ, cũng có thể vượt qua những chiếccầu phao quân sự nằm giữa hai thành phố này. Trước khi tiến theo những conđường dẫn từ Lan-đau và Noi-stát qua Hác -tơ đến phía tây, thì những đơn vị quânđội tập trung ở vùng thung lũng sông Ranh có thể đã được sử dụng để tấn côngvào sườn phải của quân Pháp. Một cuộc tấn công như vậy, bằng những lực lượngchiếm ưu thế, khi Lan-đau nằm ngay sau lưng, hoàn toàn không bị nguy hiểm vàcó thể dẫn đến những kết quả lớn. Nếu như trong việc này người ta thu hút đượcmột bộ phận lớn các đội quân của Pháp về phía thung lũng sông Ranh, tách chúngra khỏi lực lượng chủ yếu, đánh tan chúng và hất chúng ngược lên phía Xtơ-ra-xbua theo dọc thung lũng, thì những đơn vị quân đội ấy sẽ không tham dự đượcvào trận tổng công kích, trong lúc đó đạo quân thứ ba của Đức, đang nằm sátnhững lực lượng chủ yếu của Pháp hơn, sẽ vẫn có thể tham dự vào trận tổng côngkích ấy. Dầu sao, việc tấn công vào sườn phải của quân Pháp sẽ làm cho họ bị lạchướng, nếu như hướng tấn công chủ yếu của quân Đức định nhằm vào sườn tráicủa quân Pháp, như chúng tôi vẫn giả định, trái với ý kiến đối lập của rất nhiềungười thích bàn tán về những tin mới thuộc giới quân sự và không thuộc giới quânsự.Cuộc tấn công bất ngờ và thành công vào Vít-xăm-buốc chứng minh rằng ngườiĐức đã có tình báo về sự bố trí của quân Pháp, những tin này thúc đẩy họ tiếnhành cuộc hành quân đó. Do chạy theo việc trà thù, quân Pháp đã hấp tấp dẫn thânvào cạm bẫy. Thống chế Mác-ma-hông liền lập tức kéo các quân đoàn của ông taTiểu luận về chiến tranhđến Vít-xăm-buốc, và như tin cho biết ông ta cần hai ngày để thực hiện cuộc hànhquân đó. Nhưng thái tử không có ý định để cho ông ta có được số thời gian ấy.Thái tử đã lập tức sử dụng ưu thế của mình và ngày thứ bảy, đã tấn công quânPháp ở gần Vuếc-thơ trên sông Xa-rơ chừng 15 dặm về phía tây - nam Vít-xăm-buốc[24] . Mác-ma-hông chiếm một vị trí mạnh, như chính ông ta đã mô tả. Mặcdầu thế, đến 5 giờ chiều ông ta vẫn bị đánh bật ra khỏi vị trí đó, và như thái tử giảđịnh, ông ta đã rút lui về Bi-trơ với toàn bộ lực lượng của mình. Bằng cách đó ôngta sẽ có thể tránh được số phận bị đánh hất về phía Xtơ-ra-xbua, xa trung tâmchiến sự, và sẽ giữ được những con đường liên lạc với đại quân. Nhưng qua nhữngtin điện cuối cùng từ Pháp gửi đi, thì rõ ràng là trên thực tế ông ta đã rút lui theohướng Năng-xi và bộ tham mưu của ông ta hiện đang ở Xa-véc-nơ.Hai quân đoàn Pháp, được điều đi để chặn cuộc tấn công của quân Đức, gồm 7 sưđoàn bộ binh, trong đó ít ra cũng có 5 sư đoàn đã tham gia chiến đấu như chúngtôi giả định. Có thể là, trong thời gian trận đánh đang diễn ra, tất cả những sư đoànđó cũng đã lần lượt đến kịp, nhưng họ không thể khôi phục lại thế quân bình, cũnggiống như các lữ đoàn Áo nối tiếp nhau xuất hiện ở chiến trường tại Mát-gien-ta[25] đã không thể làm được điều đó. Dầu sao, chúng ta cũng có thể tin chắc rằng,tại đây, từ 1/5 đến 1/4 lực lượng của Pháp đã bị đánh tan. Về phía Đức tham giatrận đánh chắc chắn là cũng vẫn những quân đội mà đơn vị tiên phong đã chiếmđược Vít-xăm-buốc, cụ thể là quân đoàn số 2 của Ba-vi-e, các quân đoàn số 5 và11 của Bấc Đức. Trong số đó, quân đoàn số 5 gồm 2 trung đoàn của Pô-dơ-nan, 5trung đoàn của Xi-lê-di và 1 của Ve-xtơ-pha-li, còn quân đoàn số 11 thì gồm có 1trung đoàn của Pô-mê-ra-ni, 4 trung đoàn của Hét-xen-cát-xen và của Nát-lau, và3 trung đoàn của Thuy-rinh-ghen; như vậy, tham gia vào các trận chiến đấu cónhững đơn vị của những vùng rất khác nhau của nước Đức.Trong những hoạt động quân sự ấy, điều làm cho chúng ta ngạc nhiên hơn cả làvai trò chiến lược và chiến thuật của mỗi quân đội. Vai trò của chúng ngược hẳnTiểu luận về chiến tranhlại với điều mà theo truyền thống người ta có thể mong đợi. Quân Đức tấn công,quân Pháp phòng ngự. Quân Đức hành động ào ạt và với những khối lớn mà họđiều khiển dễ dàng, còn bản thân quân Pháp thì thừa nhận rằng sau hai tuần tậptrung, các đơn vị quân đội của họ vẫn còn phân tán đến mức phải cần hai ngày đểtập hợp 2 quân đoàn lại với nhau. Kết quả là họ đã bị đánh tan từng bộ phận một.Xét theo cách quân Pháp điều động các đơn vị của họ, thì người ta có thể tưởng họlà quân Áo. Giải thích điều đó như thế nào? Điều đó nhất định phải diễn ra dướichế độ Đế chế thứ hai. Đòn đánh vào Vít xăm-buốc tỏ ra đủ để kích động toàn thểPa-ri, và rõ ràng cũng làm xao xuyến cả quân đội nữa. Cần phải trả đũa, và ngườita lập tức cử Mác-ma-hông cùng với hai quân đoàn đi thực hiện việc trả đũa ấy; đólà một bước sai lầm rõ ràng, nhưng dù sao, vẫn cần phải đi bước ấy và nó đã đượcthực hi ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
chù nghĩa duy vật lịch sử tiểu luận chiến tranh tư tưởng chính trị chiến tranh pháp phổ tác phẩm của Ph. Ăng-ghenTài liệu liên quan:
-
Giáo trình Triết học Mác - Lênin – GS.TS. Phạm Văn Đức
270 trang 336 1 0 -
Xây dựng nhà nước pháp quyền XHCN trong tiến trình dân chủ hóa tại Việt Nam
14 trang 182 0 0 -
Bài giảng Triết học Mác - Lênin - Chương 3: Chủ nghĩa duy vật lịch sử (2022)
44 trang 146 0 0 -
Kiểm soát quyền lực nhà nước trong xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ
11 trang 114 0 0 -
191 trang 111 0 0
-
189 trang 97 0 0
-
Bài giảng Những nguyên lý cơ bản của CN Mác-Lênin - Chương 3: Chủ nghĩa duy vật lịch sử
11 trang 97 0 0 -
9 trang 94 0 0
-
Chủ nghĩa duy vật lịch sử và Học thuyết giá trị thặng dư
14 trang 94 0 0 -
Giáo trình Triết học Mác-Lênin: Phần 2
110 trang 86 2 0