Danh mục

Tiểu luận về chiến tranh - Phần 2

Số trang: 25      Loại file: pdf      Dung lượng: 190.68 KB      Lượt xem: 18      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đã đăng trên rờ "The Pall Mall Gazette" số 1703. ngày 29 tháng Bảy 1870 Ký tên: Z Cho đến nay, có lẽ chưa có một tiếng súng nào nổ, nhưng giai đoạn đầu tiên của chiến tranh đã qua rồi, đối với hoàng đế Pháp, nó đã kết thúc bằng sự tiêu tan hy vọng của ông ta. Chỉ cần điểm lướt qua tình hình chính trị và quân sự là đủ thấy rõ điều đó
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiểu luận về chiến tranh - Phần 2Tiểu luận về chiến tranhTIỂU LUẬN VỀ CHIẾN TRANH- IĐã đăng trên rờ The Pall Mall Gazette số 1703. ngày 29 tháng Bảy 1870Ký tên: ZCho đến nay, có lẽ chưa có một tiếng súng nào nổ, nhưng giai đoạn đầu tiên củachiến tranh đã qua rồi, đối với hoàng đế Pháp, nó đã kết thúc bằng sự tiêu tan hyvọng của ông ta. Chỉ cần điểm lướt qua tình hình chính trị và quân sự là đủ thấy rõđiều đó.Như hiện nay mọi người đã rõ, Lui Na-pô-lê-ông tưởng rằng ông ta sẽ có thề côlập được Liên đoàn Bắc Đức[11] khỏi các quốc gia ở miền Nam và lợi dụng đượcsự bất bình tồn tại trong những tỉnh vừa mới bị sáp nhập vào nước Phổ cách đâykhông lâu[12]. Tiến quân nhanh chóng đến sông Ranh với tất cả những lực l ượng cóthể tập hợp được, vượt qua con sông ấy ở một đoạn nào đó giữa Ghéc-mơ-xhai-mơ và Ma-in-xơ, và tấn công theo hướng Phran-phuốc và Vuyếc-xơ-buốc, sẽ chophép đạt tới mục đích ấy. Quân Pháp sẽ có thể chiếm được những đường giaothông giữa miền Bắc và miền Nam và sẽ có thể buộc Phổ phải hết sức vội vã dồntất cả quân đội hiện có đến sông Mai-nơ, không kể là những đội quân đó có sẵnsàng chiến đấu hay không. Toàn bộ tiến trình động viên ở Phổ sẽ có thể bị rốiloạn, và tất cả những triển vọng thành công sẽ có thể ở về phía quân Pháp đã độtnhập, số quân này sẽ có thể đánh tan quân Phổ từng phần một chừng nào mà quânPhổ từ các vùng trong nước kéo đến. Không những các lý do chính trị, mà cảnhững lý do quân sự nữa cũng biện hộ cho một mưu toan như vậy. Hệ thống quânđội thường trực của Pháp cho phép tập trung quân đội - cứ cho rằng đội quân nàygồm khoảng 120.000 - 150.000 người- một cách nhanh hơn nhiều so với hệ thốnglan-ve của Phổ[13]. Thành phần quân đội Pháp thời bình chỉ khác với thành phầnthời chiến về số người đang nghỉ phép và khác ở chỗ không có những đơn vị dựbị- huấn luyện, những đơn vị này được thành lập ngay trước khi đánh nhau. CònTiểu luận về chiến tranhthành phần quân đội Phổ thời bình thì gồm không đầy một phần ba thành phần củanó trong thời chiến; hơn nữa, trong thời bình, không những binh lính mà cả sĩ quancủa hai phần ba còn lại cũng là dân thường. Việc động viên khối người đông đảoấy đòi hỏi phải có thời gian; hơn nữa, đó là một quá trình phức tạp mà sự xâmnhập bất thình lình của quân đội địch sẽ có thể làm cho hoàn toàn bị rối loạn.Chính vì vậy mà hoàng đế đã vội vã gây ra chiến tranh. Nếu như những hành độngbất ngờ như thế không nằm trong sự tính toán của ông ta, thì giọng nói gay gắt củaGra-mông và việc vội vã tuyên chiến sẽ không có nghĩa lý gì nữa.Nhưng sự bùng nổ mạnh mẽ bất ngờ của tình cảm dân tộc của người Đức đã chấmdứt mọi kế hoạch loại đó. Lui Na-pô-lê-ông đã giáp mặt không phải với vua Vin-hem kẻ thôn tính[1*], mà với dân tộc Đức. Mà trong trường hợp ấy thì đùng cónghĩ đến việc vận động nhanh chóng qua sông Ranh, dù là với một đạo quân120.000 - 150.000 người. Thay cho việc tấn công bất ngờ, cần phải bắt đầu mộtchiến dịch chính quy với tất cả những lực lượng hiện có Có thể là các đội quân cậnvệ, các đạo quân của Pa-ri và Li-ông, và quần đoàn ở trại Sa-lôn cũng đủ cho mụcđích ban đầu, nhưng giờ đây thì chúng chưa chắc đã đủ để chi làm hạt nhân củamột đạo quân đột nhập khổng lồ. Như vậy là đã đến thời kỳ thứ hai của cuộc chiếntranh- thời kỳ chuẩn bị một chiến dịch lớn, và từ ngày đó thì triển vọng thành côngchắc chắn của hoàng đế đã bất đầu giảm sút.Bây giờ chúng ta hãy so sánh những lực lượng đang được chuẩn bị để chém giếtlẫn nhau; để đơn giản hóa nhiệm vụ của chúng ta, chúng ta chi xét tới bộ binh màthôi. Bộ binh là binh chủng quyết định kết cục cuộc chiến đấu, một ưu thế nhỏ vềlực lượng ky binh và pháo binh, gồm cả súng liên thanh[14] và những vũ khí kháccó tác dụng hết sức đặc biệt, sẽ không có ý nghĩa lớn đối với bất kỳ một b ên nào.Pháp có 376 tiểu đoàn bộ binh (38 tiểu đoàn quân cận vệ, 20 tiểu đoànchasseurs[2*], 300 tiểu đoàn chủ lực, 9 tiểu đoàn lính du-a-vơ, 9 tiểu đoàn línhtuyếc-côi[15], v.v. ); trong thời bình một tiểu đoàn có 8 đại đội. Trong thời chiếnTiểu luận về chiến tranhmỗi tiểu đoàn trong số 300 tiểu đoàn chủ lực đều để lại 2 đại đội ở hậu phương đểthành lập các đơn vị dự bị- huấn luyện, và chỉ chiến đấu với 6 đại đội. Hơn nữa, 4trong số 6 đại đội dự bị của mỗi trung đoàn chủ lực (gồm 3 tiểu đoàn) được dùngđể thành lập tiểu đoàn thứ tư bằng cách lấy những người nghỉ phép và lính dự bịbổ sung vào. 2 đại đội còn lại hình như phải đóng vai trò các đơn vị dự bị - huấnluyện và sau đó có thể thành lập các tiểu đoàn thứ năm. Nhưng lẽ dĩ nhiên là cầnphải có một số thời gian- ít ra là khoảng 6 tuần lễ - để cho 4 tiểu đoàn ấy được tổchức tới mức có thể chiến đấu được; hiện giờ thì những tiểu đoàn ấy, cũng như độicận vệ lưu động[16], chỉ có thể được tính như là những đội quân đồn trú mà thôi.Như vậy, nước Pháp chi có được 376 tiểu đoàn nói trên cho những trận chiến đấuquyết định đầu tiên mà thôi.Trong số những tiểu đoàn ấy, theo những tin tức mà chúng tô ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: