Danh mục

Tiểu luận về chiến tranh SỰ BÀO CHỮA CỦA HOÀNG ĐẾ

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 121.57 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đã đăng trên tờ "The Pall Mall Gazette" số 1788, ngày 5 tháng Mười một 1870 Giống như những nhân vật vĩ đại khác trong cơn hoạn nạn, Lu-i-na-pô-lê-ông hình như cũng nhận thức được rằng ông ta phải công khai giải thích những nguyên nhân đã dẫn ông ta từ Xác-bruých-kên đến Xê-đăng, điều mà hoàn toàn ngược lại ý chí của ông ta.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiểu luận về chiến tranh " SỰ BÀO CHỮA CỦA HOÀNG ĐẾ "Tiểu luận về chiến tranh SỰ BÀO CHỮA CỦA HOÀNG ĐẾĐã đăng trên tờ The Pall Mall Gazette số 1788, ngày 5 tháng Mười một1870Giống như những nhân vật vĩ đại khác trong c ơn hoạn nạn, Lu-i-na-pô-lê-ông hìnhnhư cũng nhận thức được rằng ông ta phải công khai giải thích những nguyênnhân đã dẫn ông ta từ Xác-bruých-kên đến Xê-đăng, điều mà hoàn toàn ngược lạiý chí của ông ta. Kết quả là hiện giờ chúng ta đã nhận được cái phải coi như là mộtsự giải thích của ông ta[94]. Vì lẽ cả bản thân văn kiện lẫn những tình huống bênngoài đều không cho ta một cơ sở nào để nghi ngờ rằng nó là giả hiệu, - thậm chícòn ngược lại, - cho nên lúc này chúng ta cứ coi nó như là thật. Quả vậy, hầu nhưchỉ vì nhã ý của chúng ta phải làm như vậy, bởi vì nếu có một tài liệu nào đó, xácnhận trong toàn bộ cũng như trong các chi tiết, quan điểm của tờ Pall MallGazette về cuộc chiến tranh hiện nay, thì tài liệu đó chính là lời tự bào chữa đãnói trên của hoàng đế.Lu-i-na-pô-lê-ông báo cho ta biết rằng, ông ta biết rất rõ ưu thế lớn của quân Đứcvề số lượng, rằng ông ta hy vọng thủ tiêu ưu thế đó bằng việc xâm nhập nhanhchóng vào miền Nam nước Đức để buộc vùng đó vẫn phải đứng trung lập, và bằngthắng lợi đầu tiên mà đảm bảo cho mình sự liên minh với Áo và I-ta-li-a để đạtmục đích đó, 150.000 người đã được tập trung ở Mét-xơ, 100.000- ở Xtơ-ra-xbuavà 50.000- ở Sa-lôn. Hai đạo quân đầu, được tập trung một cách nhanh chóng, dựkiến sẽ vượt qua sông Ranh gần Các-lơ-xru-ê trong lúc đó thì 50.000 người phảitiến từ Sa-lôn đến Mét-xơ để chống lại bất kỳ một cuộc tiến quân nào của đốiphương đánh vào các sườn và sau lưng các đạo quân tiến công. Nhưng kế hoạchđó đã tan thành mây khói khi hoàng đế vừa tới Mét-xơ. Ở đó, ông ta chỉ thấy có100.000 người, ở Xtơ-ra-xbua chỉ có 40.000, trong lúc ấy thì những lực lượng hậuTiểu luận về chiến tranhbị của Can-rô-béc có mặt ở khắp nơi, chứ không có mặt ở Sa-lôn là nơi nó phảiđóng quân tại đó. Thêm vào đó quân đội không được đảm bảo về những vật thiếtyếu cho hành quân: ba lô, lều, nồi và ga-men. Ngoài ra, người ta lại hoàn toànkhông rõ đối phương bố trí ở đâu. Trên thực tế, cuộc tấn công táo bạo và nhanhchóng ngay từ đầu đã trở thành một cuộc phòng ngự rất khiêm tốn.Đối với bạn đọc của Pạll Mall Gazette thì trong tất cả những cái đó chưa chắc họsẽ tìm thấy được một điều gì mới mẻ. Trong những bài Tiểu luận về chiến tranhcủa chúng tôi, kế hoạch tấn công kể trên đã được trình bày trên những nét đạicương như là một kế hoạch hợp lý nhất đối với quân Pháp, hơn nữa, chúng tôicũng đã vạch rõ những nguyên nhân buộc chúng phải rút lui khỏi kế hoạch đó[1*].Nhưng có một điều là nguyên nhân trực tiếp của những thất bại đầu tiên của ông tathì hoàng đế lại không giải thích, đó là: tại sao ông ta để lại một số quân đoàn củaông ta ở gần biên giới, tại những vị trí thích hợp để tấn công, đó là một sai lầm nếuông ta đã từ bỏ ý định tấn công ấy từ lâu? Còn đối với những con số của ông ta, thìngay sau đây chúng ta sẽ phân tích chúng một cách có phê phán.Theo ý hoàng đế thì những nguyên nhân phá sản của ban chỉ huy quân sự Pháp, lànằm trongNhững thiểu sót của tổ chức quân sự của chúng ta dưới hình thức mà nó tồn tạitrong suốt 50 năm gần đây.Nhưng một điều không thể tranh cãi được là đây không phải là lần đầu tiên cái tổchức đó được thử thách. Tổ chức đó đã đáp ứng được một cách khá tốt sứ mệnhcủa nó trong thời gian cuộc chiến tranh Crưm. Nó đã đem lại những kết quả rực rỡở buổi đầu cuộc chiến tranh ở I-ta-li-a, khi mà ở Anh cũng như ở Đức, nó được coilà một tổ chức quân đội mẫu mực. Không còn nghi ngờ gì nữa, ngay cả trong thờigian ấy, người ta cũng phát hiện thấy trong tổ chức đó nhiều thiếu sót. Nhưng cómột sự khác nhau giữa tổ chức quân sự hồi bấy giờ và tổ chức quân sự tồn tại hiệnTiểu luận về chiến tranhnay: hồi bấy giờ nó đã làm việc, còn hiện nay thì nó không chịu phục vụ nữa.Nhưng hoàng đế không muốn giải thích sự thay đổi đó, mặc dầu chính đó mới làđiều cần phải giải thích, bởi chính đó ]à chỗ yếu nhất của Đế chế thứ hai, một chếđộ đã làm tan rã cơ chế của tổ chức ấy bằng mọi cách thức tham nhũng và ăn cắpngân khố.Khi đạo quân rút lui đến được Mét-xơ, thìquân số của nó đã nâng lên tới 140.000 người. sau khi thống chế Can-rô-béc đếnvới 2 sư đoàn và quân sự dự bị.Lời khẳng định này nếu đem đối sánh với quân số của các đơn vị quân đội đã hạvũ khí cách đây không lâu ở Mét-xơ, thì nó buộc chúng ta phải xem xét một cáchchăm chú hơn những con số do hoàng đế đưa ra. Người ta đã giả định rằng đạoquân ở Xtơ-ra-xbua gồm những quân đoàn của Mác-ma-hông, Đơ Phai-i và Đu-ê,tất cả gồm 10 sư đoàn với quân số là 100.000 người; nhưng bây giờ người ta lạikhẳng định rằng quân số của đạo quân đó không vượt quá 40.000 người. Hoàntoàn không kể đến 3 sư đoàn thuộc quân đoàn của Đu-ê,- mặc dầu một trong ba sưđoàn đó đã đến cứu Mác-ma-hông trong thời gian trận đánh ở Vuếc-thơ hay ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: