Nếu như nói con tim quyết định tình yêu của người ta dành cho một ai đó thì Sẽ có thiên thần thay anh yêu em lại kể câu chuyện của Tiểu Mễ - cô bé đã đuổi theo trái tim của người con trai mình yêu, quyết tâm chinh phục số phận để giành lại tình yêu của mình,... Mời các bạn cùng theo dõi nội dung của tác phẩm.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiểu thuyết Sẽ có thiên thần thay anh yêu em Sẽ Có Thiên Thần Thay Anh Yêu Em Giới thiệuTiểu Mễ bởi vì người bạn trai đã chết hiến tặng tim cho một người con trai khác mà chuyển đ ến h ọc ở m ộttrường đại học mới.Tiểu Mễ dùng mọi cách để tiếp cận người con trai đó,thay anh làm bài tập,chạy 10000m....Cu ối cùng,người contrai cũng tiếp nhận Tiểu Mễ.Câu chuyện bắt đầu.....Nhiều tình tiết ly kỳ,cảm động xảy ra..... Mở đầuTại sao anh lại thích em?Cô luôn thích hỏi anh câu hỏi đó, từ mùa xuân đến mùa hè, từ mùa thu đến mùa đông.Nh ưng b ất k ể mùa nào, n ụcười của anh đều dịu dàng như ánh nắng chiéu qua vòm câyBởi vì từ nhỏ anh đã thích em rồiThế thì....có phải bởi vì anh chưa gặp được một người con gái khác.N ếu như anh tiếp xúc v ới nhiều con gái h ơn,có thể anh sẽ nhận ra người mà anh thích không phải là em .Cô lo lắngAnh cười:Được, có cơ hội anh sẽ thử xem sao.Cô vội vã cầm cổ anh, đe dọa:Anh dám! Nếu như anh dám yêu người khác, em s ẽ cắn ch ết anh! Anh cười ôm cô vào lòng, hôn vào sau gáy của cô và nói:Anh thích em cắn anh.Ngay bây gi ờ em c ắn anh đ ượckhông?Cắn vào đâu?Anh tựa vào ghế sofa, chìa môi ra:Cắn vào miệng nhé.Cô chớp mắt nhào đến, cắn mạnh vào môi anh!Đau quá! .Anh nói nhỏNày! Ai bảo anh dẻo miệng! .Cô hí hửng nhìn vào dấu răng trên môi anh:Coi nh ư cho anh m ột s ự trừng ph ạt.Anh vuốt tóc cô:Không thích anh thế này à?Anh sợ em ghét ngu ngơ.Cô nhìn anh, cười lớn:Hình như anh rất thích, rất thích em đúng không?Đúng vậyRốt cuộc là tại sao?, cô lo lắng nói.Bởi vì cô cảm thấy cô có rất nhiều khuyết điểm, còn anh quá xu ất s ắc, haingười thực ra không phải là một đôi hợp nhauAnh cười:Có lúc anh cũng cảm thấy kỳ lạ.Em vừa tùy hứng vừa cố chấp vừa qua loa, rất nhi ều lúc còn hung d ữvới anh.Nhưng, anh vẫn thích em.Ở bên cạnh em, bất kể tức giận hay vui v ẻ, đ ều là h ạnh phúc.Thật không?Cô cười trộmAnh ôm cô vào lòng, để cô nghe tiếng đập trái tim anh.Nhịp tim có tiết t ấu và m ạnh m ẽ, trái tim không bi ết nóidối, trái tim biết tình cảm của anh dành cho cô.Nghe tiếng đập trái tim anh, cô dần dần như sắp buồn ngủ.Trước khi ngủ, cô hỏi anh:Anh sẽ thích em trong bao lâuMãi mãi.....Mãi mãi như thế nào?Kể cả khi em không yêu anh nữa, kể cả khi em đã quên anh, kể cả khi anh không còn trên thế gian này n ữa, anhsẽ vẫn yêu em.Nói lung tung! Không còn trên thế gian này nữa, còn yêu em thế nào đây.Anh sẽ đi tìm một thiến sứ, để người đó thay anh yêu em. Anh ôm cô, làm cho tư th ế ngủ c ủa cô càng thêm tho ảimái.Cô ngoan ngoãn nằm trong vòng tay anh:Em cũng sẽ mãi mãi yêu anh....Gió thổi lay động cánh cửa.Anh vừa vỗ vào người cô, vừa cầm quyển vở lên giúp cô đánh dấu những nội dung trọng điểm của bài t ập.Cô nhẹ nhàng ngủ thiếp đi.Anh sẽ thích em trong bao lâu đây?Mãi mãi.....Mãi mãi như thế nào?Kể cả khi em không yêu anh nữa, kể cả khi em đã quên anh đi, kể cả khi anh không còn trên thế gian này n ữa, anhsẽ vẫn luôn yêu em.Nói lung tung! Không còn trên thế gian này nữa, thế thì còn yêu em thế nào đây.Anh sẽ đi tìm một thiên sứ, để người đó thay anh yêu em.Chương 1Sáng sớm.Sân trường dày đặc sương mù, đâu đó có tiếng ve kêu nhè nhẹ, chim chóc vỗ cánh bay qua.Tr ời m ưa nh ỏ, nh ẹnhàng mềm mại mà trong suốt, không khí tươi mới giống hệt như khung cảnh trong m ơ.Nhưng Tiểu Mễ làm gì có tinh thần để thưởng thức khung cảnh đó.Sáng sớm vừa xuống tàu, vẫn chưa có xe buýt sớm! Làm cho cô phải gọi taxi đ ến cổng trường, t ốn m ất m ười lămtệ, hết sức đau lòng.Cho nên đoạn đường từ cổng trường về ký túc cô quyết định đi bộ về!Trong trường cây cối mọc um tùm, lá cây trong làn mưa nhẹ nhàng lay động.Tiểu Mễ kéo cái vali nặng nề, vất vả đi trên đường, trên trán đầy mồ hôi, cái váy trắng đã s ớm b ị n ước m ưa vàbùn đất làm bẩn.Cô dừng lại, nhìn bốn phía thở dài.Trời ơi, cái trường này thật lớn quá sức tưởng tượng!Cô từ cổng trường đi đến chỗ này đã mất ba mươi phút rồi, nhưng trong bản đồ trường cho thấy, cô còn ph ải đithêm một phần ba đoạn đường nữa thì mới tới được ký túc xá của mình! Sớm biết như vậy thì thà đi xe buýt chorồi, vì tiếc một tệ đội chân của cô mệt mỏi như sắp gãy!Tiểu Mễ đưa tay lên trán lau mồ hôi, mệt mỏi nhìn bốn phíaĐột nhiên, mắt cô sáng bừng lên---Dưới bóng cây.Một người con trai đang nằm ngủ trên ghế đá.Mái tóc màu hạt dẻ, bờ vai rộng, đôi chân dài mạnh mẽ, vừa nhìn là biết là m ột người có sức m ạnh.Tiểu Mễ khống chế lòng tự tôn, kéo vali đến trước mặt chàng trai, chào hỏi:Bạn gì đó ơi.Chàng trai không động đậy, tiếp tục ngủ thiếp đi.Cô lay lay vai anh ta, nói to hơn:Bạn ơi, bạn có thể giúp mình một chút không?Giúp mình kéo cái vali này v ề l ầunăm Phong Viên.Mưa, nhẹ nhàng bay trong gió.Chàng trai vẫn tiếp tục ngủ, như chẳng hề quan tâm đến lời nói của cô, sống lưng dài hiện ra h ơi th ở lạnh lù ...