Thông tin tài liệu:
ngoài việc biết rằng những thay đổi trong giai đoạn sau năm 1945 thì nhiều hơn trong phần đầu của cuốn truyện. Trước đây, tôi biết qua lời của chính Nguyễn Ước giải thích với tôi rằng anh nồng nhiệt tin tưởng cuốn tiểu thuyết của tôi với những đoạn thông tin
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tiểu thuyết Trăng HuyếtTrăng Huyết Anthony Grey & Nguyễn Ước Trăng Huyết Tác giả: Anthony Grey & Nguyễn Ước Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 07-December-2012Trang 1/822 http://motsach.infoTrăng Huyết Anthony Grey & Nguyễn Ước Lời Nói Đầu -XUẤT BẢN LẦN THỨ BAcó hiệu đính và bổ túcNXB INTERNETCANADA – HOA KỲ – 2007Những gì quá khứ mới chỉ là khúc dạo đầu.• l ShakespeareTôi cảm thấy rằng được sống sót là mắc nợ người đã chết điều gì đó. Đó là nỗi ám ảnh phải nhớđến họ, và ai không nhớ đến người đã chết là thêm lần nữa phản bội họ.• l Elie Wiesel, nhà vănGiải Nobel Hòa bình 1986Lời Nói ĐầuAnthony GreyThư gửi bạn đọc Trăng HuyếtTrong mùa hè năm 2004, một người bạn Việt Nam trẻ tuổi của tôi hiện học tại Anh đã đọcTrăng Huyết, bản phóng tác bằng tiếng Việt. Cô đối chiếu các phần của cuốn ấy với cuốn tiểuthuyết nguyên bản SAIGON của tôi, là cuốn hình thành cái lõi cốt yếu của tác phẩm khuếch đạivà mới của người bạn đồng tác giả Nguyễn Ước. Vì tôi không biết và không đọc được tiếng Việtnên lúc ấy, tôi không có ý niệm về những gì Nguyễn Ước đã làm đối với bản văn của tôi. Trướckhi thực hiện tác phẩm ấy, anh không tham khảo ý kiến tôi, cũng không tìm cách xin phép tôicho tới khi anh đã hoàn tất. Thậm chí khi viết thư này, tôi vẫn không biết thật cặn kẽ những gìchứa đựng trong 400 trang mà anh thêm vào — ngoài việc biết rằng những thay đổi trong giaiđoạn sau năm 1945 thì nhiều hơn trong phần đầu của cuốn truyện.Trước đây, tôi biết qua lời của chính Nguyễn Ước giải thích với tôi rằng anh nồng nhiệt tin tưởngcuốn tiểu thuyết của tôi với những đoạn thông tin và diễn dịch do anh thêm vào là “bộ tiểuthuyết Chiến tranh và Hoà bình mà người dân Việt Nam đang trông đợi”. Trong lần liên lạc thứnhất, anh nói với tôi rằng anh cảm thấy nó có sức mạnh “hòa giải và giải phóng” người dân ViệtNam khỏi những xung khắc thời quá khứ. Nhận thấy mình xúc động bởi niềm xác tín đó, tôi bấtgiác quyết định không chống lại cũng như không phản đối tức thời việc Nguyễn Ước đã làm.Tuy thế, tôi cảm thấy nhẹ nhỏm khi người bạn sinh viên Việt Nam trẻ tuổi tại Anh ấy nói với tôirằng cô rất xúc động qua những gì cô đã đọc. Cô nói, “Tôi xin cám ơn ông đã viết cuốn sáchnày. Tôi đã biết được rất nhiều về xứ sở và dân tộc của tôi mà trước đây tôi chưa hề biết. Tôinghĩ rằng giá trị lớn lao nhất của cuốn truyện này là nó bảo tồn ký ức lịch sử cho những thế hệTrang 2/822 http://motsach.infoTrăng Huyết Anthony Grey & Nguyễn Ướcmới của người Việt trong một thế giới đang thay đổi nhanh chóng. Tôi cho rằng đây là cuốn tiểuthuyết rất quan trọng cho dân tộc Việt Nam — và cũng cho mọi người khác nữa.”Vào năm 2005 này, ba mươi năm sau ngày Sàigòn thất thủ, dường như thế giới của chúng tađang là chốn nguy hiểm hơn bao giờ hết. Cuộc chiến tranh cay đắng ở I-rắc do người Mỹ khởiđộng xâm lăng đầu năm 2003 đang ngày càng bị so sánh với cuộc chiến tranh Việt Nam tronghai thập niên 1960 và 1970. Dù sao, khủng bố và giết chóc vì lý do tôn giáo và chính trị đanglan rộng toàn cầu hơn bao giờ hết.Dường như toàn thể hành tinh của chúng ta hiện sống với trạng thái đề phòng hằng ngày sẽ cóthêm một hành động “khủng bố” tập thể nữa. Trong tình huống ấy, điều quan yếu là nhữngngười mà số lượng ngày càng nhiều thêm trên thế giới, đang mãnh liệt khao khát chấm dứt vĩnhviễn toàn bộ chiến tranh và tàn sát, nên tin rằng có những lý do để cảm thấy mình được khíchlệ. Đối với tất cả chúng ta, điều quan trọng là có những nền tảng để tin tưởng vào một tương laitốt đẹp hơn và để không bị ám ảnh bởi sợ hãi.Ở cấp độ cao nhất, mục đích tái bản cuốn trường thiên tiểu thuyết khuếch đại [Trăng Huyết] nàyvề những cuộc chiến lâu dài và cay đắng tại Việt Nam trong hậu bán thế kỷ 20 là để nhắc nhởchúng ta thảm kịch kinh hoàng và vô ích của mọi cuộc chiến, cách riêng các cuộc chiến xuẩnđộng. Cả Việt Nam lẫn I-rắc đều rơi vào bản liệt kê buồn bã đó. Mọi người đều đau khổ trongcác thời kỳ bi thảm như thế và chẳng một ai thật sự chiến thắng. Chiến tranh biến hết thảychúng ta thành nạn nhân. Lúc này, điều quan yếu cho thế giới của chúng ta là tiến tới một trạngthái sinh tồn trong đó chúng ta có thể giải quyết mọi vấn đề giữa các dân tộc và các quốc gia màchẳng cần tới bạo động và giết chóc. Cũng quan yếu không kém là việc chữa trị những vếtthương khủng khiếp về tâm lý và thể lý của quá khứ, để giúp tạo dựng một tương lai hòa bình vàtốt lành hơn cho tất cả chúng ta.Khi cuốn SAIGON được xuất bản lần đầu năm 1982, tôi ngạc nhiên và vui thích thấy nó trởthành sác ...