Danh mục

Tìm bạn bốn phương

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 178.64 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hằng mở tờ báo phụ nữ ra đọc mục tìm bạn bốn phương. Cô theo dõi một thời gian và lần nhiều địa chỉ, cuối cùng kết lại. Nguyễn Văn Khải 60 tuổi, sống độc thân quê ở Bình Thạnh, Thành phố Hồ Chí Minh, cao một mét bảy mươi, khỏe mạnh, có nhà riêng, có xe hơi, cuộc sống ổn định, cần tìm một người làm bạn, quê gốc miền Nam, tuổi từ bốn mươi đến năm mươi hai.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tìm bạn bốn phương Tìm bạn bốn phương TRUYỆN NGẮN CỦA DUY BẰNGHằng mở tờ báo phụ nữ ra đọc mục tìm bạn bốn phương. Cô theo dõi một thời gian và lầnnhiều địa chỉ, cuối cùng kết lại.Nguyễn Văn Khải 60 tuổi, sống độc thân quê ở Bình Thạnh, Thành phố Hồ Chí Minh,cao một mét bảy mươi, khỏe mạnh, có nhà riêng, có xe hơi, cuộc sống ổn định, cần tìmmột người làm bạn, quê gốc miền Nam, tuổi từ bốn mươi đến năm mươi hai. Số điệnthoại : 09121257…Hằng suy nghĩ hồi lâu có nên gọi cho người này không, tuy rằng báo đăng rất cụ thểnhưng khi gặp thực tế lại khác xa. Trường hợp như thế nhiều rồi nên cô cảnh giác. Cóanh chàng dùng thông tin đai chúng để làm trò đùa.Chồng chết ba năm nay tuy có hai con bên cạnh cô vẫn thấy cuộc sống cô đơn. Vắngbóng người đàn ông trong nhà, trống trải, lòng buồn lẻ chông chênh, bữa ăn nhạt nhẽogiấc ngủ chập chờn, đi đâu cũng thui thủi một mình. Mình đâu còn trẻ mãi, các con đếnngày rồi cũng lấy vợ. Đứa nào lo thân phận đứa ấy. Những lúc trái gió trở trời, ốm đaubệnh tật, biết dựa vào ai “Con nuôi cha không bằng bà nuôi ông”. Bây giờ còn trẻ khỏemấy năm nữa chẳng ma nào nhòm ngó mình.Tuy tuổi có lớn nhưng cô còn trẻ đẹp, nhiều ông ngấp nghé, nhưng tất cả đều khônghợp, chỉ là những khách làng chơi, có vợ con rồi đến chọc gẹo cho vui. Cô rất gét nhữngngười như thế.Hằng suy nghĩ miên man, đi bước nữa là điều rất băn khoăn. Họ về có thương con mìnhkhông, hay hất hủi tội nghiệp chúng nó. Cảnh dượng ghẻ con vợ, ngoài đời xẩy ra nhiềulàm cô thất vọng.Nhiều lúc muốn bàn với con, nhưng chúng còn nhỏ dại và cũng không bao giờ muốn mấtmẹ. Cô muốn để khi chúng lớn lên sẽ hiểu và thông cảm cho mình.Hôm nay đọc báo, Hằng thấy vui vui và cũng muốn thử xem người đó như thế nào, cóchân thật tìm bạn không, hay cũng là trò đùa như bao người đàn ông khác. Đang suy nghĩmiên man cuối cùng cô cũng nhấc máy.- A lô, em đọc báo mục tìm bạn bốn phương và biết anh đang cần tìm người thân.- Vâng cô đã đọc và hiểu tôi rồi đó, cô quê ở đâu, bao nhiêu tuổi?- Tuổi em đúng như yêu cầu của anh, nhưng nói thật em xấu xí lắm, vừa mập vừa lùn dalại đen nữa, mặt nhiều mụn, chân đi vòng kiềng.- Nghe tiếng em nói giọng Miền Nam mềm mại dễ thương, đâu phải như em tả- Anh ạ, em đông con, nhà nghèo lại sinh năm một, bốn đứa, chồng mất sớm, chữ nghĩakém, ăn nói không có duyên, chắc anh thấy sẽ cao chạy xa bay.Ông trầm ngâm:- Anh là người rất mến trẻ con. Em không đùa anh nghe. Tuy lớn tuổi nhưng người ngoàibảo anh còn trẻ hơn tuổi thực nhiều.- Anh ơi người đàn bà quả phụ như em có bao giờ giám đùa cợt ai đâu chỉ sợ anh thôi.Em gãy gánh từ lâu rồi.Tên em là Mơ, nói xong cô gác máy.Ông cầm điện thoại trên tay sững sờ, a lô, a lô… Nghe im phăng phắc, ông biết cô đã bỏcuộc gọi rồi, một giọng nói nhỏ nhẹ, mang tính nghịch ngợm nhưng thông minh và dídỏm cứ ám ảnh cứ đeo đuổi ông hoài.Đêm ấy ông không thể nào chợp mắt được. Một cô gái xấu xí, nghe tiếng nói dễ thươngcó duyên, và có sức hút lạ thường. Ông cương quyết tìm ra sự thật. Nếu đó là trò đùa thì cũng một bài học cho mình, dùngười ngoài chê cười già rồi còn dại. Ông có nhiều bạn nữ, có người mai mối nhưng tất cả đều không hợp. Lần này ông mạnhdạn đăng báo may ra gặp được ý trung nhân.Chỉ một thoáng gặp qua điện thoại, nghe giọng nói nhẹ nhàng làm lòng ông phấn chấn, đivào đi ra quanh sân, như đếm hết từng lá vàng rơi. Làm sao biết địa chỉ, làm sao lần ra ởgiữa thành phố đông đúc này, ông băn khoăn. Như cơn mê đi qua rồi tỉnh lại: số điện thoại cô ta còn để trong máy mình, số gọi bằngmáy bàn nên sẽ tìm nhà dễ dàng. Ông nghĩ vậy. Sau cuộc gọi, Hằng cảm thấy mình bị chếnh choáng và sợ hãi, tim đập nhanh, hồi hộpCô đã nói không thật lòng. Chẳng trách được, từ ngày chồng mất đến nay, bao nhiêungười đàn ông chọc gẹo làm cô mất niềm tin. Một phần nữa cô không muốn lấy chồng sợxa các con. Cô như đứng giữa ngả ba đường. Hằng chạy đến ôm chặt hai đứa con và xoa lên đầu chúng nó, tự nhiên hai giọt nướcmắt nhỏ xuống lăn trên gò má lạnh lẽo. Hàng ngày các con đi học hết. Cô ở một mình trong ngôi nhà rộng thênh thang. Bỗngtiếng chuông điện thoại reo và nhìn thấy số máy của người khách lạ ấy, tự nhiên cô sợ hãinên không bắt. Gọi điện thoại không được, ông quyết định đến nhà tìm hiểu hư thực xem sao. Sángnay trời Sài Gòn mát rượi, ông ăn mặc chỉnh tề, đầu xịt tý kem thơm nức, lái chiếc xe hơiđời mới. Đường đông xe, kẹt lô cốt dựng nhiều, sau một tiếng đồng hồ ông mới tới nơi.Ông cho xe đảo qua lại trước ngôi nhà hai vòng. Chưa tin vào mắt mình, cô gái xấu xínghèo khổ ấy có ngôi nhà hai tầng. Trước hiên trồng những bông hoa giấy tím đỏ rực rỡ,xen kẽ trong hàng cây cảnh xanh mát. Ngôi nhà này phải có đôi bàn tay nghệ thuật, khéoléo, cần mẫn chăm sóc.Ông dừng xe trước của hàng bán quần áo thời trang đối diện và giả bộ vào mua hàng.- Chào chị ,cho tôi hỏi thăm ngôi nhà đối diện có phải nh ...

Tài liệu được xem nhiều: