vừa xuống dưới tầng một pha cốc nước cam lên trên phòng thì my bất ngờ nhìn thấy con bạn đang nằm trên giường tay giơ iphone của mình lên chụp ảnh, người thì uốn éo còn hai bên má phồng lên, môi chu ra... trông y như con cá vàng bị thiếu oxy đang ngoi lên mặt nước để đớp không khí...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
tình ảo facTình ảo FacebookVừa xuống dưới tầng một pha cốc nước cam lên trên phòng thì My bất ngờ nhìnthấy con bạn đang nằm trên giường tay giơ Iphone của mình lên chụp ảnh, ngườithì uốn éo còn hai bên má phồng lên, môi chu ra... trông y như con cá vàng bị thiếuoxy đang ngoi lên mặt nước để đớp không khí...“Hôm nay nó đến nhà mình chơi, chắc thấy Iphone của mình chụp ảnh đẹp hơnđiện thoại của nó nên lấy để tự sướng đây” - My nghĩ vậy rồi tủm tỉm cười đứngim ngoài cửa phòng nhìn vào xem bạn mình làm gì...Thảo mặc cái váy ngắn 2 dây đang say sưa chụp ảnh...nàng đứng dậy tiến về phíabàn máy tính có chiếc Laptop thương hiệu Sony Vaio...ngồi vào chiếc ghế xoay,nàng vắt chéo chân, tư thế rất thoải mái giống như người vừa thư giãn sau khi làmviệc với cái Laptop...chụp lia lịa vài kiểu xong với cái bàn làm việc thì bất chợtThảo nhìn thấy chiếc Máy tính bảng Apple Ipad 4 của My để trên giá sách...mắtThảo bỗng sáng lên như vừa nghĩ ra điều gì, nàng cầm cái Máy tính bảng mò mẫmnhưng không biết cách mở thế nào...“Thôi chả cần phải mở, chụp ảnh thì ai biết được là đang mở hay đang tắt” – lẩmbẩm một mình rồi Thảo lấy cái tai nghe màu trắng cắm vào, ôm cái máy tính bảngvào ngực và lại giơ Iphone lên chụp, cố tình để ống kính chụp rõ thương hiệuApple...Cứ như vậy, trong phòng của My có những đồ gì đắt tiền thương hiệu nổi tiếng làThảo tranh thủ chụp hết.Thấy Thảo đã chụp xong, My bước vào tươi cười:- Bà có vẻ thích chụp ảnh nhỉ, chắc đang yêu rồi phải không?Giật mình vì câu nói của My, Thảo hơi ngượng ngùng đặt Iphone của My xuống vàấp úng:- À...bà thông cảm nhé...tôi thấy phòng của bà đẹp quá nên mượn điện thoại chụplàm kỷ niệm...lát bà gửi sang máy tôi mấy kiểu vừa rồi nhé...My hiểu ý đặt ly nước lên bàn cho Thảo rồi nói:- Bạn bè với nhau có sao đâu mà phải ngại, bà cứ chụp nữa đi lát tôi chuyển ảnhsang luôn....nhưng tôi hỏi thật nhé! Bà có người yêu rồi hả...Thảo hơi đỏ mặt:- À...yêu đương gì đâu, tại tôi muốn chụp ít ảnh để làm kỷ niệm thôi...giờ đi làmrồi chẳng mấy chốc mà già nên tranh thủ chụp...Đắn đo một lúc rồi Thảo tiếp tục:- Bà cũng biết đấy... hoàn cảnh nhà tôi không được như bà nên...tôi muốn mượnnhững thứ này để...phấn đấu sau này có được.Nghe Thảo nói vậy My thấy thương bạn quá nên nói:- Tôi hiểu ý bà rồi, nếu bà thích thì cứ thoải mái đi, trong tủ quần áo của tôi cónhiều váy đẹp lắm, bà thử đi rồi tôi chụp cho!Thảo cười tít mắt:- Cảm ơn bà nhé, bà thấy đấy tôi chỉ hơi béo và lùn thôi chứ tôi đâu thua kém gì aiđâu...Hồi trước học cùng nhau, cũng chẳng chơi thân với My nhưng tự nhiên dạo nàyThảo lại hay nhắn tin hỏi thăm và hôm nay lại đến thăm nhà bạn...Cả hai người mới có 23 tuổi, My sinh ra và lớn lên ở thành phố nhà có điều kiệnkhá giả, còn Thảo thì sinh ra ở nông thôn lên thành phố học cùng đại học với nhau.Thảo từ trước tuy không ghét gì My nhưng trong lòng luôn có sự đố kỵ về hìnhthức cũng như về điều kiện gia đình của bạn. Nhiều lúc Thảo thấy ông trời bấtcông với mình quá, cùng là bạn với nhau mà một đứa thì nhà chả thiếu thốn gì, ratrường đã có công việc ổn định ngay tại công ty do bố My làm giám đốc, còn Thảothì phải tự đi nộp đơn xin việc, tuy đã có việc làm nhưng Thảo vẫn chưa hài lòng.Ở đời có câu phải biết mình là ai chẳng bao giờ thừa, Thảo vừa lùn vừa béo, nướcda lại đen...nhưng dường như nàng nghĩ đó là bình thường, tính cách thì thích chơitrội mặc dù không có tiền, thích là điểm nhấn nổi bật trong đám bạn. Những cuộctụ tập liên hoan với bạn bè Thảo luôn cố tạo cho mình là trung tâm chú ý, đôi khitrở nên vô duyên và trơ trẽn trước mặt các chàng trai...Nàng nghiện xem phim HànQuốc nên nhìn cuộc đời bằng một màu hồng, trong phim thì toàn anh chàng đẹptrai, lãng mạn với những cuộc tình sướt mướt, chả thấy người ta làm ăn gì mà vẫncó tiền và chỉ suốt ngày yêu đương giận hờn khóc lóc với nhau.Thảo cũng có người để ý đến nhưng lại là anh chàng tỉnh lẻ giống mình, cũng đangtrong cảnh đi làm và thuê nhà trọ, mà cái viễn cảnh mua nhà ở thành phố nó quá xavời thì làm sao dám nghĩ đến tương lai. Nên khi ở ngoài đời gặp ai nàng cũng chêxấu, già, nghèo vì không bằng trai Hàn Quốc trong phim.Cũng như bao nhiêu người khác, ra trường Thảo cũng muốn bám trụ lại thành phố,điều đó không có gì là sai nhưng nó còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố...một trongnhững cách dễ dàng nhất đó là kiếm một anh chồng nhà ở thành phố thì sẽ khôngphải về quê nữa và thoát luôn khỏi cái kiếp thuê nhà trọ. Huống chi nàng nhìn thấybạn bè ai cũng có người yêu khá giả...Có một lần họp lớp, thấy My nhõng nhẽo với đám bạn trai là bị đau chân vì điguốc cao, các chàng thi nhau hỏi thăm săn sóc...Thảo cũng bắt chước làm theo, cửchỉ cũng nũng nịu y như vậy....nhưng tiếc là kết quả thì: mấy thằng nhìn nhau lắcđầu, lè lưỡi. Mấy thằng còn rỉ tai nhau: “ Bố con dở hơi ”, có đứa ngứa mắt quá nóiđổng lên một câu: “ Đã xấu còn vô lễ ...