Danh mục

Tình Buồn

Số trang: 358      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.19 MB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chuyện Xảy ra Năm 1962 Hoàng Hôn! Nắng chiều soi nghiêng lên thành cửa sổ tróc sơn cũ kỹ. Nắng xuyên qua cả tấm màn cửa màu to bạc màu. Nó tạo cho khung cảnh bên trong nhà một vẻ huyền ảo, mờ nhạt. Một bức tranh mông lung không thật, khá lạnh lẽo. Bà Phương Trúc ngồi cắn lấy tẩy trên cây bút chì. Mắt lơ đễnh nhìn ra bầu trời gần sụp tối bên ngoài rồi cút đầu xuống quyển sổ chi tiêu trong gia đình. Bà đang lên kế hoạch cho chuyện sử dụng những đồng lương...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tình BuồnTình Buồn Quỳnh Dao Tình Buồn Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 07-December-2012Trang 1/358 http://motsach.infoTình Buồn Quỳnh Dao Chương 1 -DIV class=noidung id=fontchu style=LINE-HEIGHT: 150% align=justify>Chuyện Xảy ra Năm 1962Hoàng Hôn!Nắng chiều soi nghiêng lên thành cửa sổ tróc sơn cũ kỹ. Nắng xuyên qua cả tấm màn cửa màuto bạc màu. Nó tạo cho khung cảnh bên trong nhà một vẻ huyền ảo, mờ nhạt. Một bức tranhmông lung không thật, khá lạnh lẽo.Bà Phương Trúc ngồi cắn lấy tẩy trên cây bút chì. Mắt lơ đễnh nhìn ra bầu trời gần sụp tối bênngoài rồi cút đầu xuống quyển sổ chi tiêu trong gia đình. Bà đang lên kế hoạch cho chuyện sửdụng những đồng lương ít ỏi của chồng: gạo, dầu, thịt cá, bột ngọt, tiền điện nước, quà vặt, tiềnthuốc men, tiền học phí cho con, phần giải trí... Tất cả những tiết mục này không có một mụcnào là không cần thiết... những con số lớn. Bà không hiểu sao cái con số kia mỗi tháng lại nhưphồng to lên. Trong khi tiền lương của chồng lại cứ nằm yên một chỗ. Bà cắn lấy đầu bút ngẩnngợ Phải làm sao đây? Phải thế nào cho thu chi cân bằng? Một bài toán thật hiểm hóc. Đóng vaitrò nội trợ gần hai mươi năm bà vẫn không sao giải quyết được vấn đề ổn thỏa mà khỏi căngđầu. Đã ngồi thế này suốt một buổi chiều, cắn răng với bao nhiêu suy nghĩ. Gạch bỏ mục du híchăng? Bà vừa đưa tay lên thì thoáng hiện cái dáng dấp của Hiểu Bạch, thằng con trai bé bỏngcó đôi mắt to đang chìa tay:- Mẹ Ơi! Đội bóng rổ Khả Lâm cừ lắm đấy!Thế còn Hiểu Đan thì sao? Đứa con gái ngoan hiền an phận không dám đòi hỏi cha mẹ quánhiều. Nó muốn cái gì cùng chỉ rụt rè:- Mẹ Ơi! Bạn Nguyện Đức Mỹ mời con đi xem phim hôm nay.Tất cả những thứ đó có thể phớt lờ không? Nếu không thì phải làm sao đây? Giả sử như xáo đimục giải trí ngân sách thu chi vẫn chưa cân bằng được. Bà Phương Trúc suy nghĩ rồi định viết lạinhững con số ở phần xài vặt. Nhưng khi đọc lại không còn chỗ nào có thể cắt xén được nữa.Ngoại trừ hạ thấp tiêu chuẩn bữa ăn. Nhưng như thế là không được. Bà hiểu rất rõ chuyệnkhông thể nào hạ thấp chất lượng bữa ăn. Con Hiểu Đan lúc này gầy quá, nó có triệu chứng củabệnh thiếu máu. Ông Minh Viễn - Chồng bà thì lúc này sức khỏe cũng kém thấy rõ. Còn thằngHiểu Bạch con trai bà thì nó đang ở tuổi sung sức, ở cái tuổi phát triển mạnh, một năm nó caothêm một tấc. Nó đang cần nhiều thức ăn đủ chất dinh dưỡng. Tóm lại, tính tới tính lui, chỉ cóthể kết luận: Có tính thế nào thì tiền lương của chồng mang về cũng không đủ chi phí cho giađình.Nắng đã sụp tắt. Bóng tối bắt đầu tràn lan. Bà Phương Trúc nhớ ra giật mình đứng dậy. Chiếcđồng hồ reo cũ kỹ trên bàn đang chỉ quá số năm một chút. Nhanh thật, mới đấy mà đã trên nămgiờ. Minh Viễn và đám con trẻ sắp quay về nhà. Cái thằng Hiểu Bạch ấy vừa xông vào cửa là đãgào lên đòi cơm, than đói. Bà Phương Trúc vội vã thu xếp sổ sách cho vào hộc bàn rồi quayTrang 2/358 http://motsach.infoTình Buồn Quỳnh Daoxuống bếp.Nhà bếp là một chiếc phòng nhỏ đến độ không thể nhỏ hơn được. Vừa bước vào là phải sặc sụavì mùi gaz. Đúng ra thì nó không phải là cái phòng gì cả, Nó chỉ là một cái chái được che tạm.Cái nhà của nhà nước cấp mà. Chồng làm ở cơ quan, được nhà nước cấp cho một cái nhà nhỏhai phòng sáu thước vuông. Phía sau có cầu xí và nhà tắm, luôn cả bếp. Lúc đầu vì hai con cònnhỏ, nên vợ chồng bà ở phòng trước. Còn phòng sau dành chung cho hai đứa. Nhưng rồi theothời gian, trẻ con đã lớn rất nhanh, không lẽ để cho hai chị em chúng không con chị mười támtuổi, còn đứa em trai mười bảy lại ở chung một phòng? Thế là... đành bóp bụng bỏ ra tí tiềnbiến nhà bếp thành một chiếc phòng riêng cho Hiểu Bạch. Còn nhà bếp? Cơi thêm cái mái nhàđẩy ra sau hơn.Vừa vo gạo xong đắt lên bếp gaz, bà Phương Trúc nghe có tiếng động ở cửa. Để khỏi phải chạytới chạy lui mở cửa, bà đã làm cho cả nhà bốn chiếc chìa khóa. Bà đứng ở sau lắng nghe. Đây làmột thú vui nhẹ nhàng không biết tự bao giờ, bà lại yêu thích cái trò đó. Nghe tiếng động, tiếngbước chân rồi đoán thử ai đang bước vào. Một sự vui thích bí mật. Cả một cuộc đời, gần như tìnhyêu của bà đều đặt hết lên những con người kia. Bất kỳ tiếng bước chân đó là của ai đều mangđến cho bà một niềm vui thầm lặng.Người bước vào cửa có bước chân nhẹ nhàng. Cánh cửa mở với tiếng động nhỏ. Tiếng đặt ví dalên bàn rồi những bàn chân rón rén. Bà Phương Trúc đã đoán ra là ai. Và quả đúng như vậy.Một khuôn mặt thanh tú sáng sủa thò vào nhà bếp, đôi mắt to đen nổi bật trên khuôn mặt trắngxanh. Một ...

Tài liệu được xem nhiều: