Danh mục

Tình đầu không nguôi

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 213.57 KB      Lượt xem: 1      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (9 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nó sinh ra trong gia đình khá giả, ba là chủ tịch xã, mẹ mất sớm vì tai nạn giao thông. Tuy không phải là tuyệt sắc giai nhân nhưng nó sở hữu một thân hình mảnh mai, nhỏ nhắn, một làn da mịn màn với khuôn mặt khả ái và mái tóc buông dài, thẳng mượt mà.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tình đầu không nguôi Tình đầu không nguôiChương 1. Thảm họa gia đìnhNó sinh ra trong gia đình khá giả, ba là chủ tịch xã, mẹ mất sớm vì tai nạn giaothông. Tuy không phải là tuyệt sắc giai nhân nhưng nó sở hữu một thân hình mảnhmai, nhỏ nhắn, một làn da mịn màn với khuôn mặt khả ái và mái tóc buông dài,thẳng mượt mà. Nhà nó lúc nào cũng chỉ có mình nó và bà giúp việc, vì ba thì luônbận rộn với công việc xã giao. Nó đã tốt nghiệp trung học phổ thông, nhưng kỳ thiđại học vừa qua lại không đậu vào ngôi trường mà nó mơ ước - trường đại học kiếntrúc và giờ nó phải đến trung tâm luyện thi để năm sau thi lại. Lúc học phổ thôngnó rất ít bạn, nó chỉ có mỗi 1 đứa bạn thân duy nhất mà giờ nhỏ bạn nó cũng đãdọn lên thành phố ở để tiện cho việc học, vì vậy nó cảm thấy rất cô đơn.Buổi học đã kết thúc, nó lê từng bước nặng nề về nhà. Chợt nó nghe tiếng ồn àovọng lại từ ngôi nhà của nó, nó ngước lên nhìn, thấy đám đông đang vây quanhngôi nhà của mình. Nó không hiểu chuyện gì đang xãy ra nữa. Nó vội chạy thậtnhanh về nhà. Nó thấy mấy chú công an đang đưa ba nó ra xe, nó sợ hãi, chạy theoba, nó gào thét:- Ba ơi, chuyện gì vậy ba? Con sợ…hu hu hu…Ba nó quay mặt lại, cố nói với nó những lời cuối cùng trước khi bị lôi lên xe:- Con đừng sợ, ba đã nhờ người lo cho con, ba đi rồi sẽ về!Rồi ba nó bước lên xe, chiếc xe chạy thật nhanh về phía trước, nó chưa kịp hoànhồn về những gì đã xãy ra thì nó chợt nghe những người hàng xóm vốn không ưagì ba nó, giờ có dịp để chưỡi nhà nó:- Ba mày tham lam quá rồi cũng phải có ngày này thôi.Nó khóc òa, nó không biết nói gì cả, nó chỉ biết khóc mà thôi. Phải rồi, ba nó chỉ làchủ tịch xã, lương tháng vốn không nhiều, nhưng tháng nào ba nó cũng chu cấpcho nó trất nhiều tiền, chỉ cần nó muốn gì ba nó sẽ mua cho nó ngay. Lẽ ra nó phảinghĩ đến việc ba nó nhận lối lộ từ lâu rồi mới phải. Nó quay lại nhìn ngôi nhà củanó giờ đã bị niêm phong, nó càng cảm thấy đau khổ hơn khi chính ngôi nhà này, cảgia đình của nó, lúc mẹ nó còn sống, vẫn thường quây quần bên nhau. Vậymà….Bà Mai-người giúp việc nhà nó cũng là dzú nuôi của nó, chợt cất tiếng nóikhẽ với nó, làm cắt ngang dòng suy nghĩ của nó:- Ba con có nói với dzú, đưa con về nhà dzú ở tạm ít bữa, rồi sẽ có người đến đưacon đi.Nó vâng lời dzú và cùng dzú đi về nhà của bà. Lê bước mãi trên đường, cuối cùngcả hai người cùng ngừng lại trước một ngôi nhà, nhìn bên ngoài, nó thật nhỏ bé sovới nhà nó. dzú mở của và bảo nó:- Vào nhà đi con, nhà dzú chật chội lắm, con ở tạm, đừng chê nha.Nó khẽ lắc đầu và trả lời dzú:- Không có đâu dzú, như vầy là con biết ơn dzú lắm rồi.dzú bảo nó ngồi chơi để dzú ra chợ mua thức ăn về nấu cơm cho nó ăn. Nó muốnđi theo dzú để cùng giúp dzú nấu ăn, nhưng giờ nó không có tâm trạng, nó vừa sợhãi, vừa mệt mõi, nó chỉ muốn nằm nhắm mắt 1 tý. Vã lại, ba nó nuông chiều nólắm, chưa bao giờ cho nó đụng tới việc bếp núc, mọi thứ luôn có ** lo cho, nên nócũng quen rồi. Nó nằm xuống cái giường nhỏ bé rồi thiếp đi 1 lúc, chợt có tiếngđộng mạnh làm nó thức giấc, nó nhận ra dzú nó đang nấu cơm ở bếp và vô tình làmrơi nắp xoang trên nền nhà. Nó ngồi dậy và đi vào bếp.- dzú nấu gì đấy?- nó nhẹ nhàng hỏi.- À, dzú kho cá và nấu canh xà lách son cho con ăn, con thích canh này lắm đúngkhông nè? -dzú trả lời nó.Nó có cảm giác vui vui trở lại và chạy lại ôm dzú:- dzú hiểu con nhất!dzú quay sang nói với nó, gương mặt buồn rười rượi:- Nhà dzú nghèo, dzú cũng không có tiền mua thức ăn ngon cho con, dzú chỉ có thểnấu canh sà lách cho con thôi, dzú sợ nay mai dzú hết tiền, không nuôi nổi conNó rưng rưng nước mắt trả lời dzú:- Vậy lúc đó con sẽ bán hết nữ trang trên người con, nếu xài hết rồi, con sẽ cùngdzú đi kiếm sống.dzú vừa tém tóc, vừa trả lời nó:- Theo ba con nói, vài ngày nữa sẽ có người trên Sài Gòn đến đưa con đi, nhà họgiàu có, họ sẽ chăm sóc cho con thật tốt. Nếu được vậy thì hay quá. Nhưng dzú chỉsợ họ thất hứa với ba con thì con sẽ phải khổ. Tội nghiệp con dzú.Nó không biết ba nó đang nói tới ai, nhưng trong lòng nó có cảm giác lo sợ, nó sợphải sống cùng người lạ.Ăn cơm xong, dzú bảo nó đi ngủ sớm vì nó đã quá mệt rồi, nó vâng lời bước lêngiường nằm. Nó suy nghĩ, những dòng suy nghĩ về cuộc đời nó. Nó thấy tương lainó đang khép lại, nó sợ ngày mai lại bắt đầu. Giờ trong nó chỉ toàn là màu đen.Chương II: Ngôi nhà mơ ướcSáng nó thức dậy thật muộn, nó bước ra khỏi giường khi dzú nó đã làm được baonhiêu thứ, nó nhìn đồng hồ đã hơn 9h. Và nó vội đi rữa mặt, để đón chào một ngàymới mà nó không biết điều gì sẽ đến với nó tiếp theo nữa. Nó đến bên bếp, thấydzú nó vẫn còn đang lay hoay với nhiều việc trong nhà, nó ôm dzú từ phía saunũng nịu như một đứa trẻ:- dzú vất vã quá à, từ nay dzú kêu con dậy sớm để phụ dzú làm việc nhà.Nó nghỉ về dzú nó, nhà dzú nghèo, phải đi làm cho nhà nó từ lúc nó chưa sinh ra,cho đến bây giờ, dzú nó vẫn chưa có chồng con, vì tất cả thời gian dzú đã giànhcho gia đình nó và nhất là nó. Nó thương dzú nó lắm, thương như người mẹ đẻ củanó ...

Tài liệu được xem nhiều: