Danh mục

Tình dưa

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 94.98 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trời chập choạng, những luống hoa vạn thọ dưới tay tôi hình như đã bớt thẳng hàng. Vậy mà con Út Đẹt bên rào còn nhón chân qua bảo: - Bé Lùn! Bé Lùn nói nghe nè! - Gì? - Tôi dừng tay nhìn lên - Thằng Sơn Tinh nói nghỉ chơi với mày rồi! Từ nay mày đừng đòi đóng vai công chúa Mỵ Nương nữa nghe! Nó chỉ cho tao đóng thôi! - Xạo! Hồi nào tới giờ tao vẫn đóng mà!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tình dưa Tình dưaTrời chập choạng, những luống hoa vạn thọ dưới tay tôi hình như đã bớt thẳnghàng. Vậy mà con Út Đẹt bên rào còn nhón chân qua bảo:- Bé Lùn! Bé Lùn nói nghe nè!- Gì? - Tôi dừng tay nhìn lên- Thằng Sơn Tinh nói nghỉ chơi với mày rồi! Từ nay mày đừng đòi đóng vai côngchúa Mỵ Nương nữa nghe! Nó chỉ cho tao đóng thôi!- Xạo! Hồi nào tới giờ tao vẫn đóng mà!- Nhưng bây giờ nó hổng cho mày đóng nữa. Ai biểu mày hổng nhận trái dưa hấunó cho, làm nó “quê một cục”. Trái dưa đó nó cực công mang từ rẫy về. Mỗi ngườicắt dưa chỉ được chủ tặng một trái, nó cho mày, sao không nhận?- Vì tao sợ… mẹ la.- Bởi vậy nó nghỉ chơi với mày rồi! Chơi với tao thôi.Tuổi thơ tôi, lứa tuổi mười ba, mười bốn ngày đó vui không sao tả xiết. Trong xómđứa nào cũng mang những cái tên “nghe là biết người” do cha mẹ đặt. Hoặc khôngthì đứa nào có tên giông giống nhân vật trong tuồng hát là đều bị ghép thêm tênngay. Thiết thì thêm “Mộc Chân” (nhân vật của tuồng Mắt em là bể oan cừu); Sơnthì thêm “tinh” (sự tích Sơn Tinh - Thủy Tinh); Hội thì thêm “Đồng Thăng” (tuồngĐời cô Lựu); Minh thì thêm “Khố Chuối” (tuồng Bên cầu dệt lụa).Sau những buổi đi học (thường là con gái còn được đi học chứ con trai 14 tuổi đãphải ra đồng phụ giúp cha mẹ) thì nhóm lại chơi đủ thứ trò. Nào là hát tuồng, chọilon, trốn tìm. Lúc ấy điện chưa về nông thôn nên trò trốn tìm cực kỳ hồi hộp. Cònhát tuồng mỗi đứa phải mang đến góp một cây đèn dầu rồi phân vai ra mà hát.Tuồng thì nghe từ máy cát-xét nhà cô Loan thợ may. Từ sáng tới chiều chồng cổđều bắt máy um sùm cả làng trên xóm dưới, nào những Gánh cỏ sông Hàn, Đêmlạnh chùa hoang, Người phu khiêng kiệu cưới, Mắt em là bể oan cừu, Sở Vân…nghe riết rồi đứa nào cũng có thể lên được hai ba câu vọng cổ, chỉ có điều lúcxuống giọng là “đứt dây cái tựt”.Có hai cô bé là tôi và Út Đẹt thì oẳn tù tì để vào vai công chúa Mị Nương (đứa nàothua đóng vai tì nữ), còn vai Sơn Tinh - Thủy Tinh thì thằng Sơn và thằng Thiếtđóng, nhưng cũng oẳn tù tì, ai thắng thì đóng vai Sơn Tinh. Mà ai cũng ham vai tốtcho mình hết vì công chúa sẽ được mặc áo choàng bằng the (là chiếc khăn đội đầucủa bà ngoại Út Đẹt), đầu đội vòng hoa kết từ hoa tigôn hồng tươi. Còn Sơn Tinhcầm kiếm dài, chuôi kiếm lủng lẳng túm vải vụn đủ màu xin từ tiệm may cô Loan.Đầu Sơn Tinh đội mão bằng lá mít kết vàng ươm! Nói chung là rất đẹp. Nhưngkhông hiểu sao cứ ba lần hát tuồng thì tôi và thằng Sơn đều oẳn tù tì thắng thằngThiết và Út Đẹt hết hai lần. oOoNhà tôi có ít đất, ba mẹ quanh năm ngoài lúc buôn bán ở chợ thì trồng thêm hoavạn thọ. Tôi mười hai tuổi đã biết chu kỳ sinh trưởng của hoa vạn thọ là hai thángrưỡi. Nào những hoa vạn thọ thường, vạn thọ cúc, vạn thọ Pháp… đều biết cả.Muốn đợt hoa sau nhiều hoa cái để bán được tiền thì khi tách hoa khô gieo giốngchỉ lấy những hoa to, hoa nở đầu tiên trong liếp mà để riêng.Sơn mồ côi cha. Mẹ Sơn là người phụ nữ có vóc nhỏ nhắn nhưng cực siêng. Việcgì dì ấy cũng làm được. Từ giãy cỏ, chặt mì, bẻ bắp, cắt dưa, róc lá mía… Với dìấy, mỗi ngày còng lưng đủ mua hai lít gạo và mớ cá nuôi bầy con trai ba đứa nolòng là đủ lắm rồi. Anh của Sơn 17 tuổi, thằng em út lên 8, Sơn 14. Anh của Sơnnghe đâu mắc chứng bệnh gì đó nếu ra nắng là bị xỉu. Anh chỉ ở trong nhà đọcsách. Anh có cả rương truyện “Thằng Bờm” làm chúng tôi mê tít thò lò. Nhưng chỉđược phép ghé mắt nhìn chứ không bao giờ mượn được vì anh bảo “Mấy cưng nhỏlắm, coi rồi giành nhau rách sách của anh. Chừng nào lớn thì anh cho mượn”. Lớná? Ai thèm đọc truyện tranh nữa. Vậy nên tôi không hay sang nhà Sơn dù cáchnhau có một phần đất trống.- Sơn Tinh, sao mày ngồi đây, tối thui rồi?Sơn ngồi thu lu tại gốc dừa ngoài cổng nhà tôi tự bao giờ.Tôi tung tăng tay nắm nhang cháy đỏ, tay cầm khúc khoai mì hâm hấp nóng, đimua trà cho ba. Chả là nhà có khách đột xuất mà hết trà. Nắm nhang này làm“đuốc” cho đỡ sợ ma ấy mà.- Hồi chiều tao giãy cỏ sau nhà, giãy nhanh quá, đứt mấy dây mướp của má, tao sợmá uýnh…- Dì Ba chưa về à?- Chưa. Hổng biết sao bữa nay má tao về trễ vậy. Mà tao ngồi đây là để chờ mày…- Chờ tao làm chi?- Má tao về chửi vụ dây mướp thì mày nói giùm tại mày lùa con heo bị đứt nhen?- Nhưng heo nhà tao đâu có sổng chuồng?- Thì… cứ nói đại vậy. Bả thương mày nên hổng la. Rồi từ từ tao trồng lại. Chứ bảbiết là tao giãy chết nó chắc bả đánh nát lưng!- Ừ! Nhưng… tao sợ nói láo mai mốt chết bị quỷ sứ cắt lưỡi quá!- Chừng đó… mày kêu quỷ sứ cắt lưỡi tao là lưỡi mày còn y hà!Sơn nhỏ con mà còn đen nhẻm, trời chập choạng muỗi như vãi trấu. Vậy mà chỉmặc một chiếc quần đùi, đi chân không, cái lưng còn vương đầy bụi đất. Tộinghiệp Sơn quá nên tôi nhận lời chứ kỳ thật tôi vẫn còn ghét anh Sơn vì không chomượn truyện tranh. Giúi vào tay Sơn khúc khoai mì, tôi bước nhanh về quán tạphóa ông Ba Bắc.Hôm ấy dì Ba không đánh đòn Sơn được vì dì đi róc lá mía bị rắn cắn phải nằmviện. ...

Tài liệu được xem nhiều: