Tình Em Còn Mãi
Số trang: 145
Loại file: pdf
Dung lượng: 658.73 KB
Lượt xem: 15
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Đang miên man suy nghĩ, Vân bỗng nhìn lên. Trời đang gay gắt nắng, ấy vậy đột nhiên cơn mưa đổ ập xuống quá bất ngờ. Đang đạp xe thong dong trên đường. Trường Vân quýnh cả lên, vội cho xe. tấp vào mái hiên ngôi nhà gần nhất. - Ồ may quá! Vân mừng rỡ nhủ thầm, bước xuống và dẫn xe quay vào mái hiên nhà! Bất chợt chiếc xe của Vân bị chạm mạnh và ngã xuống đường. Một dáng người cao ráo, tay che đầu chạy vào sau Vân với một tốc độ khá nhanh, nên...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tình Em Còn Mãivietmessenger.com Khánh Ngọc Tình Em Còn Mãi Chương 1Đang miên man suy nghĩ, Vân bỗng nhìn lên. Trời đang gay gắt nắng, ấy vậy đột nhiên cơn mưađổ ập xuống quá bất ngờ.Đang đạp xe thong dong trên đường. Trường Vân quýnh cả lên, vội cho xe.tấp vào mái hiên ngôi nhà gần nhất.- Ồ may quá!Vân mừng rỡ nhủ thầm, bước xuống và dẫn xe quay vào mái hiên nhà! Bất chợt chiếc xe củaVân bị chạm mạnh và ngã xuống đường.Một dáng người cao ráo, tay che đầu chạy vào sau Vân với một tốc độ khá nhanh, nên mới xảyra chuyện đáng tiếc.Giật mình rồi trấn tĩnh lại mau chóng, Vân liếc nhìn người thanh niên cùng chung cảnh ngộ. Đấylà anh chàng khoảng độ hăm mấy gì đó. Anh ta hướng mắt về cô lên tiếng:- Xin lỗi nha, tôi không cố ý.Anh ta cúi người đỡ xe lên, trong khi ánh mắt của Vân nhìn anh, vẻ trách móc. Chạm phải ánhmắt của người thanh niên xa lạ ngẩng lên nhìn cô, Vân ngượng ngùng vội lảng đi nơi khác. Côgắt giọng:- Đi vào sao không ngó gì hết vậy?- Tránh mưa, nên hơi vội. Xin lỗi cô rồi mà! - Người thanh niên đáp trỏng.Cô cong môi lỗi phải với anh:- Gây ra lỗi cho người khác, xin lỗi là xong đấy ư?Anh đáp bừa:- Thôi đủ rồi cô bé, đã xin lỗi rồi, sao còn rắc rối vậy?Chuyện ở trường chưa vơi bực tức bây giờ lại nghe cái giọng của gã đàn ông trước mặt, Vâncàng thấy ghét.- Ông ... ông thật là bất lịch sự!Nụ cười thật đẹp nở trên môi anh ta:- Cô cho tôi thế nào cũng được. Nhưng chuyện vừa qua cũng chưa hẳn là lỗi của tôi không đâunha!- Chứ lỗi của ai? Tại tôi à? - Cô gắt giọng.- Chẳng phải khi tôi chạy vào, cô đang quay đầu xe lại ư?- Nhưng mà ...Người thanh niên lên tiếng:- Nhưng cũng do lỗi ở tôi một phần, vì chạy vội quá nên đụng vào xe cô.Vậy thì huề đi nha, xem như không ai có lỗi.Vân không nói, mím chặt môi, ngẩng mặt vờ ngắm khung trời trong màn mưa. Mưa như trútnước, mái hiên chỉ có hai người lặng lẽ đứng bên nhau. Vân chợt rùng mình. Cô cảm thấy lạnhbuốt.Vân nép mình sát vào cánh cửa sắt, cô ôm chéo đôi tay vào ngực, dáng co lại vì thấm lạnh.- Mong rằng như thế này sẽ giúp cô đỡ phần nào ướt và lạnh.Hắn lại nhích gần, đứng trước mặt Vân. Hắn định làm vách ngăn che cho cô đây, được quá đichứ! Biết ga lăng với phụ nữ đấy! Thế mà mấy câu mở đầu nghe thật trái tai, ấm ức ruột gan.Vân đứng lặng thinh nhìn mưa rơi, mà lòng thầm cám ơn cái con người khó ưa này. Hắn cũngkhông nói thêm lời nào. Thời gian cứ trôi đi khoảnh khắc im lặng cứ kéo dài như vô tận ...Mưa vẫn rơi đều đều, gió vẫn rít từng cơn thật mạnh. Anh chàng vẫn khoanh tay trước ngựcquay lưng về phía Tường Vân.Một lúc sau, dường như không chịu nổi cái lặng thinh, anh ta lên tiếng giọng trầm ấm:- Thế nào? Cô bé không cảm thấy lạnh đúng không?Ngước mắt nhìn hắn. Vân thầm bất mãn. Hừ! Hỏi một câu kèm theo lời khẳng định. Hắn làmnhư giỏi lắm vậy còn gọi là cô bé, nghe giọng nói thật là dễ ghét.Thế nhưng Vân chỉ thầm để bụng, chẳng dám nói lời nào. Dù sao hắn cũng là tấm vách che giócho cô kia mà, cũng có ơn chút chút.Vân đành vuốt đuôi cho êm:- Vâng, cám ơn ông nhiều!Rồi cả hai vẫn lặng im. Trời bỗng ngưng hạt mưa thật đột ngột, như lúc ban đầu rớt hạt chẳng aingờ.Tay vuốt mớ tóc quăn bồng bềnh bám nước mưa, giũ giũ chiếc áo, anh chẳng nói nửa lời, đôichân vội vã rời khỏi mái hiên, rồi đi thẳng một mạch.Khẽ nhíu đôi mày lại, Tường Vân lặng lẽ dẫn xe ra rời khỏi chỗ trú mưa.Ngồi lên yên xe, cô đạp thật nhanh về nhà.Khẽ thở ra nhẹ nhõm, Tường Vân làu bàu:- Thật là một ngày xui xẻo vô cùng! Ôi! ....Sau khi dựng xe vào góc phòng, Vân nhanh chân phóng lên lầu. Thay nhanh bộ quần áo rồixuống phòng ăn, cô cảm thấy dạ dày cồn cào dữ dội.Buổi trưa nhà thật vắng. Ba mẹ đã nghỉ ngơi sau bữa ăn, còn anh Thắng vẫn chưa về.Tường Vy đâu nhỉ? Vân nghiêng đầu nghe ngóng trước phòng em. Vẫn im vắng, chắc nhỏ ngủrồi cũng nên.Đưa tay vuốt sơ mái tóc, Vân nhẹ bước đi xuống bếp, dọn thức ăn ra bàn.Đang ngồi giặt đồ nơi bồn nước, Vy ngừng tay nhìn Vân, cô hỏi:- Chị Vân về khi nào, sao em không hay?Vừa ngồi và bàn, Vân đáp:- Chị mới về thôi. Em làm gì đó Vy?- Em đang giặt bộ đồ. Bộ chị bị mắc mưa hả?- Trời mưa, chị phải trú mưa nên về trễ em ạ!Vy tiếp tục giặt đồ, như chợt nhớ ra điều gì, liền ngẩng lên nói với chị:- Chị Vân!- Gì đó?- Lúc sáng chị Loan có đến tìm chị.Đưa mắt nhìn em cô chau mày:- Tìm chị hay anh Thắng? Nhỏ Loan khéo vẽ vời lắm. Điều đó phải hỏi lại, cô em của tôi ạ!Xem ra chị không thích chị Loan?- Không hiểu sao, chị cảm nhận ở Loan có cái gí đó không thật em ạ!Vy đồng tình với chị:- Chị Tố My hiền lành, dịu dàng lại dễ thương nữa. Nhưng anh Hai lại có vẻ thích chị Loan hơn.- Bởi thế mới có chuyện để nói.Chuông cổng reo vang. Vân buông đũa, đặt chén xuống bàn:- Em để chị mở cổng cho.Vân đứng lên, đi nhanh ra cổng. Nhìn ra cô đã nhận diện được khách:- Tố My! Đi đ ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tình Em Còn Mãivietmessenger.com Khánh Ngọc Tình Em Còn Mãi Chương 1Đang miên man suy nghĩ, Vân bỗng nhìn lên. Trời đang gay gắt nắng, ấy vậy đột nhiên cơn mưađổ ập xuống quá bất ngờ.Đang đạp xe thong dong trên đường. Trường Vân quýnh cả lên, vội cho xe.tấp vào mái hiên ngôi nhà gần nhất.- Ồ may quá!Vân mừng rỡ nhủ thầm, bước xuống và dẫn xe quay vào mái hiên nhà! Bất chợt chiếc xe củaVân bị chạm mạnh và ngã xuống đường.Một dáng người cao ráo, tay che đầu chạy vào sau Vân với một tốc độ khá nhanh, nên mới xảyra chuyện đáng tiếc.Giật mình rồi trấn tĩnh lại mau chóng, Vân liếc nhìn người thanh niên cùng chung cảnh ngộ. Đấylà anh chàng khoảng độ hăm mấy gì đó. Anh ta hướng mắt về cô lên tiếng:- Xin lỗi nha, tôi không cố ý.Anh ta cúi người đỡ xe lên, trong khi ánh mắt của Vân nhìn anh, vẻ trách móc. Chạm phải ánhmắt của người thanh niên xa lạ ngẩng lên nhìn cô, Vân ngượng ngùng vội lảng đi nơi khác. Côgắt giọng:- Đi vào sao không ngó gì hết vậy?- Tránh mưa, nên hơi vội. Xin lỗi cô rồi mà! - Người thanh niên đáp trỏng.Cô cong môi lỗi phải với anh:- Gây ra lỗi cho người khác, xin lỗi là xong đấy ư?Anh đáp bừa:- Thôi đủ rồi cô bé, đã xin lỗi rồi, sao còn rắc rối vậy?Chuyện ở trường chưa vơi bực tức bây giờ lại nghe cái giọng của gã đàn ông trước mặt, Vâncàng thấy ghét.- Ông ... ông thật là bất lịch sự!Nụ cười thật đẹp nở trên môi anh ta:- Cô cho tôi thế nào cũng được. Nhưng chuyện vừa qua cũng chưa hẳn là lỗi của tôi không đâunha!- Chứ lỗi của ai? Tại tôi à? - Cô gắt giọng.- Chẳng phải khi tôi chạy vào, cô đang quay đầu xe lại ư?- Nhưng mà ...Người thanh niên lên tiếng:- Nhưng cũng do lỗi ở tôi một phần, vì chạy vội quá nên đụng vào xe cô.Vậy thì huề đi nha, xem như không ai có lỗi.Vân không nói, mím chặt môi, ngẩng mặt vờ ngắm khung trời trong màn mưa. Mưa như trútnước, mái hiên chỉ có hai người lặng lẽ đứng bên nhau. Vân chợt rùng mình. Cô cảm thấy lạnhbuốt.Vân nép mình sát vào cánh cửa sắt, cô ôm chéo đôi tay vào ngực, dáng co lại vì thấm lạnh.- Mong rằng như thế này sẽ giúp cô đỡ phần nào ướt và lạnh.Hắn lại nhích gần, đứng trước mặt Vân. Hắn định làm vách ngăn che cho cô đây, được quá đichứ! Biết ga lăng với phụ nữ đấy! Thế mà mấy câu mở đầu nghe thật trái tai, ấm ức ruột gan.Vân đứng lặng thinh nhìn mưa rơi, mà lòng thầm cám ơn cái con người khó ưa này. Hắn cũngkhông nói thêm lời nào. Thời gian cứ trôi đi khoảnh khắc im lặng cứ kéo dài như vô tận ...Mưa vẫn rơi đều đều, gió vẫn rít từng cơn thật mạnh. Anh chàng vẫn khoanh tay trước ngựcquay lưng về phía Tường Vân.Một lúc sau, dường như không chịu nổi cái lặng thinh, anh ta lên tiếng giọng trầm ấm:- Thế nào? Cô bé không cảm thấy lạnh đúng không?Ngước mắt nhìn hắn. Vân thầm bất mãn. Hừ! Hỏi một câu kèm theo lời khẳng định. Hắn làmnhư giỏi lắm vậy còn gọi là cô bé, nghe giọng nói thật là dễ ghét.Thế nhưng Vân chỉ thầm để bụng, chẳng dám nói lời nào. Dù sao hắn cũng là tấm vách che giócho cô kia mà, cũng có ơn chút chút.Vân đành vuốt đuôi cho êm:- Vâng, cám ơn ông nhiều!Rồi cả hai vẫn lặng im. Trời bỗng ngưng hạt mưa thật đột ngột, như lúc ban đầu rớt hạt chẳng aingờ.Tay vuốt mớ tóc quăn bồng bềnh bám nước mưa, giũ giũ chiếc áo, anh chẳng nói nửa lời, đôichân vội vã rời khỏi mái hiên, rồi đi thẳng một mạch.Khẽ nhíu đôi mày lại, Tường Vân lặng lẽ dẫn xe ra rời khỏi chỗ trú mưa.Ngồi lên yên xe, cô đạp thật nhanh về nhà.Khẽ thở ra nhẹ nhõm, Tường Vân làu bàu:- Thật là một ngày xui xẻo vô cùng! Ôi! ....Sau khi dựng xe vào góc phòng, Vân nhanh chân phóng lên lầu. Thay nhanh bộ quần áo rồixuống phòng ăn, cô cảm thấy dạ dày cồn cào dữ dội.Buổi trưa nhà thật vắng. Ba mẹ đã nghỉ ngơi sau bữa ăn, còn anh Thắng vẫn chưa về.Tường Vy đâu nhỉ? Vân nghiêng đầu nghe ngóng trước phòng em. Vẫn im vắng, chắc nhỏ ngủrồi cũng nên.Đưa tay vuốt sơ mái tóc, Vân nhẹ bước đi xuống bếp, dọn thức ăn ra bàn.Đang ngồi giặt đồ nơi bồn nước, Vy ngừng tay nhìn Vân, cô hỏi:- Chị Vân về khi nào, sao em không hay?Vừa ngồi và bàn, Vân đáp:- Chị mới về thôi. Em làm gì đó Vy?- Em đang giặt bộ đồ. Bộ chị bị mắc mưa hả?- Trời mưa, chị phải trú mưa nên về trễ em ạ!Vy tiếp tục giặt đồ, như chợt nhớ ra điều gì, liền ngẩng lên nói với chị:- Chị Vân!- Gì đó?- Lúc sáng chị Loan có đến tìm chị.Đưa mắt nhìn em cô chau mày:- Tìm chị hay anh Thắng? Nhỏ Loan khéo vẽ vời lắm. Điều đó phải hỏi lại, cô em của tôi ạ!Xem ra chị không thích chị Loan?- Không hiểu sao, chị cảm nhận ở Loan có cái gí đó không thật em ạ!Vy đồng tình với chị:- Chị Tố My hiền lành, dịu dàng lại dễ thương nữa. Nhưng anh Hai lại có vẻ thích chị Loan hơn.- Bởi thế mới có chuyện để nói.Chuông cổng reo vang. Vân buông đũa, đặt chén xuống bàn:- Em để chị mở cổng cho.Vân đứng lên, đi nhanh ra cổng. Nhìn ra cô đã nhận diện được khách:- Tố My! Đi đ ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
truyện ngắn văn học Việt Nam hiện đại tiểu thuyết truyện ngắn Việt Nam Tình Em Còn Mãi truyện ngắn Khánh NgọcTài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 376 12 0 -
6 trang 246 0 0
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 149 6 0 -
Tập truyện Bông trái quê nhà: Phần 1
66 trang 106 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 2 (Tập 2)
78 trang 95 4 0 -
4 trang 81 0 0
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 1 (Tập 1)
74 trang 80 3 0 -
6 trang 59 0 0
-
Khóa luận tốt nghiệp: Tập truyện ngắn Hà Nội trong mắt tôi của Nguyễn Khải dưới góc nhìn văn hóa
60 trang 58 0 0 -
8 trang 54 0 0