Thông tin tài liệu:
Anh ôm cô thật chặt. Cô dựa vào lồng ngực rộng mà ấm áp thì thầm thật khẽ.- Nếu em không bên cạnh anh nữa, anh sẽ ra sao?- Anh sẽ rất buồn, rất đau khổ nhưng anh sẽ không để chuyện ấy xảy ra.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
TÌNH YÊU.Anh ôm cô thật chặtTÌNH YÊUAnh ôm cô thật chặt. Cô dựa vào lồng ngực rộng mà ấm áp thì thầm thật khẽ.- Nếu em không bên cạnh anh nữa, anh sẽ ra sao?- Anh sẽ rất buồn, rất đau khổ nhưng anh sẽ không để chuyện ấy xảy ra. Anh sẽluôn ôm em thật chặt như thế này.- ... chỉ cần ôm chặt là được ư?Anh giật mình, cúi xuống nhìn người con gái anh yêu. Cô là tình yêu đầu tiên vàcũng là duy nhất của anh. Anh đã tin là như vậy khi tìm thấy cô trong những dòngcảm xúc khiến tim anh thương mên và muốn chở che ấy. Nhưng lúc này thì anh lạihoảng sợ, cảm giác bất an chết tiệt lại mơ hồ dấy lên trong lòng. Anh nở nụ cườithật tươi, trấn an những hỗn loạn trong lòng, giọng như lạc đi về miền xa lắm.- Anh sẽ không để em rời xa anh.Cô im lặng. Anh run lên buồn thảm..............- Mình chia tay đi anh.- Tại sao chứ? Mọi thứ vẫn đang tốt đẹp mà?- Không đâu anh. Với em, kết thúc sẽ tốt hơn.Cô đi để lại anh với tách cafe lạnh đắng chưa kịp bỏ đường. Chỉ cần mội lời thôicô cắt đứt tất cả như thể nó chưa từng tồn tại, không ý nghĩa gì quan trọng nên dễdàng vứt bỏ nó đi. Cô đi nhanh như chạy vụt khỏi tầm tay, bước vội lên chiếc xebus vừa đến. Anh sững người, bàn tay vẫn dừng lại ở khoảng không trống vắng. Côđi rồi và anh chẳng thể giữ lại bàn tay ấy.Ngày ... tháng ... năm...Em để lại cho tôi khoảng trống quá lớn. Em để lại cho tôi cả một thế giới đang vỡra từng mảnh một nghe rõ tiếng rơi đau đớn dưới chân. Tôi nhìn em đi xa dầnkhoảng trời đổ nắng. Tôi đọc truyện hay xem phim đều thấy khi chia tay trờithường đổ mưa như trút nước, có cả sấm chớp nữa, nhưng khi em ra đi khỏi tôi thìtrời lại nắng. Cái nắng oi bức đến nhức mắt, nhức cả con tim hoang dại. Tôi lấytay lau mồ hôi trên mặt. Mồ hôi mặn thật. Mặn đắng.Khi đau buồn người ta thường tìm đến rượu, đặc biệt với những kẻ đang thất tìnhnhư anh. Anh vùi mình trong men rượu nồng, mong nó xóa dịu vết thương đaunhưng càng uống anh cảng tỉnh, càng tình lại nhớ cô đến quay quắt con tim. Nhữngngười bạn lại đến và an ủi, rồi họ vẫn ra đi. Anh cười nhưng đau đớn ở trong tim.Dù anh có làm gì cô cũng đều chối từ. Cô lạnh nhạt đến mức coi anh là kẻ thù lớncủa đời mình, Cô thay đổi nhanh đến anh cũng không kịp nhận ra. Anh đã làm gìsai? Anh thực sự không tìm ra một lý do cụ thể nhất. Chỉ vì em hết yêu anh rồi.Cô cho anh một lý do nhưng lại không khiến anh tin được. Cô trở lại vỏ bọc banđầu giống như trước khi anh gặp cô. Anh bất lực nhận ra bản thân mình chẳng thểphá bỏ nó như lần trước nữa.Ngày ...tháng...năm...Em biến mất như thể em chưa bao giờ xuất hiện. Và nếu như em cũng khiền embiến mất khỏi tâm trí tôi thì có lẽ tôi đã vui vẻ hơn khi em nói lời chia tay. Em ácquá. Tôi đã làm gì sai để em đối xử với tôi như vậy??? Thứ em để lại cho tôi là kíức nhèo đi trong men rượu mạnh. Thứ em không thể cướp khỏi tôi đó là nụ cười,ánh mắt của người con gái đã bên tôi suốt hai năm qua. Khi đêm về tôi gắng kéoem lại trong lệ nhòa ảo mộng. Ai nói đàn ông không được khóc? Là họ không thểkhóc trước mặt người khác thôi em. Đàn ông dù mạnh mẽ đến đâu thì khi đau đớntột cũng thì lệ đắng cũng chảy xuôi như ai đấy chứ không giấu ngược vào trongtim. Cô đơn lại là cảm giác anh thấy bây giờ. Có lẽ anh nên để em ra đi. Mong emluôn hạnh phúc và tìm được người em thật sự yêu thương.Cô bỏ đi đến một thành phố khác. Anh lao vào công việc sống cho quên nhữngbuồn đau luôn chờ chực xé nát trái tim rách nát. Thời gian qua đi anh cũng đã quendần với nếp sống mới khi không có cô nhưng lại là nếp sỗng cũ trước khi gặp đượctình yêu duy nhất của đời mình. Có rất nhiều người con gái đến bên nhưng anhchẳng thể dành cho ai tình yêu chân thật nhất. Anh thành một người đàn ông độcthân, vui tính, yêu công việc hơn chuyện hẹn hò tìm cho mình một mái ấm. Chỉ vìanh chưa thể quên một bóng hình.Trong một lần ngồi uống rượu cùng một người bạn học cũ, anh đã cười trả lờingười bạn của mình về câu hỏi sao không chịu lấy vợ đi.Không phải tôi không muốn nắm lấy tay một ai khác. Không phải tôi thích cuộcsống tự do không cần ai bên cạnh trong những đêm dài cô đơn. Chẳng phải tôithích gì cuộc sống của một kẻ FA với hai từ tự kỉ chẳng hay ho gì. Chỉ là do tráitim tôi chưa tìm thấy một cảm giác. Cảm giác mà lâu lắm rồi tâm hồn này đượcthấm đẫm - tình yêu.Tôi không yêu ai không phải vì tôi không muốn mà vì chưa có ai khiến con tim nàythực sự rung động.Người bạn ấy cũng biết chuyện tình cảm của cô và anh. Khi nghe những lời anhnói, đôi mắt của người đó khẽ có nét ngập ngừng thoáng qua, rồi đọng lại thànhmột nét buồn. Người bạn thở dài uống cạn một hơi rượu rồi nói:- Tôi không biết cụ thể có chuyện gì đã xảy ra giữa hai người. Tại sao cả hai lạichia tay nhưng hôm trước tôi có gặp cô ấy khi đang đi công tác. Cô ấy đang làmtại một trại mồ côi.- Cô ấy không lấy ai sao? Nhưng tại sao cơ chứ? Tôi cứ nghĩ.- Có chúa mới biết còn tôi thì không. Lúc ấy chỉ đi ngang qua nên cũng chẳng cóthời gian chào hỏi huống hồ là hói cô ấy tại sao làm ở đấy.- ...Anh khẽ gật đầu. Lòng lại lặng trĩu nhớ về người con gái anh yêu. Anh cần tìm cô.Người bạn đưa anh địa chỉ nơi cô đang làm việc ở thành phố cách anh khôngxa.Anh sắp xếp công việc, dành nguyên một ngày để đến gặp cô. Địa chỉ của trạitrẻ ấy cũng không khó kiếm.Anh ngập ngừng đứng trước cánh cổng bằng sắt sơn màu xanh lá, ngón tay cứ runlên không bấm nổi chiếc chuông màu đỏ. Khi anh vẫn đang loay hoay với chiếcchuông cửa thì một dáng người đã xuất hiện ở trước cửa căn nhà khá rộng. Đó làmột người đàn bà dáng phốp pháp, toát lên nét hiền dịu nơi gương mặt phúc hậu.Bà cũng đã lớn tuổi nhưng dáng đi lại vẫn vô cùng nhanh nhẹn. Bà bước đến cổngvới nụ cười thân thiện. Anh cũng gật đầu đáp lại bằng một nụ cười tươi nhất. Bàmời anh vào trong nhà.Đó quả thực là một ngôi nhà cho những đứa trẻ cần được yêu thương. Cứ nhìnnhững đôi mắt sáng lên lan ...