Danh mục

Tình yêu bên trái, thiên đường bên phải

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 152.56 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tác giả: Phỉ Ngã Tư Tồn Biên tập: Candy * Tình yêu, là một vũ điệu lẻ loi. Mất phương hướng giữa những ngã rẽ, chung quy, chúng ta chỉ là con bướm không vượt được đại dương. Tình yêu, là một số kiếp khó trốn. Chẳng biết từ lúc nào lại mê muội không thể thoát khỏi, chung quy, chúng ta chỉ là người qua đường trong cuộc đời của nhau. Nếu có một ngày, tình yêu của em chỉ còn rực sáng trong chớp mắt, xin hãy mỉm cười nói, vĩnh biệt. Tình yêu bên trái, thiên đường...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tình yêu bên trái, thiên đường bên phải Tình yêu bên trái, thiên đường bên phải Tác giả: Phỉ Ngã Tư Tồn Biên tập: Candy*Tình yêu, là một vũ điệu lẻ loi. Mất phương hướng giữa những ngã rẽ, chung quy, chúngta chỉ là con bướm không vượt được đại dương.Tình yêu, là một số kiếp khó trốn. Chẳng biết từ lúc nào lại mê muội không thể thoátkhỏi, chung quy, chúng ta chỉ là người qua đường trong cuộc đời của nhau.Nếu có một ngày, tình yêu của em chỉ còn rực sáng trong chớp mắt, xin hãy mỉm cườinói, vĩnh biệt.Tình yêu bên trái, thiên đường bên phải.—— Phỉ Ngã Tư TồnVi Lan nói: “An Thành, em gả cho anh nhé?” Vừa lúc Cao An Thành uống một ngụm càphê, rất nóng, đầu lưỡi bỏng rát, nuốt không thể nuốt, nhổ càng không thể nhổ, gắnggượng nuốt bừa xuống, cổ họng như bị dao cứa, vẫn là đau. Vi Lan cười rộ, khóe môicong như trăng lưỡi liềm, lúm đồng tiền mờ mờ bên trái thấp thoáng ẩn hiện. Lời nóimang theo ba phần trêu chọc: “Cao An Thành, cưới em không phải chuyện đáng sợ thếchứ?”An Thành cũng bật cười, rút điện thoại di động ra đáp: “Phiền em lặp lại lời cầu hôn mộtlần nữa, anh ghi âm đặt làm nhạc chuông luôn.”Rút kinh nghiệm từ chuyện của chính mình, không phải cô không biết, An Thành chânthành yêu cô, yêu đến mức dung túng mặc cô điều khiển. Lúc cô yếu đuối rơi nước mắt,bờ vai An Thành là chỗ dựa dễ chịu nhất vững chắc nhất; nhận thương tổn chịu lạnh lùng,quay lại là có thể thấy An Thành, di động của anh vĩnh viễn có thể liên lạc được, anhvĩnh viễn có thể xuất hiện đúng lúc, trong túi anh vĩnh viễn có khăn tay thoảng hươngthơm mát.Người ngoài nhìn không chịu được, Phỉ Thúy đã mắng: “Thường Vi Lan, cậu không cầnAn Thành thì hãy buông tha cho anh ấy, cậu làm người ta phí hoài tuổi xuân tươi đẹprồi.” Vi Lan lập tức đỏ mắt, thì thào: “Người phí hoài tuổi xuân là tớ.” Phỉ Thúy nghiếnrăng nghiến lợi, hận không thể tẩy não cô ngay lập tức, vươn ngón tay thon dài dí dí lêntrán cô: “Cho dù tình yêu của cậu có đẹp như hoa,[1] liệu có thể địch nổi với dòng chảycủa thời gian[2] không? Trần Phương Vũ cho cậu bùa mê thuốc lú gì, khiến cậu khăngkhăng một lòng thế.” Vừa nói, vừa so sánh bênh vực người kia: “Cao An Thành ít tuổihơn Trần Phương Vũ, trẻ trung tài năng tuấn tú lại có tiền đồ. Cao An Thành chu đáo hơnTrần Phương Vũ, ngay cả sinh nhật cậu Trần Phương Vũ cũng không nhớ rõ, mà Cao AnThành năm nào cũng tặng quà, mời cậu đi ăn. Cao An Thành yêu cậu hơn Trần PhươngVũ gấp một trăm lần một ngàn lần một vạn lần.”Tình yêu sao có thể so sánh, nếu có lý do, đã chẳng phải tình yêu, thật ra lời này là doCao An Thành nói. Vi Lan nhớ rõ một lần, cô bám lấy khung cửa sổ, khóc đến khàngiọng, đầu bù tóc rối như người điên, lớn tiếng gào rú: “Trần Phương Vũ, anh dám đi emsẽ nhảy xuống, có thành ma em cũng không buông tha anh!” Trần Phương Vũ khôngthèm quay đầu, “Rầm!” một tiếng đóng cửa rời đi. Chỉ còn mình cô ngồi run bần bậttrước cửa sổ, ngay cả sức để khóc cũng không còn. Yêu càng sâu nặng càng không có tựtrọng, trước mặt Trần Phương Vũ, từ trước đến nay cô đều thua, dù có lấy cái chết ra épbuộc cũng chỉ khiến anh chán ghét hơn. Trương Tiểu Nhàn nói, khoảng cách xa nhất trênđời không phải chân trời góc biển, mà là em ở bên cạnh anh, anh lại không biết em yêuanh. Lúc đó Vi Lan mới biết, khoảng cách xa nhất trên đời thực ra không phải cái này,mà là em rất yêu rất yêu anh, anh lại không yêu em.Anh không yêu em, toàn bộ con người em đều là lầm lỗi đều là xấu xí đều là đồ bỏ, ngaycả hô hấp của em cũng là thứ thừa thãi. Anh không yêu em, điện thoại của anh vĩnh viễnkhông thể liên lạc được, em vĩnh viễn không tìm thấy anh, anh vĩnh viễn làm bộ khôngthấy nước mắt của em. Sau đó trong tuyệt vọng, quay đầu lại, gặp một chút ấm áp sẽ nhưthiêu thân lao vào lửa, như người sắp chết đuối vớ được cọc.Tháng ba đầu xuân, An Thành mời cô ăn cơm. Anh nói: “Vi Lan, anh sắp kết hôn, về sauem hãy tự chăm sóc bản thân cho tốt.” Cô ngẩn ra, lập tức mỉm cười đáp: “Chúc mừnganh.” Liên miên hỏi bạn gái của anh, liên miên đề nghị kế hoạch tốt nhất cho áo cưới vàtuần trăng mật, liên miên kể về gia đình hạnh phúc của bạn bè. An Thành lái xe đưa côvề, trước nhà không có đèn, xe tắt máy, đêm tối như mực, chung quanh hiu quạnh khôngtiếng động. Anh bỗng nhiên nắm tay cô: “Vi Lan, chỉ cần em nói một tiếng, anh sẽ lậptức chia tay với cô ấy.” Ánh mắt của cô dần dần thích ứng với bóng tối, thấy rõ ánh mắtanh, sáng như có ánh lửa. Cô chầm chậm rút tay về, mỗi khi rút về một phần, ánh mắtanh lại ảm đạm đi một phần.Rốt cuộc vẫn không nỡ tàn nhẫn như vậy. Hai giọt nước mắt lặng thinh rơi xuống trên mubàn tay anh, chỉ vì hai giọt nước mắt này, anh quyết tâm hủy bỏ hôn lễ, bạn gái anh tìmđến tận công ty, tát cho cô một cái bạt tai, đau đớn khiến cô ù tai choáng váng. Hóa rathiên đường và địa ngục của mỗi người, chẳng qua cũng chỉ là một đường. Nhìn cô gáiđang phát điên kia, dường như cô nhìn thấy chính mì ...

Tài liệu được xem nhiều: