Hôm nay mưa... ừ... mưa nhỉ... nó cuộn tròn cùng những con sóng vỗ bờ không bao giờ đồi thay... như vạn vật bất biến.... Nó biết con sóng sẽ không bao giờ thôi tựa vào mặt cát dịu êm, sẽ không bao giờ thôi vỗ sóng vào bờ mãi lặng câm kia.... Ừ thì mưa, mưa làm ướt nó, trong lòng nó cũng ướt, ướt nặng lắm nhưng không phải do mưa rơi ở trong lòng thật... Mặt nước cuộn lấy chân nó , êm ái... nồng nàn...như cái cảm giác của những năm về trước đây... rất xa......
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tình yêu của gió Tình yêu của gióHôm nay mưa... ừ... mưa nhỉ... nó cuộn tròn cùng những con sóng vỗ bờ không bao giờđồi thay... như vạn vật bất biến.... Nó biết con sóng sẽ không bao giờ thôi tựa vào mặt cátdịu êm, sẽ không bao giờ thôi vỗ sóng vào bờ mãi lặng câm kia.... Ừ thì mưa, mưa làmướt nó, trong lòng nó cũng ướt, ướt nặng lắm nhưng không phải do mưa rơi ở trong lòngthật... Mặt nước cuộn lấy chân nó , êm ái... nồng nàn...như cái cảm giác của những nămvề trước đây... rất xa... của những ngày tháng xưa nó còn là con bé với tóc mềm xõangang vai, tung tăng trong chiếc váy dài bòng bềnh ngang đầu gối, đang đi chuẩn bịnhững thứ lặt vặt cho buổi học đầu tiên của cấp ba.... Hôm ấy trời nắng... không khíthoang thoảng dễ chịu.. và lòng nó không đau như bây giờ....***Nó đã yên vị cái chỗ ngồi của mình, cái góc cuối cùng của lớp, nó thích chỗ đó, thầy cô ítkhi để ý mà cũng tiện làm nhiều việc riêng... Lớp ồn ào nghịch ngợm, ầm ĩ đủ kiểu, riêngnó nằm rệp xuống bàn xoay xoay chiếc điện thoại, thỉnh thoảng lại xem hình Anime đúngkiểu nó thích. Cô giáo bước vào lớp, điểm mặt qua mấy vị danh nữ thi vào điểm cao vàxướng lên 35 cái tên thành phần của lớp, dĩ nhiên là trong đó có nó... nhưng nó thấythiếu... thiếu 1 cái tên ...ngay tức thì có một con bé đứng ở trước của lớp nói to : Xin côcho em vào lớp ạ . A, thành phần đến muộn đây, con nào thế nhỉ, ừ trông có kì kì lạ lạsao sao ý. Thực ra nó thực sự bị ấn tượng ( một cách bị động bởi tác nhân quá kì và lạ )với con bé đó. Con gái gì mà cắt tóc như thằng con trai, lại để mai hai bên, tóc lớt phớtmỏng đầy cá tính, lại thêm phần mái trước mắt cắt khuôn mặt đúng chuẩn vẻ kiểu lạnhlùng . Con gái gì hay hay vậy nhỉ. ( hồi xưa con gái chưa mấy ai để tóc kiểu này ....!!!!).Áo thì không bỏ vào quần, cổ hở hơi rộng, ngực căng tràn đầy sức sống của một đứa congái mới lớn, dáng con bé lại cao mà thon thon rất hợp ( thực ra không cao, chỉ khoảng1m6 nhưng vì hơn nó nửa cái đầu nên nó cho là cao !!!!). Trong đầu nó bắt đầu luẩn quẩnhình ảnh của con bé, cái con bé rất ư là nam tính nếu không kể đến khuôn mặt xinh đẹptrắng trẻo lạnh lùng đó - con bé tên Linh, sau này lớp gọi con bé là Ku Linh cho rõ đốitượng để buôn dưa lê . Trong lớp có đến tận mấy Linh, mà khốn nỗi nó cũng tên Linh,lớp gọi nó là Linh xinh đẹp bởi thực ra để so sánh với những đứa con gái khác trongtrường thì nó thuộc dạng mà các chàng vẫn hay gọi là Hot girl hay đại loại là coolgirl gì gì đó ... mà thôi Linh xinh đẹp dài quá nghe không tiện, xóm nhà lá D1 nhất tríphết cái tên người đẹp lên nó...Thế là xong phần mào đầu nỗi nhớ, từ bao giờ nó có cái tính nhớ chi tiết như vậy nhỉ, nócười trừ vì sự thay đổi này của nó. Hồi đó, cũng vì cái tính lơ đãng hay quên mà hạnhkiểm của tuần của tháng của nó bị hạ hoài . Ví dụ như Người đẹp đi học quên sách ...lớp bị trừ điểm tiết Hóa , Người đẹp đi học quên nộp báo cáo... làm thầy sinh đánh giáý thức của lớp ... hạ hạnh kiểm của tuần ... vân vân và vân vân... Cũng khoảng thời gianđó, nó quên mang dù, mà trời lại mưa... nó đứng tần ngần trước mái ngói trước cổngtrường, học sinh đã về hết, duy chỉ có nó là được trời ban dịp đếm mưa rơi ... nó trông cứnhư người đầy ưu tư, mang nét sầu thiên vạn cổ đầy cố ý và cố tình đúng lúc... Chợt nógiật mình, một bờ tay đập lên vai nó :- Người đẹp,.. làm gì đứng tần ngần ở đây... chịu chơi nhỉ... ốm bây giờ ?Nó hắt xì mấy cái liên tục như để khảng định lời sấm truyền từ phía sau ấy, nó quay lại :- A! Ku Linh...- A cái gì mà a , khốc cái đầu bầy giờ - nói rồi Ku Linh lấy tay dánh nhẹ lên đầu nó- A , đau ... đánh rồi mà còn nói....- Hi hi, thế ta hỏi nàng làm gì đứng đây?- Hứ, cái gì mà ta với nàng... sến rệt quá..- Ủa, không thích hả, ta thấy nàng hay đọc truyện tranh, ta bắt chước giống truyện gọicho vui...- Hầy hầy, vậy đúng kiểu rồi, mình thích chứ...thế cậu cũng đọc truyện tranh hử...- Đâu, xem ké truyện của nàng đấy chứ, ta thì làm gì thích mấy thể loại đó...- Xem ké ?- Ừ, ta thỉnh thoảng cũng quay xuống đọc trộm truyện nàng ấy mà, thấy nàng mãi miếtđọc mà chả chú ý đến giời đất gì cả... hỏng hỏng.. thế là hỏng...- À ... uhm - nó nhoẻn miệng cười trừ, định nói câu gì nhưng lại bị chặn họng:- Này, cầm lấy ô của ta mà về, kẻo ốm mai lại nghỉ học... không được chút nào- nói rồiKu Linh chìa ô ra cho nó- Thế còn cậu..- Cầm lấy đi đã - Ku Linh nhét cán ô vào nó, bàn tay lạnh chạm vào làn da nó, nó chợtthấy nhói lên hình như ở trong tim, toàn thân nó run rẩy, xao động... Nó cầm lấy ô, ngẩngđầu lên nhìn Ku Linh, con bé đang nhoẻn miệng cười nhìn nó, chiếc mũi thẳng và nhỏkhịt khịt lên rồi con bé bước đi- Thế nhé, tạm biệt người đẹp..- Nhưng mà... mưa... - nó nói với theo- Mưa phùn ý mà... không sao - Ku Linh hét lên khi đã đi được một đoạn...- Nhưng mà... này...Nhưng nó thấy con bé không quay lại, mà lòng nó hiện giờ lại có cái gì vừa xâm chiếmlạ, thực ra trước đó nó để ý đến con bé nhiều rồi, con b ...