Thông tin tài liệu:
những người làm trò ảo thuật, phù thuỷ, dân Bôhêmiêng, thợ thủ công, những ngừơi mang những vật vô giá trị, kẻ bán rượu bia; những người này cưỡi ngựa, những kẻ khác cưỡi lừa, cưỡi la, người ngồi xe ngựa (trong năm này người ta vừa sáng chế ra xe ngựa) thì số người đông đảo nhất đi đi lại lại,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tình Yêu Định MệnhTình Yêu Định Mệnh Alexandre Dumas Tình Yêu Định Mệnh Tác giả: Alexandre Dumas Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 30-October-2012Trang 1/138 http://motsach.infoTình Yêu Định Mệnh Alexandre Dumas Chương 1 - Lễ Hội LăngđiMột buổi sáng rực rỡ giữa tháng sáu năm một nghìn năm trăm năm mươi chín, một đám đôngước từ ba đến bốn mươi nghìn người chen chúc đầy quảng trường Xanhtơ Giơnơvievơ.Một người đàn ông vừa chân ướt chân ráo từ tỉnh lẻ tới, đột nhiên lọt vào giữa thành phố XanhGiắc, vô cùng bối rối nghĩ rằng cái đám người thật đông đảo tụ tập trên địa điểm này của thủ đônhằm mục đích gì.Trời thật quang đãng: vậy không phải là buổi lễ rước thánh tích Giơnơvievơ như năm 1951 đểcầu chấm dứt mưa. Đêm trước, trời đã đổ mưa: vậy cũng không phải là lễ rước thánh tíchGiơnơvievơ để cầu đảo như năm1556.Người ta cũng không hoảng loạn về chiến trận khốc liệt như thảm hoạ Xanh Căngtanh (XanhCăngtanh: là thị trấn của Pháp bị quân Đức chiếm ngày 28-8-1914, bị tàn phá một phần vàđược giải phóng ngày 2-10-1918.N.D), vậy cũng không phải người ta diễu hành lễ rước thánhtích Giơnơvievơ để cầu Chúa phù hộ.Rõ ràng là đông đảo dân chúng kéo nhau tập trung trên quảng trường tu viện cổ này để dự mộtlễ trọng. Nhưng lễ trọng gì đây?Không phải ngày lễ hội tôn giáo vì, dẫu ta có nhận thấy đây đó trong đám đông vài tấm áo tu sĩnhưng những bộ áo đáng tôn kính này không đủ số lượng để đem cho lễ hội tính chất tôn giáo.Cũng không phải ngày lễ hội của quân đội vì số quân nhân rất ít ỏi, vả lại họ không mang theocả thương kiếm lấn súng hoả mai.Đây cũng không phải ngày lễ hội của giới quý tộc vì ta không thấy nhô khỏi đầu người những lácờ nhỏ có đính huy hiệu của các quý tộc bay phơ phất hoặc những chiếc mũ có gắn nhữngchòm lông của các lánh chúa.Trong đám người đông nghẹt hàng ngàn màu sắc ấy, trà trộn quý tộc, thầy tu, kẻ cắp, thị dân,gái làng chơi, người già cả, những người làm trò ảo thuật, phù thuỷ, dân Bôhêmiêng, thợ thủcông, những ngừơi mang những vật vô giá trị, kẻ bán rượu bia; những người này cưỡi ngựa,những kẻ khác cưỡi lừa, cưỡi la, người ngồi xe ngựa (trong năm này người ta vừa sáng chế ra xengựa) thì số người đông đảo nhất đi đi lại lại, xô đẩy chen lấn nhau để đến được trung tâm quảngtrường, theo chúng tôi là đám học sinh thuộc bốn quốc tịch: Êcôtxơ, Anh, Pháp, Ý.Thật ra là thế này: đây là ngày thứ hai đầu tiên sau ngày lễ thánh Bacnabê(11-6) và chính là đểđi tới lễ hội Lăngđi mà cả đám dân chúng đông đúc này đã tụ họp lại. Có lẽ từ này thuộc ngônngữ thế kỉ thứ mười sáu không nói lên được điều gì với độc giả cả. Vậy chúng tôi xin giải thích vềlễ hội Lăngđi là thế nào.Xin độc giả thân mến hãy lưu ý! Chúng tôi xin nói về ngôn ngữ học, không hơn không kém mộtviện sỹ hàn lâm về tu từ và mĩ học.Từ La tinh indictum có nghĩa là một ngày và một địa điểm được ấn định cho một cuộc hội họpTrang 2/138 http://motsach.infoTình Yêu Định Mệnh Alexandre Dumasnào đó của dân chúng. Chữ i trước hết được đổi thành ơ rồi thành a. Sau đó đáng lẽ người ta nóianhddictum thì lần lần người ta nói là anhđich rồi gọi lại là Lăngđi. Tóm lại từ này có nghĩa làngày giờ và địa điểm được ấn định cho một cuộc họp.Vào thời Xaclơmanhơ, cứ mỗi năm một lần, ông vua người Đức này định đô ở Achxơ-La-Sapenlại cho những kẻ hành hương được nhìn thánh tích trong giáo đường. Xaclơ nói những thánhtích này từ Achxơ về Pari và cứ mỗi năm một lần cho dân chúng được ngắm nhìn những thánhtích ấy trong một lễ hội được tổ chức tại đại lộ Xanh Đơnit. Giới tăng lữ ở Pari rước những thánhtích tới đây và giám mục đến làm lễ ban phước cho dân chúng, nhưng đó là những phước nhưcủa cải tương lai hoặc hoa trái gần gặn: ông không có quyền ban phát chúng như ông muốn;còn giới tăng lữ ở Xanh Đơnit lại đòi hỏi chỉ họ mới có quyền ban phước trên đất đai của họ vàlưu ý nghị viện Pari coi giám mục là kẻ tiếm quyền.Sự vụ được tranh chấp quyết liệt và phe này kiện tụng phe kia thật hùng hổ đến nỗi nghị việnkhông còn biết phe nào trong hai phe có lý và trước vụ lộn xộn do họ gây ra đã có quyết địnhlầm lẫn là cho cả giám mục phe này lẫn tu sĩ phe kia đều được đặt chân đến lễ hội Lăngđi.Riêng viện trưởng Viện đại học được hưởng những đặc ân đã công bố hằng năm, ông có quyềnđến lễ hội Lăngđi vào ngày thứ hai trong tuần sau ngày lễ thánh Bacnabê để chọn giấy viết tạiđây cho tất cả học trò của mình. Lệnh còn cấm các thương nhân đến lễ hội không được muamột tờ giấy nào trước khi ông viện trưởng đã mua đủ hàng cho ông. Cuộc đi dạo này của Việntrưởn ...