Danh mục

Tình yêu oái oăm

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 105.09 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nó nhấn chuông một nhịp ngắn, một nhịp dài, lịch lãm như Việt kiều về thăm Tổ Quốc. Con chó cao lênh khênh đón nó bằng một tràng gâu gâu - khúc dạo đầu của bản tình ca lãng mạn. Sau đó thì nàng xuất hiện, tóc búi cao, guốc đỏ quai tím. Thấy nó, nàng cười khe khẽ, rất khẽ như sợ rằng cười to sẽ làm đau... không khí.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tình yêu oái oăm Tình yêu oái oămNó nhấn chuông một nhịp ngắn, một nhịp dài, lịch lãm như Việt kiều về thăm Tổ Quốc.Con chó cao lênh khênh đón nó bằng một tràng gâu gâu - khúc dạo đầu của bản tình calãng mạn. Sau đó thì nàng xuất hiện, tóc búi cao, guốc đỏ quai tím. Thấy nó, nàng cườikhe khẽ, rất khẽ như sợ rằng cười to sẽ làm đau... không khí.- Vào đây. Hỗn nào!- Đang làm gì đấy? - Nó cũng hỏi nhỏ như sợ nói to lên thì sẽ làm vỡ đi niềm hạnh phúcmơ hồ.- Mù à, câm mồm!Nó ớ người ra...Nàng nhìn nó, cười :- Con chó này hôm nay hung hăng quá!- Không sao đâu! - Nó nói cứng trong khi hai chân lập cập, toát mồ hôi tây, mồ hôi ta vìvừa cảm thấy cú đớp gió phía sau lưng.- Có mỗi mình Hoài ở nhà à? - Hai hàm răng nó đã thôi không chơi trò chọi nhau.- Ừ.Nàng rót nước mời nó :- Uống đi, chè cây đa đấy.Có lẽ, đấy là di tích đẹp nhất về mối tình đầu. Bởi vì cuối cùng thì Hoài đã từ chối tìnhyêu của nó bằng một cú đá bọc đường. Nó đã được nàng chiêu đãi nào là “xôi xéo”, nàolà “bánh cuốn”, “trứng cút”, “cá chuồn”, “kem ly”, đủ để no nê những niềm đau. Thẫnthờ như mộng du kẻ sĩ, gió xốc nách nó dìu đi. Tâm thức nó như những váng sóng trôi vềnơi vô định. Ở đó, rơi dưới chân Hoài - sừng sững như tượng nữ thần tình yêu và sắc đẹp- là sáu mươi ba bài thơ tình nó viết trong hai mươi mốt ngày ngồi nghe gió vuốt ve từngchiếc lá, hai mươi mốt đêm nó trồng si. Ôi, giờ chỉ còn lại trong tim nó những giấc mơlởn vởn hàm răng chó. Thượng đế chí tôn ơi! Sao người không cứu rỗi đứa con bé bỏngnày? Thế mà bảo cái gì xuất phát từ trái tim sẽ đi đến trái tim. Tình yêu của nó đấy, thơcủa nó đấy, đều xuất phát từ trái tim, sao lại chui vào sọt rác?- Ê, Đông Ki-sốt!Nó nhìn sang bên kia đường, bọn Long “Đan-cô”, Thực “dân” và Lưu “chiến mã” ơi ớigọi.- Đi đâu mà buồn thỉu buồn thiu thế này?- Em Hoài đâu? Em Phí thị Hoài đâu?- Hoài với chả tiếc gì. Có mà hoài công thì có. Đứt rồi.- Đứt hẳn rồi à?- Em bảo là em còn phải học, bao giờ đỗ đại học em sẽ trả lời.- Bao giờ đỗ đại học... Tinh vi con cu li, cứ nói trắng phớ ra là tôi đếch thèm anh có hơnkhông.- Quên nó đi. Đời là cái đinh, tình là cái que. Uống đi!Nó ngửa cổ uống ly trà đá.- Buồn làm cái gì? - Thực “dân” vỗ vai - Thi sĩ thì phải thất tình mới ộc ra thơ được chứ.- Em Hoài trông cứ như cục cơm - một sản phẩm quá đát của Chúa. Bỏ là phải.- Sao, nó mời mày uống chè cây đa à? Thâm thật. Ý nó muốn chửi mày là dạng si lì mặtđấy. Láo, láo quá! Phải tay tao...Một cục tự ái nghẹn ở cổ. Ừ nhỉ, thế mà nó không nghĩ ra. Nàng lại còn mượn cớ mắngchó để chửi nó nữa chứ. Căm thù, căm thù. Thằng Thực “dân” móc túi trả tiền và ngửa cổhát:Năm, mười, mười lăm, hai mươi, con cua có càng anh không dám bắt, con cua gãy cànganh bắt cho em xem. Này em ơi có thấy anh tài không...Hai cô bé ngồi ở bàn bên kia bấm nhau cười rúc rích. Nó cũng phì cười. Thằng Thực“dân” mới chuyển về được hai tháng mà hòa đồng nhanh thật.- Nói tóm lại là, kẻ chinh phục E-vơ-rét có khi lại ngã trước một gò đất thấp. Nam nhihảo hán phải biết xơi món... tim xào.Cả bốn thằng cùng cười.Có những trái tim bị sinh ra thiếu tháng, điều đó thật là tệ. Bởi vì ngay cái sản phẩm hoànhảo nhất, một trái tim khỏe mạnh, cũng đã là lỗi lầm công nghệ của đấng tối cao. Giá nhưChúa cho mỗi con người khốn khổ hẳn hai trái tim thì nó sẽ có bầu có bạn, sẽ chẳng đếnnỗi cô đơn phải lồng lên đi tìm tim kẻ khác. Đằng này, Chúa làm có độc một trái tim, đãthế lại còn tỉ mẩn chia nó ra thành bao nhiêu ngăn tí tẹo, ngăn nào cũng rỗng, cũng đòiđược lấp đầy.Thế nên cái thằng ranh Ê-rôt [1] mới có dịp mà tung tẩy. Cái công ty của ông tơ bànguyệt già cố đế đại vương mới có đất làm ăn. Mỗi năm trên trái đất này tốn bao nhiêu làtiền bạc, giấy mực cho cái việc ấy. Nào là nhà tư vấn ơi! Em Lo Ve một nàng. Nào là chịThương Thương ơi, em Xì trum một đứa. Chị Tầm Thư ơi, tôi muốn chết quá. Rồi 108đấy à? Tôi đang chán cơm, thèm đất, thích nghe kèn. Tôi biết chọn ai bây giờ... Hu... hu...Sao không ai yêu tôi thế này... Gừ... gggừ...Kể ra thì một phần cũng tại người ta nuông chiều trái tim một cách quá đà, nên nó liêntục kêu ca: không ngủ yên, rồi hoang vu, ngục tù, băng giá. Cứ xem lá phổi kia kìa, nó bịhun bởi khói thuốc, bởi bụi và khí độc mà nó có lắm lời thế đâu, cùng lắm cũng chỉ vàitiếng khọ khẹ khô khốc, chẳng tạo được chút mỹ cảm nào.Nhưng thôi, hãy quay lại với anh chàng Đông Ki-sốt vô tích sự của chúng ta, cái gã cótrái tim sinh thiếu tháng và có nhiều ngăn. Gã chưa đủ thời giờ để lành vết thương thì đãkịp nhưng nhức một mầm yêu mới.Nàng học sau nó một lớp. Cùng trường nhưng khác buổi. Nó gặp nàng trong buổi sinhhoạt Câu lạc bộ Thơ của trường. Câu lạc bộ ba bốn tháng mới sinh hoạt một lần, mà trướcđây thì mắt nó bị cái bóng của Hoài to như cái liếp che đi tất cả vẻ đẹp của trời xanh.Nhưng nay, mây mù đã bị quét đi rồi. Trời sáng lên rồi. Đời lại có điện rồi, em ơi!Nó đã gặp nàng. Ôi! Lần đầu t ...

Tài liệu được xem nhiều: