Danh mục

Tình yêu ơi, cứ đi là sẽ gặp!

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 229.16 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vườn tình nhân Mưa! Em ngồi bên cửa sổ nhìn ra “vườn tình nhân” – cái tên lãng mạn anh đặt cho khu vườn đầy hoa của em.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tình yêu ơi, cứ đi là sẽ gặp! Tình yêu ơi, cứ đi là sẽ gặp!Vườn tình nhânMưa!Em ngồi bên cửa sổ nhìn ra “vườn tình nhân” – cái tên lãng mạn anh đặt cho khu vườnđầy hoa của em. Em chỉ biết ngồi đây thầm lặng nhìn mưa rơi, đôi khi đếm những giọtbuồn kia một cách khờ khạo. Mưa hay là nỗi đau, là giọt nước mắt trong em đang tuônrơi?Em trở thành gánh nặng cuộc đời anh sau một vụ tai nạn xe máy. Cũng chỉ vì sự bồng bộtcủa tuổi trẻ, cũng chỉ vì em quá ham chơi đua theo lũ bạn xấu. Không còn khả năng đi lại,em chỉ còn biết ngồi đây khắc khoải với nỗi đau. Em và anh gặp nhau có phải do số phậnđã an bài? Nằm trên giường bệnh rên rỉ với nỗi đau thể xác, chẳng có ai ở bên cạnh.Nhiều bạn là thế nhưng khi khốn khó em chẳng nhận được sự quan tâm của bất cứ ai,ngoại trừ sự quan tâm của anh.Bố mẹ em đã ly hôn bởi lẽ “ông ăn chả, bà ăn nem”, rồi mỗi người tự đi tìm hạnh phúccho bản thân – cái mà họ gọi là hạnh phúc đích thực. Em tỉnh dậy mới biết anh là ngườiđưa em vào bệnh viện chăm sóc thuốc thang cho em. Anh là bác sĩ – nghề em cực kì cămghét vì trong thâm tâm em luôn nghĩ bà nội không qua khỏi cơn nguy kịch là do chínhbác sĩ đã không chấp nhận cứu chữa khi không có tiền. Và vì thế em ghét anh.Nắng!Vẫn là anh ngày đêm chăm sóc cho em. Em vẫn ghét anh. Em tỏ thái độ ra mặt với anhnhưng mặc kệ, anh vẫn tận tình chăm sóc cho em. Trong con người anh hình như khôngđơn thuần là vẻ lạnh lùng, ít nói bê ngoài mà ẩn chứa một bầu nhiệt huyết hết mình vìngười khác.Một sớm ánh nắng ban mai rọi vào làm em thức giấc, em giữ thói quen ngồi dậy và mởcửa sổ. Vẫn là mùi của đất, mùi của gió, nhưng hôm nay còn một mùi hương khác – mùicủa hoa hồng. Bất giác em chợt nhận ra khu vườn đã tràn ngập những bông hoa hồngmàu sắc rực rỡ.Anh!- Tại sao anh làm vậy?- Đơn giản chỉ vì anh yêu em”- Anh nhầm rồi, anh chỉ thương hại em thôi.- Không anh không hề thương hại em, đó là thương yêu em ạ.Em không thể tin nổi những gì đang diễn ra trước mắt mình. Vườn hoa hồng kia là mónquà anh dành tặng em nhân ngày Valentine 14/02. Đã từ lâu, em không còn nhớ nổi mìnhđã trải qua bao nhiêu Valentine nữa. Em không muốn biết vì em đâu có nhận được sựthương yêu nào. Anh chợt đến và gắn cuộc đời vào một người tàn tật như em sao?Em!Anh cho em thời gian suy nghĩ kĩ, anh không vội vàng. Em ghét anh là thế, ghét một bácsĩ như anh nhưng một ngày vắng anh là một ngày không có nắng trên trời, là một ngàyâm u buồn tủi. Em ngồi nghĩ về anh và nghe lời bài hát “Nếu một giờ thiếu anh là mộtgiờ lặng mãi không trôi, thời gian như ngừng lại để hơi thở chìm vào cõi mơ”. Em nhậnra trái tim em đang thổn thức nỗi nhớ, em đã yêu anh tự khi nào? Em mong chờ một phépmàu rằng em khỏi bệnh để có thể thanh thản khi đón nhận tình cảm của anh. Một ngàykia anh và em sẽ sánh bước bên nhau trong khu vườn tình nhân anh nhé!Gửi từ Blog Bảo Chi: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng”Ảnh minh họa: zvercKiên nhẫn trong tình yêuCó bao giờ bạn nghĩ rằng cuộc sống xung quanh ta là một chuỗi phức tạp giống như mộtchuỗi cánh cửa với rất nhiều ổ khóa? Khi đó, bạn vượt qua một thử thách, khó khăn nàođó sẽ giống như bạn mở thành công một ổ khóa. Nhưng đang hoan hỉ với thành công củamình thì bạn nhận ra rằng còn rất nhiều ổ khóa nữa bạn chưa mở hết. Cuộc sống là vậy.Không hề đơn giản nhưng cũng không quá phức tạp, có thể chỉ là một thao tác mở khóađơn giản.Không hiểu vì sao tự nhiên tôi lại liên tưởng điều này, có thể do tôi quá phức tạp hóacuộc sống của mình nhưng từ khi nhận thức được cuộc sống là gì, tôi nghĩ rằng: “Cuộcsống là một chuỗi hành trình và hạnh phúc cũng là một hành trình”. Tôi giống như mọingười, đang đi trên hành trình cuộc sống – hành trình có điểm đầu nhưng không biết điểmcuối ở đâu và ai cũng hối hả đi tìm điểm cuối cho mình. Bây giờ tôi cũng đang đi tìmcuộc sống của mình. Còn tình yêu thì sao? Nếu không tìm được tình yêu của mình sao tôicó được hạnh phúc. Tôi bình thường như bao người khác, sau mỗi lần vấp ngã lại mắcbệnh “ẩn nấp với tình yêu”. Tôi luôn sợ tổn thương và làm ai đó tổn thương vì mình.Sắp đến ngày Valentine, ngày này mỗi năm đều có những cảm xúc khác nhau nhưng nămnào cũng thiếu một cái gì đó để tạo ra hạnh phúc. Năm nào tôi cũng cầm trong tay mộtchiếc vé trong bộ đôi vé mang tên “Hạnh phúc” và mong người giữ chiếc vé còn lại xuấthiện, mong tìm được hoặc người đó tìm thấy mình. Cuộc sống dạy trong tình yêu ta phảihọc cách chia sẻ và học cách yêu thương nhưng chỉ có trái tim mới có thể làm được. Tráitim tôi có thể làm được và luôn sẵn sàng làm nhưng sao vẫn chưa tìm được người đểnhận? Tôi từng trải qua mối tình đầu, nồng nàn, ngọt ngào đấy nhưng đầy non nớt và vấpváp. Nhiều lúc tự nghĩ rằng ta không thể thành công với những gì đầu tiên, rằng cô đơnnhất không phải là không có ai ở bên cạnh mình mà là có ai đó vừa bước ra khỏi cuộcsống của mình. Nó giống như câu nói: “Có những hòn đá cô đơn giữa dòng suối nhưngchỉ cần nước còn chảy, còn s ...

Tài liệu được xem nhiều: