Thông tin tài liệu:
Tôi đã học Tiếng Anh như thế đấy.Trước hết tôi muốn chúng ta hiểu khái niệm thành công của tôi chỉ ở khía cạnh hẹp trong vấn dề học Tiếng Anh, từ chỗ không biết gì rồi tôi đã trở thành một dịch giả, điều đó có nghĩa là tôi đã thành công. Hy vọng điều này có thể giúp cho các bạn học ngoại ngữ không chỉ tiếng Anh mà con các ngôn ngữ khác. Tôi xin được tham gia vào trung tâm tư vấn du học bằng câu chuyện học tiếng Anh của mình. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tôi đã học Tiếng Anh như thế đấyTôi đã học Tiếng Anh như thế đấyTrước hết tôi muốn chúng ta hiểu khái niệm thành công của tôi chỉ ở khía cạnh hẹptrong vấn dề học Tiếng Anh, từ chỗ không biết gì rồi tôi đã trở thành một dịch giả,điều đó có nghĩa là tôi đã thành công. Hy vọng điều này có thể giúp cho các bạnhọc ngoại ngữ không chỉ tiếng Anh mà con các ngôn ngữ khác.Tôi xin được tham gia vào trung tâm tư vấn du học bằng câu chuyện học tiếng Anhcủa mình. Hy vọng điều này có thể giúp cho các bạn học ngoại ngữ không chỉ tiếngAnh mà con các ngôn ngữ khác. Trước hết tôi muốn chúng ta hiểu khái niệm thànhcông của tôi chỉ ở khía cạnh hẹp trong vấn dề học Tiếng Anh, từ chỗ không biết gìrồi tôi đã trở thành một dịch giả, điều đó có nghĩa là tôi đã thành công.Tôi học theo kiểu:Tôi hiểu một điều tại sao người Việt Nam lại ngại tiếng Anh giao tiếpKhởi nguồn từ lòng tự trọng trong tôi.Tôi không cũng như những bạn học cùng đều không được học tiếng Anh khi trongtrường trung học cơ sở. Lên học trường Phổ thông cơ sở Hiệp Hòa I tôi vào lớphọc Tiếng Pháp, rồi lên Đại Học tôi lại học Tiếng Nga. Thành ra ngôn ngữ tiếngAnh với tôi quá xa vời dù tôi cảm nhận nó rất quan trọng với tôi sau này.Các lớp học tiếng Anh và xu hướng học tiếng Anh lấy chứng chỉ, lấy văn bằng IIrộ lên nhộn nhịp, tôi cũng quyết định đăng ký một lớp học tiếng Anh A bản chomình cho bằng mọi người.Tôi chuẩn bị khá chu đáo sách, vở, bút, từ điển đến lớp học khá sớm, lớp đến ngàymột đông và phong thái mọi người đầy tự tin. Còn tôi một chữ tiếng Anh bẻ đôicũng chưa được học nên vào lớp ngồi cúi gắm mặt xuống. Khi thầy đến gần gọi tôiđứng dậy đọc một câu, tôi ú ớ mãi không xong, và cũng ko thể phát âm chuẩn từ“You”. Thầy lẳng lặng quay lên bục giảng mà không nói gì, tôi cảm nhận được sựthật vọng lặng nề phủ kín lấy tôi.Rồi đến năm 30 tuổi, tôi đã lập gia đình và có một cậu con trai kháu khình, mộtngười chồng biết yêu thương, một công việc ổn định thu nhập cao, nhưng nhữnghình ảnh và sự nhức nhối về bài học tiếng Anh khiến tôi không thể nào yên bìnhtrong hạnh phúc đó, rồi sau này, con tôi hỏi tôi về tiếng Anh thì sao?? tôi khôngbiết gì, tôi nghĩ chẳng lẽ mình lại kém đến thế sao??Người thầy của sự nhiệt tình chỉ bảo:Tôi đến lớp thầy cũng chỉ tình cờ gặp mấy người bạn cũ chỉ chỗ, một phòng họcbình thường nhưng trong cái bình thường đó chưa đầy sự nhiệt tình của thầy và sựcố gắng của học sinh, trong đó có cả tôi. Và nhờ thế tôi đến với Tiếng Anh nhẹnhàng và dễ chịu hơn vì tôi cảm nhận được cảm hứng học tiếng Anh đang tuônchảy trong tôi, tuy khoảng cách về trình độ còn quá xa, đôi khi nghe mọi người nóitôi không hiểu gì, may mắn là thầy biết điều đó và lúc nào cũng sẵn sàng dịch quatiếng Việt cho tôi hiểu và cố gắng theo kịp lớp.Tôi là heo – vẹt – chó– trâu – chuột – ongMột hôm Thầy nói với chúng tôi một câu gây sốc: “Các trò hãy ráng là chó là heolà trâu là chuột là ong.” Vốn là học trò ngoan tôi cố gắng làm theo lời Thầy dạy.Tôi luôn cố gắng nói tiếng Anh thành tiếng như chó sủaNghe có vẻ hơi thô tục nhưng đúng là tôi đã phải sủa tiếng anh gâu gâu bằng cáchphát ra thành tiếng. Tôi luôn cố gắng nói thật nhiều dù gần như sai toàn bộ. Tôinhận ra người nước ngoài họ ko chê người Việt mình nói sai, mà họ muốn mìnhcởi mở giao tiếp hơn vì họ cũng muốn nói được tiếng Việt. Thế là tôi không bỏ lỡnhững cơ hội được nói tiếng Anh với họ.Tôi tình nguyện dạy tiếng Việt cho người nước ngoài thông qua Viện khoa học xãhội, tự nhiên chính họ lại dạy tôi tiếng Anh đúng. Và thi thoảng tôi đi bán hàng chomột người bạn ở phố cổ để học thêm về ngôn ngữ giao tiếp với người nước ngoài.Họ cảm thấy khá thân thiện với sự nhiệt tình của tôi.Tôi đọc tất cả những thứ gì về tiếng Anh mà tôi vớ đượcNhư Heo phàm ăn, vớ cái gì tôi cũng đọc và liên hệ qua bằng tiếng Anh rồi tích lũyđể trở thành kiến thức của mình. Tôi thường mượn những cuốn sách dạng truyệnđộ khó từ thấp tới cao của thầy. Rồi tôi lượn qua những cửa hàng sách cũ, đôi khimay mắn tôi kiếm được những cuốn sách giá trị đã không còn xuất bản với giá cựcrẻ, mà chủ cửa hàng không biết họ đang bán cái gì hihi.Tôi phát hiện ra một điều: Tiếng Anh đã dạy lại tôi tiếng Việt.Tôi nói nhiều và bắt chước như vẹtTôi và bạn không thể sáng tạo ra ngôn ngữ tiếng Anh chuẩn. Vì vậy cách duy nhấtlà bắt chước họ như con vẹt thôi.Khi cảm giác nghe đã tốt, tôi nghe và xem các kênh truyền hình tiếng Anh chuẩnvà bắt chước theo họ cho đúng, chỉnh sửa lại những từ mà tôi đã mắc phải phát âmsai. Thú thực tôi nhận được nhiều điều hơn thế khi xem các kênh truyền hình nướcngoài.Tôi học đi học lại kiến thức cho nhuần nhuyễn như Trâu nhai lạiTôi học đi học lại những điều mà tôi đã học qua mà chưa nhuần nhuyễn, tôi sợquên đó là lý do chính đáng mà tôi biến thành một con Trâu. Ngay cả khi đi trênđường tôi cũng liên tưởng để duyệt lại những kiến thức tôi đã học để nó ngấm vàotrong ...