Danh mục

Tôi Không Dũng Cảm

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 152.96 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bước chân vào lớp học ngày hôm nay của Trọng Khang như nặng nề hơn mọi khi. Những lúc trước, khi vào lớp Khang hân hoan vui sướng trong lòng khi nghĩ đến được nhìn thấy Kim. Lần đầu tiên Khang gặp cô là đầu năm lớp 11, khi Kim chuyển vào học từ một ngôi trường khác.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tôi Không Dũng Cảm Tôi Không Dũng CảmBước chân vào lớp học ngày hôm nay của Trọng Khang như nặng nềhơn mọi khi. Những lúc trước, khi vào lớp Khang hân hoan vui sướngtrong lòng khi nghĩ đến được nhìn thấy Kim. Lần đầu tiên Khang gặp côlà đầu năm lớp 11, khi Kim chuyển vào học từ một ngôi trường khác.Nhìn Kim khác với các bạn cùng lớp, em không xinh đẹp hay quyến rũnhư Mai Trang – Hoa khôi nhất lớp này, nhưng ấn tượng mà Kim để lạitrong lòng Khang là hình ảnh cô nhẹ nhàng dịu dàng với mái tóc dàithướt tha mà hầu như ở trong lớp này, chỉ có những kiểu tóc ngắn thờithượng theo trào lưu Hàn Quốc hay những cái đầu điểm lọn to lọn nhỏbồng bềnh lượn sóng.Và chợt một cơn gió nhẹ ở góc cửa sổ lớp thổi vào em, làm mái tóc emtung bay trong làn gió để lộ ra khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu pha lẫn nétyếu đuối trên gương mặt em như em đang cần có một người nào đó chechở. Tên em được cô Rinu chủ nhiệm đọc lên cũng đã mang một nétriêng biệt và đủ để gây ấn tượng cho những ai từng gặp em vì thế Khangkhông phải là ngoại lệ : Nguyễn Hoàng Thiên Kim.Từ lúc cô xướng tên em, trong lớp xôn xao nhộn nhịp hẳn lên, ai cũngtrêu em là Thiên Kim tiểu thư. Vì nhìn em yếu đuối mỏng manh nhưsương khói. Đúng thật từ phút đó, em như nàng tiểu thư trong lòng củaTrọng Khang. Em lại còn học rất giỏi.Nhiều khi ngồi suy nghĩ thật lâu, Trọng Khang thật sự không biết mìnhphải làm cách nào để có thể nói chuyện với Kim. Nhưng có một điềuduy nhất mà Khang biết_ anh cũng phải cố gắng học thiệt giỏi mới cóthể tiếp cận với Kim, lúc đó tên anh cũng sẽ nằm kế tên cô trong bảngdanh sách những học sinh giỏi nhất lớp. Khang biết tuy đó là một điềurất khó đối với một đứa học lực trung bình như anh. Khang lắc đầu vàmỉm cười nói : “thôi kệ, cứ cố gắng đã rồi tính”. Anh chỉ mong cô có thểchú ý đến mình.Trọng Khang không biết vì sao anh thích cô, duy chỉ có một điều là anhrất muốn ngồi gần cô để có thể nhìn cô thật kỹ. Dường như ông trờicũng giúp cho Khang, khi một lần cô giáo chủ nhiệm Rinu đưa ra mộtphương pháp giúp cho cả lớp có thể tiến bộ và nâng điểm số thành tíchthi đua của lớp ở trong trường. Đó là phương pháp “Đôi bạn cùng tiến” -người giỏi giúp cho người không giỏi.Vì Thiên Kim chỉ ngồi cách Trọng Khang một bàn nên vô tình cô đãnhắm trúng anh và Kim rồi chỉ định: Thiên Kim và Trọng Khang sẽ làđôi bạn cùng tiến.” .Lúc đó Khang chỉ muốn nhảy vọt hét to lên vuisướng : “ Cô Rinu muôn năm của tôi!”Ngày hôm sau đổi chỗ ngồi mới, lòng anh hồi hộp như một đứa trẻ lầnđầu bước vào lớp một. Ngồi kế cô người Khang như run lên khi anh bắtgặp ánh mắt Kim nhìn anh. Gương mặt hồi hộp ấy của Khang như khôngthể dấu nổi dưới đôi mắt của Kim. Cô nhỏ nhẹ nói với anh : “ Bạn ngồiđi ! Mình sẽ cố gắng giúp bạn.”– cái giọng nói của Kim sao mà truyềncảm thế như một cô tiểu thư đài cát đang trò chuyện với một chàng thưsinh mà cô đang cảm mến hệt như trong các bộ phim cổ trang mà Khangthường xem. Câu nói đó như tiếp thêm ý chí cho Trọng Khang . Nó sôisục rằng anh cần phải học thật chăm chỉ để đạt được mục đích và nhất làkhông phụ lòng người con gái anh thích.Khang thay đổi kể từ ngày hôm đó, anh đi học đều đặn hơn, chăm chúnghe giảng bài và đặt nhiều câu hỏi hơn..Chỉ một thời gian sau anh đãhoàn toàn thay đổi đến bất ngờ, anh học giỏi đứng hàng thứ ba trong lớp.Chỉ thua có Hoàng Minh và Cô giáo tiểu thư của anh – Thiên Kim. Điềukiện được ngồi chung với nhau, cùng nhau học tập đã giúp anh ngày mộttiến bộ trong học hành lẫn trong mặt tình cảm với Kim.Trọng Khang có cơ hội được đưa Thiên Kim về nhà mỗi lúc tan học trễ,anh được cùng cô làm vệ sinh lớp học hay khi vui cô tìm anh kể chuyệnhài, mỗi khi buồn cô lại tâm sự với anh. Có một lần mưa rơi tầm tãnhưng hôm đó ở nhà Kim như có chuyện quan trọng, Kim phải về sớmkhông thể chờ mưa tạnh được.Khang sợ đường trơn gặp mưa lớn thế này với một người con gái đi xevề một mình rất nguy hiểm. Khang phải nhờ thằng bạn thân cùng lớpchạy xe của mình đi theo, để anh dùng xe của Kim đưa cô về. Đạp cộccạch trên phố trong cơn mưa lớn ngày hôm đó là một kỷ niệm khó quênđối với Khang, trí nhớ của Khang sẽ không quên đôi tay ấm áp của côdịnh vào hông anh khi cô nắm chặt lấy áo anh.Khi hai đứa cùng chechung một cái áo mưa. Khang thấy Kim cố kéo áo mưa để cho anhkhông ướt dù anh đã nói không cần.Dứt lời dù trong làn mưa lạnh ấynhưng lòng anh lại ấm áp biết bao nhiêu cho dù anh dầm mưa suốt ngàyhôm đó.Anh mong sao con đường về nhà này sẽ dài hơn để anh có thể chở cô lâuhơn nữa. Đâu phải ai mong ước cũng thành hiện thực, sự thật vẫn là conđường rất ngắn. Tới nhà Kim khi nào Khang cũng không hay, ...

Tài liệu được xem nhiều: