Danh mục

Tối lạ

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 196.34 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Từ công an phường về, Mỹ thay cái áo vấy bẩn kia ra. Trước gương, Mỹ ngắm cơ thể mình, tự hào vì những đường cong vun đầy gợi cảm. Dù đầu Mỹ đang muốn tung ra với bao cảm giác đan xen vào nhau, lẫn lộn. Lẽ ra giờ này cô đang ngồi tính sổ nợ bên cạnh thằng Hào, hoặc có khi đang ngồi ăn ốc ngoài đầu hẻm như mọi khi. Buổi tối chết tiệt. Đương không lại có chuyện ngoài dự kiến. Mỹ cũng thoáng một chút lo, nhưng không nhiều lắm. Lũ kia làm sao...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tối lạ Tối lạ TRUYỆN NGẮN CỦA HOÀNG MYTừ công an phường về, Mỹ thay cái áo vấy bẩn kia ra. Trước gương, Mỹ ngắm cơ thểmình, tự hào vì những đường cong vun đầy gợi cảm. Dù đầu Mỹ đang muốn tung ra vớibao cảm giác đan xen vào nhau, lẫn lộn. Lẽ ra giờ này cô đang ngồi tính sổ nợ bên cạnhthằng Hào, hoặc có khi đang ngồi ăn ốc ngoài đầu hẻm như mọi khi. Buổi tối chết tiệt.Đương không lại có chuyện ngoài dự kiến. Mỹ cũng thoáng một chút lo, nhưng khôngnhiều lắm. Lũ kia làm sao dám động vào Mỹ. Có thể chúng nó có học, chắc cũng có tiền,nhưng kinh nghiệm “trận mạc” kém cỏi, dễ gì có thể làm khó Mỹ được.Thực tâm, Mỹ cũng vẫn còn khó hiểu trước hành động của chính mình. Ngay lúc đó,chẳng biết cái gì đã thôi thúc cô cúi xuống lượm cái xà gồ kia, liệng về phía thằng chồngcon Hoa nữa. Mỹ vốn không ghét thằng đó. Thậm chí đôi lúc hứng chí, Mỹ còn thíchcười nói lả lơi với nó, để chọc tức con vợ. Không dưới một lần Mỹ từng ao ước thằngchồng mình “có hiếu” với vợ được một phần như nó. Nhưng hôm nay lòng Mỹ đang tứcbực, cáu bẳn, chỉ muốn đập phá cái gì đó cho hạ hỏa. Thằng kia lại chàng ràng ra vô ngứamắt, lại còn cắc cớ khi Mỹ buột miệng văng tục. Có thể do câu hỏi “Bộ chửi thề là hay holắm sao?” của nó làm Mỹ cảm thấy mình bị xỏ xiên sỉ nhục. Cục tức bùng lên khôngkiểm soát nổi.Mỹ dư biết mình được thừa hưởng dòng máu hung hăng côn đồ từ cha, nhưng từ bé đếngiờ, ngoại trừ thỉnh thoảng đánh lộn với mấy đứa con gái khác, những lúc xa xả mạnhmiệng để giành chút quyền lợi cỏn con nào đó, Mỹ cũng chưa từng làm đổ máu ai thựcsự. Có chăng là nắm tóc, xé áo, cào cấu loạn xạ, xô đẩy giẫm đạp nhau mà thôi.Nên việc tối nay quả là sự kiện. Thằng chồng con Hoa, dường như bàng hoàng trước việcbị Mỹ đả thương, nên chẳng kịp phản kháng gì. Con vợ của nó mặt mũi xanh lè, lập cậplấy điện thoại ra gọi 113. Và nhanh chóng như khi bắt đầu, mọi người tiếc rẻ giải tán, vợchồng con Hoa dắt díu nhau ra trạm y tế băng bó vết thương, còn Mỹ, tất nhiên được“mời” lên công an làm việc, giữ nguyên hiện trạng mình mẩy quần áo te tua sau cơn xôxát bất ngờ.Hào vẫn còn đang thức đợi mẹ. Nó sợ sệt nhìn Mỹ, ánh mắt thật giống thằng cha nó, nhỏ,dài, có đuôi, dài dại một thứ ý nghĩ đểu giả nào đó. Mỗi khi chăm chú nhìn thằng Hào,Mỹ lại tự hỏi, nó là con Mỹ hay đây chính là thằng chồng Mỹ thu nhỏ lại nhỉ? Là thằngchồng Mỹ hồi còn con nít đây sao? Vì sao biết Mỹ ghét cay ghét đắng cái thằng khốn nạnđó mà thằng Hào lại có vẻ bề ngoài y khuôn như vậy? Dù thâm tâm Mỹ cũng thương con.Nhưng biểu hiện tình yêu thương đó như thế nào thì Mỹ không biết cách. Có lẽ bởi vì Mỹnhận được quá ít tình cảm từ mẹ. Bà ấy chết sớm, bỏ mặc mấy chị em Mỹ tự sinh tự diệt,tự tìm cách để tồn tại trong cái hẻm này. Mỹ chỉ biết thi thoảng trúng mánh thì mua chothằng Hào đồ chơi, dắt nó đi ăn đùi gà, cho nó được uống cà phê đá, món mà nó được chothử từ lúc chưa thôi nôi và đâm ghiền. Và những khi tức giận, Mỹ trút mọi bực dọc lênnó. Như một giải pháp để giảm bớt khó chịu hữu hiệu vô cùng. Mỹ thích đánh con liêntục, để thấy nó khóc ngất lên từng hồi, đến độ roi đã giáng xuống từ rất lâu mà mới ngheđược tiếng nó khóc. Cảm giác lúc đó thật khó tả. Mỹ càng thích đánh con khi bên kiatiếng con Lam đang dỗ dành lũ con nó ăn cháo, uống sữa. Vớ vẩn. Giọng điệu ẽo ượt củanó làm Mỹ không sao chịu nổi.Thằng Hào vốn nhanh nhẹn và ngỗ nghịch, được bên ngoại kêu là “đầu bò”, hay biểudiễn giúp vui cho cả nhà bằng mấy bài nhạc chế. Ngay từ lúc bé xíu thằng Hào đã thườnghay bị đòn. Khi thì Mỹ phát vào mông nó liên tục do ọc sữa, do khóc dỗ hoài không nín,có khi do nó quấy vì đau bệnh. Rồi thằng bé chập chững tập đi, tập quen dần với nhữngcái tát tai do vướng vào đồ đạc trong nhà làm đổ bể, do tiện tay lôi kéo những thứ trêncao. Mỹ đánh thằng Hào theo thói quen, theo quan niệm “đánh cho chừa, cho nhớ”. Bữacơm của thằng Hào thường diễn ra trong tràn đầy tiếng chửi rủa, đòn roi và tiếng khóc.Ngay từ miếng ăn đầu tiên. Bởi vì nó hay ngậm. Bởi vì đã quá quen với những câu lamắng “mày tao” kèm tiếng đệm được Mỹ tuôn ra liên tục. Nên nó không sợ. Không nghelời. Và bởi vì bận khóc nên nó càng không sao có thể nhai nuốt được theo yêu cầu. Nhìnthái độ của Mỹ, người ngoài không biết có thể tưởng là cô đang tra tấn kẻ thù hoặc ít ra làđang hành hạ ai đó cho bõ ghét. Những trận đòn được tăng dần cường độ âm thanh vànặng nề hơn mỗi ngày. Cần thiết phải như vậy, vì thằng Hào càng ngày càng chai đòn. Cólẽ, mỗi buổi tối đến bữa ăn là nó đã đủ hoảng kinh hồn vía khi nhìn cây roi được để sẵn.Rồi muỗng đầu tiên. Rồi roi, rồi khóc. Rồi ngậm. Rồi roi, roi và roi. Những ngọn roiquất xuống chan chát, đổi lại là tiếng khóc thét, ngằn ngặt. Có khi nhiều ngọn roi vútxuống cùng lúc, mãi đến một lúc sau mới nghe được tiếng òa lên nức nở của thằng Hào vìđau đớn.Bây giờ thì thằng Hào hay đánh bạn ở nhà trẻ, hay nắm tóc những trẻ con hàng xóm n ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: