Danh mục

Tôi muốn tắt nắng đi

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 123.11 KB      Lượt xem: 20      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

12 năm cuộc đời với những cảm xúc thay đổi và tình cảm chóng vánh của tuổi mới lớn. “Tôi muốn tắt nắng đi.Cho màu đừng nhạt mất Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi”
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tôi muốn tắt nắng đi Tôi muốn tắt nắng đi12 năm cuộc đời với những cảm xúc thay đổi và tình cảm chóng vánh củatuổi mới lớn.“Tôi muốn tắt nắng điCho màu đừng nhạt mấtTôi muốn buộc gió lạiCho hương đừng bay đi”Vẻn vẹn bốn câu mở đầu của “Vội vàng” – Xuân Diệu. Đã được học bài nàyhọc kì II năm 11. Song, đến bây giờ, tôi mới thực sự thấm thía nỗi da diết,níu kéo thời gian rất đỗi tài tình của ông.Những ngày tháng học trò – “Ngay từ lúc bắt đầu đã biết có ngày kết thúc”.Nhưng không ai nghĩ và mong cái kết thúc ấy lại sớm xảy đến.12 năm cuộc đời với những cảm xúc thay đổi và tình cảm chóng vánh củatuổi mới lớn. Vài ngày nữa thôi. Chúng tôi sẽ vĩnh viễn kết thúc cái hồnnhiên của tuổi 18 tại ngưỡng cửa cuộc đời. Nắng vẫn trong veo như ngàynào, chỉ có cảm xúc mỗi người lại khác.Chúng tôi đã kịp lưu lại những khoảnh khắc “ký ức thời áo trắng” trong thờigian làm clip do trường phát động. Là những giờ tập văn nghệ chào mừnghội xuân, hay chỉ là cùng nhau nghịch ngợm trong những tiết học của cácthầy cô dễ tính… Mỗi lớp một vẻ (Mười phân vẹn mười!)Và A11 – Hẳn sẽ không bao giờ quên được ngôi nhà chung thứ hai này.Ngôi nhà chung có thầy – người thầy hiệu trưởng tận tụy với giọng nói ấmvà vang. Dù thầy không còn ở đây, nhưng chúng con không bao giờ quênđược hình ảnh thầy ngày chia tay.Và là cô – người mẹ thứ hai vô điều kiện yêu thương chúng con – một lũ“sau ma” bất đắc dĩ (nhưng hết sức đáng yêu!).Còn lại là những mảnh ghép muôn màu về cái tập thể – đại gia đình gồm 30nhân khẩu. Với dàn ban cán sự “trai xinh gái đẹp”, bản lĩnh và tinh thầnthép. Nhớ mãi những buổi party ăn mừng chiến công “oanh liệt” của các“siêu nhân gao” lớp mình. Những giờ kiểm tra “đổ mồ hôi hột” rất ư là“hoàn cảnh”. Những giờ học quân sự lăn-lê-bò-lết, chẳng khác gì chiến sĩquân đội thực thụ. Rồi lại những giờ học Văn, “buồn….ngủ” đến nãonuột!…Ấy vậy mà chúng ta vẫn đã “vượt lên chính mình” một cách xuất sắc, để cónhững phút giây “relax” đến thả ga! Biển Vũng Tàu in hằn dấu chân A11,như một kỉ niệm in hằn trong trái tim mỗi con người chúng tôi. Rồi nhữngchuyến đi “phượt” Đầm Sen cực chất. Và những shoot hình rất đáng để mỉmcười mỗi khi nhìn lại.Để thấy nhớ. Thấy thương hoài cái tuổi 18 này!

Tài liệu được xem nhiều: