Danh mục

Tổng hợp 13 bài “Phân tích bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu

Số trang: 38      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.57 MB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 4 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bài thơ “Vội vàng” là tiếng nói con tim của một kẻ đang say mê trong tình yêu với những cung bậc cảm xúc khác nhau. Ngoài ra, tác giả còn giúp người đọc vẫn bắt gặp những vẫn thơ với nhịp điệu tha thiết, vội vàng, gấp gáp như một nỗi sợ thời gian trôi, sợ tình yêu đi mất và sợ tuổi trẻ trôi qua. "Tổng hợp 13 bài “Phân tích bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu (Văn mẫu lớp 11)" dưới đây sẽ giúp các bạn hiểu rõ hơn về nội dung của bài thơ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Tổng hợp 13 bài “Phân tích bài thơ Vội vàng của Xuân DiệuVững vàng nền tảng, Khai sáng tương laiVĂN MẪU LỚP 11: VỘI VÀNG – XUÂN DIỆUTỔNG HỢP 13 BÀI “PHÂN TÍCH BÀI THƠ VỘI VÀNG CỦAXUÂN DIỆU”BÀI MẪU SỐ 1:Xuân Diệu là “ông hoàng thơ tình” khát yêu, thèm yêu, muốn được yêu đến say mê vàcuồng nhiệt. Người đọc vẫn bắt gặp những vẫn thơ với nhịp điệu tha thiết, vội vàng, gấp gáp nhưmột nỗi sợ thời gian trôi, sợ tình yêu đi mất và sợ tuổi trẻ trôi qua. Bài thơ “Vội vàng” là tiếngnói con tim của một kẻ đang say mê trong tình yêu với những cung bậc cảm xúc khác nhau.Ngay từ đầu bài thơ cái “tôi” Xuân Diệu được bộc lộ rất rõ ràng và đầy mãnh liệt:Tôi muốn tắt nắng điCho màu đừng nhạt nữaTôi muốn buộc gió lạiCho hương đừng bay điNhững khát khao “phi lí” ấy lại tạo nên một cái tôi cực kỳ ấn tượng và lôi cuốn. Tác giảkhông dùng đại từ “ta” mà lại dùng “tôi” như để khẳng định mình, khẳng định khát khao cháybỏng “đoạt” lấy thiên nhiên đất trời. Xuân Diệu muốn cưỡng lại quy luật của tự nhiên, những vậnđộng của đất trời. Bởi ông hiểu rằng, sắc thắm nào rồi cũng nhạt, hương nồng nào rồi cũng phai.Xuân Diệu không muốn những vẻ đẹp tự nhiên của đất trời mất đi. Ông muốn lưu giữ nó bênmình để được thưởng thức một cách trọn vẹn, mãi mãi. Thực sự đọc những vần thơ đầy nhiệthuyết của tuổi trẻ và tình yêu như thế này, người đọc dường như cũng đang say và đang khátkhao cùng tác giả.Mạch cảm xúc được chuyển tiếp sang một bức tranh tình yêu tràn đầy màu sắc:Của ong bướm này đây tuần tháng mậtNày đây hoa của đồng nội xanh rìNày đây lá của cành tơ phơ phấtCủa yến anh này đây khúc tình siVà này đây ánh sáng chớp hàng miMỗi sáng sớm thần vui hằng gõ cửaVới ngôn từ trau chuốt, mượt mà, Xuân Diệu dường như đang thổi hồn vào từng câu, từngchữ của đoạn thơ khiến nó trở nên sinh động và hấp dẫn. Bức tranh thiên nhiên tươi vui, đầy màusắc đang tràn ra qua từng câu thơ. Điệp từ “này đây” bộc lộ niềm vui tơi phơi phới, hân hoan củatác giả khi được đắm say trong khung cảnh tuyệt vời như thế này. Lòng tràn đầy rạo rực và tinyêu. Có lẽ mùa xuân trong thơ Xuân Diệu có sự phá cách khá độc đáo khi tác giả nhìn mùa xuânlà “tuần tháng mật” ngào ngào và mê đắm. Mùa xuân đẹp là thế, thiên nhiên rạo rực như vậynhưng bỗng nhiên Xuân Diệu chuyển đổi cảm xúc và giọng thơ như nhanh và vội hơn:Xuân đang đến nghĩa là xuân sẽ quaXuân còn non nghĩa là xuân sẽ giàW: www.hoc247.netF: www.facebook.com/hoc247.netT: 0989 627 405Trang | 1Vững vàng nền tảng, Khai sáng tương laiĐến đây người đọc nhận ra một ý niệm thời gian rất thi vị của Xuân Diệu, và đồng nghĩavới việc chính bản thân ông đang lo lắng khi thời gian trôi đi. Ông bắt đầu sợ, cuống cuồng vìmùa xuân, tuổi trẻ và tình yêu rồi cũng qua đi. Ý niệm về thời gian đối với Xuân Diệu là mộtchiều, một đi không trở lại. CHính sự khắc nghiệt này mới khiến nhà thơ thấy mình thật bé nhỏ:Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mấtCâu thơ này dường như càng khắc nghiệt hơn vì tác giả tự “vận” mình vào mùa xuân. Bởirằng với ông đời người đẹp nhất là tuổi trẻ, khi mùa xuân tuổi trẻ qua đi thì coi như hết.Lòng tôi rộng mà lượng trời cứ chấtKhông cho dài tuổi trẻ của nhân gianCon người vẫn luôn khát khao sống, khát khao yêu nồng cháy nhưng thời gian có hạn.Vạn vật chuyển biến, tuổi trẻ cứ vơi cạn đi theo năm tháng. Tác giả nuối tiếc, tiếc vì không đượcsống thêm không được nhiệt huyết hơn nữa. Có lẽ Xuân Diệu là một nhà thơ có cái nhìn chânthực và đầy mới mẻ về tuổi trẻ của con người.Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoànNếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lạiCòn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãiĐến đây dường như người đọc càng nhận ra triết lý về thời gian sâu sắc. Mùa xuân rồi sẽtrở lại, đất trời lại rạo rực và đẹp đẽ như thế nhưng tuổi trẻ của con người lại vĩnh viên trôi quakhông trở lại. Đây là điều tàn nhẫn nhất mà Xuân Diệu không muốn đối mặt.Sang khổ thơ tiếp theo, giọng thơ trở nên gấp gáp, vội vàng, hay chính tác giả đang quágấp, quá vội, quá sợ thời gian trôi đi:Ta muốn ômCả sự sống mới bắt đầu mơn mởnTa muốn riết mây đưa và gió lượnTa muốn say cánh bướm với tình yêuTa muốn thâu trong một cái hôn chiềuNỗi mong muốn, khát khao của tác giả được đẩy đến đỉnh điểm khi trời đất chuyển giaotừng ngày và tuổi trẻ cạn vơi dần. Điệp từ “ta muốn” đã “bật” lên nỗi khát khao cháy bóng, muốnsống, muốn yêu, muốn đi ngược với tự nhiên và tạo hóa để đoạt lấy tuổi trẻ. Và nỗi khát khao ấyđã dồn nén ở câu thơ cuối:Hỡi xuân hồng ta muốn cắn vào ngươiKhát khao đã không còn là khát khao nữa mà là muốn chiếm đoạt, muốn giữ lấy cho riêngmình mùa xuân của tuổi trẻ.Thật vậy bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu với cách dùng từ ngữ trau chuốt, hình ảnhmượt mà cùng giọng thơ gấp gáp, vội vàng đã hình thái ý niệm thời gian sâu sắc đối với ngườiđọc. Tuổi trẻ và tình yêu là những thứ mà chúng ta cần phải gìn giữ, chứ không phải để nó trôiqua vô nghĩa.W: www.hoc247.netF: www.facebook.com/hoc247.netT: 0989 627 405Trang | 2Vững vàng nền tảng, Khai sáng tương laiBÀI MẪU SỐ 2:Xuân Diệu Được coi là nhà thơ mới nhất trong những nhà thơ mới.Ông là nhà thơ trữ tìnhlãng mạn, luôn khát khao giao cảm với đời đến cuống quýt, cuồng nhiệt. Bài thơ Vội vàng tậptrung cao nhất cái khát vọng mãnh liệt ấy. Xuân Diệu đặt khát vọng giao cảm giữa tuổi trẻ vàxuân tình, qua đó bộc lộ một xúc cảm triết học, một quan niệm nhân sinh mới mẻ, hiện đại.Xuân Diệu yêu thiên nhiên, yêu cái đẹp đến mãnh liệt đến cường tráng nhưng bên trongnhững vần thơ của ông vẫn gây cho người đọc một cảm giác chênh vênh, hụt hẫng . Bởi tình yêuluôn gắn với nỗi đau, niềm vui song song với nỗi buồn, bởi niềm vui đó rồi cũng phải hết, khôngthể tồn tại vĩnh hằng được. Bằng cái nhìn mổ xẻ, ta cũng thấy lòng khát sống, ham đời trong Vộivàng bị chẻ đôi thành hai tầng bậc: Một cách cảm thụ thế giới mang tính bi kịch và một cách ứngxử trước thế giới mang tính tích cực.Nhà thơ cảm thấy yêu cuộc sống này lắm, muốn níu giữ nhưng nhìn lại, tác giả lại nhậnthấy một b ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: