Danh mục

Trái Tim Phụ Nữ

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 84.67 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi ngồi nhìn chị Nhàn đứng bên bậu cửa trông đàn bồ câu đang ăn ngoài sân một cách bình thản. Chị không buồn nhìn tôi. Hình như chị có một nỗi niềm gì khó nói và nhất là chị không bao giờ nhìn vào mắt tôi những khi tôi hỏi. Vốn thường tôi ít khi tò mò chuyện của người khác và cũng rất ghét ai đó thóc mách vào việc của mình nhưng trông thấy điệu bộ của chị tôi không kìm lại được, dẫu biết chị sẽ không bao giờ nói thật: - Chị sống không hạnh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trái Tim Phụ NữTrái Tim Phụ Nữ Trần Quỳnh Nga Trái Tim Phụ Nữ Tác giả: Trần Quỳnh Nga Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 30-October-2012Tôi ngồi nhìn chị Nhàn đứng bên bậu cửa trông đàn bồ câu đang ăn ngoài sân một cách bìnhthản. Chị không buồn nhìn tôi.Hình như chị có một nỗi niềm gì khó nói và nhất là chị không bao giờ nhìn vào mắt tôi nhữngkhi tôi hỏi. Vốn thường tôi ít khi tò mò chuyện của người khác và cũng rất ghét ai đó thóc máchvào việc của mình nhưng trông thấy điệu bộ của chị tôi không kìm lại được, dẫu biết chị sẽkhông bao giờ nói thật:- Chị sống không hạnh phúc à?- Không, chị sống hạnh phúc đấy chứ! - Chị nói rồi quay sang tôi cười hết cỡ- Em lại tò mò chuyện gì phải không? Em nên nhớ đây là đời thật chứ không phải văn chươngcủa em đâu. Chị là một người nhàn rỗi và sung sướng nhất, công việc của chị chỉ là chăm đàn bồcâu và trồng cây thôi, chị không lang thang như em, không lo âu kiếm tiền như em, chỉ có em làkhổ thôi ngốc ạ, đừng mang nợ nhiều quá mà mất hết thi vị của cuộc sống.Tôi nhìn chị một cách xét nét, tỉnh táo đến sắc lạnh. Những lời chị nói không làm tôi đau khổ,ngược lại nó mang một nỗi đau nào đó tiềm ẩn của chính tâm hồn chị. Không tiện ngồi nghe chịnói, tôi bỏ đi trước khi chị kịp lắc đầu ngao ngán nhìn theo.Chị Nhàn với tôi cùng một mẹ sinh ra nhưng tính cách chúng tôi trái ngược nhau. Chị tôi nhu mìvà hiền thục như những cô gái con nhà quyền quý thời trước, tóc để dài ôm lấy tấm lưng mỏngmảnh và yểu điệu. Tôi thì khác hẳn. Mẹ tôi lúc còn sinh thời đã từng than thở với mọi ngườirằng chỉ mong tôi có được tấm chồng là bà mãn nguyện.Thế nhưng đến bây giờ tôi vẫn là một người tự do, mẹ tôi ôm nỗi buồn đó về nơi chín suối trongmột cơn bạo bệnh. Lúc tôi về thì bà đã không thể nói được nữa, ánh mắt bà loáng nước đau khổnhìn tôi rồi tắt thở. Nếu không nhìn thấy cảnh đó có lẽ tôi sẽ không băn khoăn day dứt khi phảisống một mình. Chị Nhàn đã lấy chồng theo sự sắp đặt của mẹ. Chỉ còn tôi trong căn nhà gỗmộc mạc nằm nép mình bên vách núi bốn mùa thông thống gió.Tháng Sáu, trời bắt đầu mùa mưa. Những cơn mưa rào mạnh mẽ và gấp gáp xối ào ạt xuống thịxã nhỏ bé mà tôi đang sống. Căn phòng nhỏ đột nhiên trống rỗng và lạnh lẽo. Tôi ngồi bó gốinhìn ra ngoài trời. Những cơn mưa xiên chéo vào nhau như tấm lưới mắt cáo khổng lồ chụpxuống bóng đen giăng mắc khắp giàn hoa nguyệt quế đang độ rực rỡ nhất. Bóng đêm loang lổTrang 1/4 http://motsach.infoTrái Tim Phụ Nữ Trần Quỳnh Ngađè nén tâm hồn tôi bằng sức nặng của sự sợ hãi. Tôi thò tay ra ngoài cửa sổ. Mưa ướt lạnh dọccánh tay trần. Mưa ướt nhòe cả mắt.Trong tôi, sự cô đơn của một kẻ già trước tuổi độc tôn chiếm hữu...***... Bấy giờ, chị Nhàn còn đang rất trẻ. Chị thường mặc chiếc váy trắng bông màu da trời non tơnhư một búp sen xanh vừa vụt lên khỏi mặt nước khỏa những vòng tròn đồng tâm đều đặn. Chịđẹp nhưng yếu. Làn da mai mái của chị làm tôi nhớ mẹ. Chị chính là hình bóng của bà thời còntrẻ, nhu mì và câm lặng như chiếc bình đá suốt mùa chỉ cắm một vài bông sen trắng u buồn. Đờimẹ là một khúc sông dài với rất nhiều bến đỗ. Mỗi lần neo lại, bà có thêm chị Nhàn và tôi.Phải nói thêm rằng bà là một ca kĩ đa sầu đa cảm.Dì tôi kể lại rằng: Đó là một đêm trăng sáng vằng vặc, cả mảng sông ánh bạc màu vảy cá, sónggối đầu lên nhau rì rào. Người đàn ông bước xuống thuyền nhẹ bỗng và trầm ngâm ngồi nghemẹ tôi ca. Khuôn mặt bà nhuốm trăng rạng rỡ.Từ đêm ấy, mẹ trượt dài trên sông, mẹ sống theo chính khát khao mà bà phải âm thầm giấu kínsuốt một thời tuổi trẻ. Mẹ như bông hoa ngậm sương vừa hé nở, rạng rỡ và dâng hiến. ChịNhàn là khúc biến tấu cao trào của chính cuộc đời mẹ ưu ái dành cho người đàn ông đa tình ấy.Tất nhiên, ông không thể là cha tôi. Ông ấy đa cảm, lãng mạn chỉ có thể sản sinh ra những đứacon nhu mì yếu đuối và dễ xúc cảm như chị Nhàn mà thôi. Quá khứ của tôi sẽ mãi như một tấmmàn trùm lên chiếc đàn piano cũ kĩ mà từ hồi mẹ mất không còn ai chơi nữa.Tôi sẽ cứ mãi là tôi, xù lông như một con nhím tự vệ tất thảy mọi điều. Đêm. Tôi ôm chặt cuộnchăn nhìn chòng chọc vào bóng đêm ướt sẫm mưa mà mong trời mau sáng. Tôi sợ bóng đêmhơn bất cứ trò đùa dại nào của lũ bạn.Còn nhớ có lần Dũng cầu hôn tôi, lúc đó tôi 20 tuổi, không đủ tỉnh táo để làm người lớn, cũngchẳng ngây ngô để thấy lãng mạn mà tôi thực sự buồn cười. Khi Dũng chạm vào người tôi, toànthân tôi tỉnh táo đến kỳ lạ. Tay Dũng đi dọc thân thể, thọc sâu vào trong áo rung rung như đứatrẻ lần đầu phạm lỗi. Bất giác, Dũng nhìn lên mặt tôi. Một cảm giác trơ trẽn làm cậu sững lại.Đột nhiên, Dũng vụt ...

Tài liệu được xem nhiều: