Danh mục

Trái tim vốn yếu mềm

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 137.39 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tham khảo tài liệu trái tim vốn yếu mềm, giải trí - thư giãn, truyện ngắn phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trái tim vốn yếu mềm Trái tim vốn yếu mềmKhông biết đã bao nhiêu năm rồi tôi không còn định nghĩa đi dưới mưanhư thế này. Những giọt mưa nặng nề rơi xuống chiếc dù màu xám, làmbắn ra những tia nước nhỏ, có giọt đọng trên vai áo, có giọt rơi vào tóccòn có giọt lại chọn mi mắt của tôi làm nơi dừng chân cuối cùng. Tôiđứng chết lặng, cơn mưa giông đầu hè xua đi cái hơi nóng oi bức tốt làthế, mát lành là thế, sao tim tôi lại thấy lạnh buốt đến nhói đau?Bóng dáng ấy xa dần, đôi vai mảnh mai run run dưới làn mưa lạnh giá, tôimuốn lao đến, muốn ôm lấy bờ vai ấy, muốn sưởi ấm cho người con gái ấynhưng vô dụng. Đôi chân của tôi vẫn đứng như chôn tại chỗ, một bước vẫnkhông nhích nỗi để rồi chua xót khi nhìn bóng hình ấy nhòa dần trong mànmưa, khuất xa dần tầm mắt của tôi.***Quán cà phê thân quen đã bao năm rồi không đặt chân đến. Sống ở nơi xứngười khá lâu, có nhiều thói quen đã vô tình trở thành xa lạ. Mùi cà phêquen thuộc, không gian quen thuộc, chiếc bàn quen và người bạn học nămxưa – chủ quán này. Đã lâu đến mức đột nhiên kí ức ùa về khiến con ngườibỡ ngỡ đến lạ. Tôi ngồi xuống bàn, liếc nhìn không gian xung quanh. Tổngthể vẫn không thay đổi gì so với trước đây chỉ có điều tất cả đều đã nữ tínhđi thấy rõ.“Anh dùng gì ạ?” Một cô gái có vẻ nhỏ hơn tôi 2,3 tuổi với chiếc tạp dề màutím thêu viền hoa trắng trông khá dễ thương đi đến, trao cho tôi một cuốnMenu dày.“Một ly cà phê sữa nóng, cho một ít bột quế lên trên nha em.”Cô ấy trố mắt nhìn tôi còn tôi chỉ cười nhẹ đưa mắt nhìn ra bầu trời vừa dứtcơn mưa. Mặt trời buổi chiều vẫn đang tiếp tục nhả xuống những tia nắngmảnh. Bầu trời sau mưa trong vắt không một gợn mây, ánh nắng lại thêmsáng trong đến lạ. Ước gì cuộc đời con người cũng được hoàn hảo thế nàynhỉ! Sau cơn mưa trời lại sáng.***Cô gái đem đặt tách cà phê xuống trước mặt tôi, mùi cà phê quyện trong mùiquế ấm nồng khiến con người thư thái hẳn. Cô nàng vẫn đứng chăm chămnhìn tôi như nhìn một người kì lạ, môi cô mấp máy muốn nói gì đó. Phảimột lúc rất lâu, tưởng chừng như đủ thời gian cho ánh nắng hong khô từngtán lá, cô mới nhìn thẳng vào mắt tôi, chậm rãi cất tiếng:“Cách uống cà phê này, trước nay chỉ có hai người gọi như thế. Rốt cuộc,anh có quen Minh Anh không?”“Quen! con bé là em gái tôi.”“Nó không hề có anh trai.”“Tôi… Minh Anh là em gái nuôi của tôi.”‘RẦM.’ Cái khay gỗ trên tay cô nàng giáng xuống mặt bàn một cách thôbạo, bàn tay cầm thìa của tôi giật bắn làm rơi ra vài giọt cà phê sóng sánh.Cô nhìn tôi bằng ánh mắt có thể giết người, hai tay chống vào hông như sắpsửa lao vào cho tôi một trận. “Tôi biết tôi nhiều chuyện… Nhưng anh có thểtránh xa con bé được rồi đấy. Nếu như tôi biết anh lâu hơn 30 phút gần đâytôi sẽ không ngại mà cho anh một cái tát.”“….” Tôi biết nói gì đây. Đến người ngoài còn nhận thấy tôi là tội đồ trongcâu chuyện này. Một câu chuyện mà tôi đã quá nhu nhược để đối mặt.“Anh làm nó đau vậy chưa đủ hả? Sao anh không biến đi Singapore ngay,luôn và mãi mãi đi hả? Anh làm sao biết được nó khổ sở thế nào. Nó chỉ mới20 tuổi, còn quá trẻ để tự biết lấy dao rạch nát tim mình.” Cô nàng mắng nhưtát nước vào mặt tôi còn tôi chỉ biết im lặng như một con rùa rụt cổ. Sao tôilại không biết chứ, tôi biết tất. Chỉ là tôi đang tự lừa dối mình trong ngumuội.“Hạnh, em đang làm gì thế? …. Ơ! Hoàng, là mày hả?”Phía cửa kính được đẩy ra, bạn cũ của tôi xuất hiện…. Đã hơn hai năm rồikhông gặp, cậu ta từ lúc nào đã trở thành một ông chủ béo tốt với một cô vợxinh xắn nhưng hung dữ thế này.***Tôi và em…Tôi vốn biết chúng tôi không thể nào chỉ đơn thuần là anh em. Ngay cả bảnthân tôi cũng không thể kiềm hãm được những tình cảm khác lạ cứ ngày mộtnảy mầm khi tôi nhìn em từ từ lớn lên. Tôi bắt đầu thấy ở em nhiều hơnnhững gì mà một người anh trai nhìn thấy ở một cô em gái bé nhỏ.Tôi thích mái tóc đen mềm của em tung bay trong gió, tôi thích nhìn đôi mắtbuồn ướt át như chứa đựng cả bầu trời đầy mưa, tôi thích nhìn em cười dù ẩntrong nụ cười ấy là vô vàn tâm sự không sao nhìn thấu được.Em là một cô bé sống nội tâm. Từ những vết thương lòng trong cuộc sốnggia đình cho đến những mâu thuẫn ngoài xã hội em đều cố nén trong lòng đểgặm nhấm một mình. Em quá mỏng manh để tỏ ra mạnh mẽ, em quá yếuđuối để có thể cứ tiếp tục làm tổn thương bản thân. Tôi muốn bảo vệ em,muốn em nép vào lòng tôi như một chú chim non yếu ớt cần chỗ dựa và tôilà tán cây vững chãi của riêng em. Nhưng tôi không thể yêu em… chỉ có thểlà ‘anh trai’. Một người anh trai bất lực.Gia đình tôi biết em, thương em như một đứa con gái trong nhà. Ba mẹ tôivẫn luôn suýt xoa tại sao lại không thể có được một đứa con gái như thế vàem quá đáng thương với một gia đình không trọn vẹn. Ừ thì thương đấy,nhưng họ chỉ thương cảm cho hoàn cảnh của em như thương một đứa trẻ côicút xa lạ nào đó trên phóng sự, truyền thông. Vĩnh viễn họ không thể chấpnhận đứa con trai duy nhất của họ yêu một cô gái không có gì là môn đănghộ đối nếu ...

Tài liệu được xem nhiều: