Danh mục

Trạm điện Thoại Trên Thiên đường

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 117.50 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Không biết trên thiên đường có trạm điện thoại hay không? Liệu có phải xếp hàng rất lâu không? Em không sợ phải chờ đợi... Long: Bọn họ nói với em rằng anh đã rời bỏ em rồi. Em chỉ cười thôi, bởi vì em biết rằng anh không bao giờ như vậy. Em vẫn còn nhớ, năm em 14 tuổi, em bị một đứa con trai lớp trên bắt nạt, anh đã xông ra đánh nó để bảo vệ cho em, sau đó với bộ mặt sưng tấy anh nói với em rằng: " Em Phương, về sau cả...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trạm điện Thoại Trên Thiên đườngTrạm điện Thoại Trên Thiên đườngKhông biết trên thiên đường có trạm điện thoại hay không? Liệu có phải xếp hàngrất lâu không? Em không sợ phải chờ đợi...Long:Bọn họ nói với em rằng anh đã rời bỏ em rồi. Em chỉ cười thôi, bởi vì em biết rằnganh không bao giờ như vậy. Em vẫn còn nhớ, năm em 14 tuổi, em bị một đứa contrai lớp trên bắt nạt, anh đã xông ra đánh nó để bảo vệ cho em, sau đó với bộ mặtsưng tấy anh nói với em rằng: Em Phương, về sau cả đời này anh sẽ bảo vệ em!Lúc đó chẳng phải chúng ta đã thầm hẹn ước như vậy sao? Nhưng hôm nay là sinhnhật lần thứ 24 của em, anh làm sao có thể bỏ em một mình mà âm thầm đi nhưvậy? Anh có biết rằng nếu không có anh, em không thể nào sống được. Không cóbàn tay anh dẫn đường, em sẽ bị lạc lối không còn biết phương hướng nào để đi.Không có chiếc áo khoác của anh che chắn, em nhất định sẽ rất giá lạnh. Không cótiếng chuông điện thoại anh gọi vào mỗi buổi sáng, em sẽ lại đi làm muộn cho màxem...Chúng mình đang chuẩn bị cho ngày kết hôn, anh cũng biết mà, em là mộtcon bé vụng về như thế, chỉ có một mình, em làm sao có thể lo liệu được mọichuyện? Em biết rằng anh chỉ đang tạm xa em một thời gian mà thôi, anh chỉ đếnmột nơi mà em không hề biết thôi phải không? Nhưng anh nhớ nhé, nhất định, nhấtđịnh phải trở về với em đấy. Anh còn phải thực hiện lời thề cả đời này bên emnữa mà. Em vẫn đang ở đây đợi ngày anh trở về.Tiểu PhươngNgày 19 tháng 5Long:Hôm nay em lại đi trên con đường mà chúng mình vẫn thường cùng nhau dạo chơi,anh có còn nhớ điểm hẹn của chúng mình không? Ở nơi đó vẫn còn bài hát mà anhthích đó. Em đang nghĩ rằng, chỉ cần em đi hết con đường này sẽ lại được gặp anh.Bởi vì anh đã từng hứa với em rằng sẽ đưa em đi xem bộ phim đó mà, hôm nay đãlà ngày cuối cùng còn chiếu bộ phim đó. Mười năm qua, anh chưa từng một lần lỡhẹn với em, chúng ta đã tuèng thề rằng đời này kiếp này sẽ luôn ở bên nhau mà?Anh có thể quên rồi sao? Về đến nhà, chuông điện thoại của em réo vang. Em nghĩnhất định đó là anh rồi, là anh đã hỏi em đã về đến nhà chưa, em đang làm gì thế,đã ăn tối chưa, và anh sẽ lại nhắc nhở em phải biết nghe lời và phải ngoan ngoãn.Nhưng giọng nói của người trong điện thoại lại là Băng Băng, cô ấy hỏi em đanglàm gì. Em nói em đang chờ điện thoại của Long. Trong điện thoại em nghe thấytiếng Băng Băng òa lên khóc rất to. Anh nói xem cô ấy có phải là rất buồn cườikhông? Tại sao lại phải khóc cơ chứ? Khi chỉ có một mình em trong đêm đen vắnglặng, em cũng muón khóc lắm đấy. Nhưng em biết nếu anh nhìn thấy em khóc anhsẽ rất đau lòng. Vì thế em đang gắng hết sức để không bật khóc, để khi đợi anh trởvề em sẽ nói với anh rằng, con người em rất kiên cường phải không anh. Nhưngkhi nào anh mới quay trở về đây...Tiểu PhươngNgày 26 tháng 5Long:Em lại vừa gọi điện đến nhà anh đấy, nhưng những lời em nghe thấy vẫn chỉ lànhững câu nói quen thuộc trong chiếc máy nhắn tin: Hiện giờ tôi đang bận khôngthể trả lời điện thoại, xin hãy để lại lời nhắn, tôi sẽ nhanh chóng gọi điện lại chobạn. Đây đã là lần thứ mấy trăm như thế rồi? Anh đang đánh răng hay đang tắm,hay là tiếng ti vi to quá nên anh không nghe thấy tiếng điện thoại kêu? Từng lờianh nói trong điện thoại dường như vẫn luôn đọng lại bên tai em, cứ như anh chưabao giờ rời xa em vậy. Nhưng chẳng phải rất lâu rồi anh không được nghe giọngnói của em sao? Anh không nhớ em à? Em biết rằng trước mặt anh em chỉ là đứatrẻ bướng bỉnh mà thôi, người mà luôn khiến anh phải tức giận. Anh biết không,bởi vì em rất thích nhìn thấy vẻ mặt cau có của anh khi em không nghe lời, emthích lại được nghe anh nói : Cô nhóc này em hư quá! , thích ánh mắt trách mócđầy yêu thương của anh. Em ôm chiếc gối bất chợt òa khóc. Dù những lúc chúngmình to tiếng với nhau thế nào đi chăng nữa, nhưng chỉ cần nhìn thấy em khóc, anhnhất định sẽ ôm chặt em vào lòng, hôn đi những giọt nước mắt của em, xin lỗi anủi em. Nhưng...tại sao, tại sao lần này anh lại vô tình đến vậy?Yêu anhNgày 1 tháng 6Long:Ngày chúng mình kết hôn đã qua rồi. Tuy rằng anh vẫn chưa trở về nhưng em vẫntự mình tổ chức lễ cưới và trở thành vợ anh. Từ năm 14 tuổi em đã luôn mong ướcđến ngày có thể được làm vợ anh. Anh có còn nhớ những lời trước khi anh cầu hônvới em không? Anh thật là khéo nói, anh nói là: Em Phương, hôm nay anh sẽthực hiện một nguyện vọng của em. Em tinh nghịch hỏi lại: Nguyện vọng gìcũng có thể được chứ? Anh cười nói: Ừ, bất cứ nguyện vọng gì cũng được. Thếlà em liền nói ngay: Vậy thì anh hãy lấy em đi. Kết quả là anh liền giả vờ làmmột trò ảo thuật rồi lấy từ trong túi ra một chiếc nhẫn cưới, dịu dàng đeo nó vàongón tay em. Anh biết không, được làm vợ anh là nguyện vọng lớn nhất đời em.Em luôn luôn hi vọng mãi mãi có thể ở bên anh. Nhưng mấy hôm nay khi em nấucơm xong rồi, muốn cùng anh ăn, cùng anh chuyện trò nhưng trong căn phòng ấyvẫn chỉ có mình em cô độc. Em l ...

Tài liệu được xem nhiều: