Trao cho nhau xong là hết tình sao em? Chiếc điện thoại rung lên chuông tin nhắn, màn hình hiện lên tên của EM. Anh khẽ mỉm cười, trái tim lao xao. Mình vừa mới nói chuyện cả tiếng đồng hồ trước đó mà em đã nhớ anh quá rồi sao? Tin nhắn được mở ra -Anh à! Em xin lỗi.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trao cho nhau xong rồi là hết sao em? Trao cho nhau xong rồi là hết sao em?Trao cho nhau xong là hết tình sao em?Chiếc điện thoại rung lên chuông tin nhắn, màn hình hiện lên tên của EM. Anh khẽmỉm cười, trái tim lao xao. Mình vừa mới nói chuyện cả tiếng đồng hồ trước đó màem đã nhớ anh quá rồi sao? Tin nhắn được mở ra-Anh à! Em xin lỗi. Em thật sự xin lỗi anh.Một khoảng lặng bao trùm lấy anh, trái tim anh đập hụt một nhịp, anh bối rốikhông biết phải nghĩ sao. Không suy nghĩ, anh nhắn tin ngay lại:-Sao vậy em?Màn hình vừa báo tin nhắn đã gửi, anh đã sốt ruột không chịu được mà bấm luônsố điện thoại gọi em. Từng tiếng tút dài khiến anh hồi hộp như ngừng thở. Đầu dâybên kia, em nhấc máy, tiếng sụt sịt vọng vào trong điện thoại:-Alo-Sao thế em? Sao em lại nói xin lỗi điều gì thế?Anh giấu sự lo lắng mơ hồ của mình sau nụ cười gượng gạo, nín lặng nghe tiếngem sụt sịt rồi bật lên khóc òa. Em vốn là cô gái mạnh mẽ và can đảm, chưa bao giờanh nhìn thấy em khóc kể cả là những khi mình giận dỗi, trái tim anh nhói đau khinghe tiếng em thút thít từng hồi.Rồi em cúp máy, bỏ lại anh hụt hẫng chơi vơi. Em bất thường, hay nắng mưa, anhchưa bao giờ đoán trước được ý em và lần này cũng thế, em lại làm anh bất ngờpha lẫn bàng hoàng. Anh vẫn không thể hiểu được ý em, và anh vẫn nghiêm túcnghĩ về hành động của em như mọi lần, không bao giờ nghĩ em có ý bông đùa chođến khi em nhoẻn miệng cười vô tư, lộ vẻ tinh nghịch và bảo “em đùa anh thôi”.Ừ, thì lần này em cũng đùa, đùa như nhiều lần khác. Anh muốn giận em mà khônggiận được, vì anh đã yêu em nhiều quá nên vô tư cười với tiếng cười của em màchẳng bận lòng suy nghĩ gì đến lời xin lỗi và giọt nước mắt bông đùa ấy nữa ***Anh không nhớ lần đầu tiên mình quen nhau, có lẽ khi đó anh đang hẹn hò với mộtcô gái nào đó cho khỏa lấp nỗi cô đơn, trống trải cho cuộc đời thiếu thốn tình cảmcủa mình. Ở giữa khu làng nằm trên triền núi nghèo đói, anh là một thằng bé mồcôi được người ta nhặt về nuôi, lớn lên ngang tàng, bất cần và bướng bỉnh. Và anhkhông có bố mẹ, tất nhiên. Anh nghèo, tất nhiên. Anh không có nhà cửa, tất nhiên.Anh không có học thức và việc làm tử tế cũng đi kèm với sự tất nhiên đó khi quanhnăm anh phải làm những công việc thuê mướn. Không chỉ thế, anh còn có một diệnmạo xấu xí và khó ưa. Anh biết. Anh đã từng yêu và được yêu nhiều cô gái, rấtnhiều so với những gì anh đáng được hưởng. có người xinh đẹp và học thức hơnem. Anh chưa bao giờ thích vươn tới người nào ở vị trí cao hơn mình, vì thế, anhchưa bao giờ thích em. Em không xinh đẹp và quá giỏi giang nhưng so với anh, emcó tất cả những gì mà anh không bao giờ có được. Hầu hết những người con trai ởlàng anh đều đã thử tán tỉnh em nhưng không qua được sự sắc sảo trong em, hoặccó thể, em coi thường họ vì họ kém xa em cũng như anh kém xa em, anh khôngbiết.Em đã từng cảnh tỉnh mình đừng yêu anh khi anh làm quen với em nhưng em đãyêu, yêu rất nhiều mà không thể nghi ngờ được. Anh cũng yêu em như vậy. Chúngmình yêu nhau.Anh không còn là anh như trước kia, anh không còn ngang tàng bất cần như trướcnữa. anh cũng không thể đối xử tệ với em như những cô gái từng đi qua trong cuộcđời anh, anh chỉ muồn làm em vui và cố gắng vì em. Anh vẫn nghèo, vẫn không cónhà cửa, vẫn không có ai nâng đỡ, vẫn xấu xí, chỉ là công việc có khá hơn. Anhvẫn không có gì cả, ngoài em ra.Chiều thuMình thường phải cách xa nhau, nhưng tính đa nghi trong anh chẳng bao giờ khiếnanh nghi ngờ tình cảm của em. Em trả tiền điện thoại để anh có thể gọi cho em mỗingày, em tôn trọng quá khứ và cả hiện tại của anh dù bên em, bất kì người đàn ôngnào cũng hơn hẳn anh. Em là cô gái 9x năng động, giỏi giang, vì thế anh lại càngphải cố gắng gấp bội phần để lo cho tương lai mà anh muốn chung sống cùng em.Nhiều lần mình giận nhau, em đã đòi chia tay rồi tự nỗi nhớ đã mang em quay lạibên anh, em lại cười và hạnh phúc với tình yêu mình dành cho nhau cùng biết baohứa hẹn.Em bất ngờ tự nguyện dâng hiến cho anh dù anh không hề đòi hỏi hay gợi ý, anhtôn trọng em, anh muốn gìn giữ cho em đến ngày cưới đúng như em muốn. Em hếtmình với anh, em bật khóc òa nằm bên anh vì hạnh phúc, em muốn anh hứa sẽkhông bao giờ rời xa em, em nói hàng trăm lời yêu thương và cả những ước mơ vềtương lai. Anh tưởng mình sẽ không thể xa nhau được nữa và sẽ mãi bên nhau khigia đình em cũng đã chấp nhận anh.Sau hôm ấy, em vẫn gọi cho anh như mọi ngày, em vẫn nói yêu anh, em vẫn nói vềtương lai hai đứa. hôm sau nữa, đúng Valentine, em gọi anh, em khoe em vừa nhậnđược một món quà. Anh bảo em ngày đó chỉ dành cho tình nhân. Em nổi giận, emmắng anh không có tương lai, không có tiền bạc và công việc. Em nói em sắp lấychồng, em bảo mình chia tay. Anh bị sốc thực sự vì những lời em nói dù anh biếtem không hề nói sai. Anh chỉ lặng im và rơi vào tủi nhục.Mình hẹn nhau vào buổi sáng hôm sau mà em nói em sẽ về. Em về thật, tay trongtay với một người co ...