Thông tin tài liệu:
Nhiên rất tự hào khi cậu con trai không hề sợ sệt lúc tiếp xúc người lạ. Nhưng Nhiên không ngờ đó chính là biểu hiện của sự chậm phát triển trí lực.Mang bầu được 32 tuần thì Nhiên bị động thai. Nhiên phải nhập viện mổ cấp cứu lấy đứa con trong bụng. May mắn là Nhiên mẹ tròn con vuông, một cậu bé kháu khỉnh chào đời. Sau mấy ngày nằm trong lồng kính để chăm sóc đặc biệt, bé đã được về với mẹ. Nhờ Nhiên tốt sữa nên cậu con trai tăng cân rất nhanh. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trẻ không sợ người lạ – Coi chừng chậm phát triển trí lựcTrẻ không sợ người lạ – Coi chừng chậm phát triển trí lựcNhiên rất tự hào khi cậu con trai không hề sợ sệt lúc tiếpxúc người lạ. Nhưng Nhiên không ngờ đó chính là biểuhiện của sự chậm phát triển trí lực.Mang bầu được 32 tuần thì Nhiên bị động thai. Nhiên phảinhập viện mổ cấp cứu lấy đứa con trong bụng. May mắn làNhiên mẹ tròn con vuông, một cậu bé kháu khỉnh chào đời.Sau mấy ngày nằm trong lồng kính để chăm sóc đặc biệt, béđã được về với mẹ. Nhờ Nhiên tốt sữa nên cậu con trai tăngcân rất nhanh. Lúc cu cậu mới sinh ra có 2,5kg mà sau 1tháng đã tăng lên hơn 4kg, trông rất bụ bẫm. Cứ thế, cậu contrai lớn lên khỏe mạnh khiến Nhiên rất vui mừng. Sau 4tháng nghỉ sinh, Nhiên yên tâm giao con cho bác giúp việctrông nom để đi làm.Ảnh mang tính minh họaCông việc của Nhiên đòi hỏi phải thường xuyên đi công tácxa có khi đến cả tuần. Suốt chuyến công tác, lúc nào Nhiêncũng thấp thỏm không yên, ruột gan quặn thắt vì nhớ con.Nhiên cũng lo sợ chồng và bác giúp việc không chăm nomcho con trai được tốt. Về đến nhà, Nhiên lao vào bế con chothỏa. Cậu con trai ngoan ngoãn ngồi trong lòng mẹ, không hềtỏ ra xa lạ. Nhiên sung sướng ôm chặt con, thở phào nhẹnhõm. Ở cơ quan, mấy chị đồng nghiệp hay trêu Nhiên: “Emđi xa nhiều thế cẩn thận không con lại không nhận ra mẹđấy”. Nhưng Nhiên luôn tự hào khoe: “Con em bén hơi mẹrồi, nên dù có đi xa cả năm về nó vẫn biết mẹ nó là ai mà”.Lúc con trai được hơn 7 tháng tuổi, Nhiên đưa con đến cơquan chơi. Các chị trong cơ quan tranh nhau đòi bế. Cậu békhông hề tỏ ra sợ sệt hay bám mẹ, ai bế cũng không ý kiếngì. Nhiên vui sướng nghe các chị khen: “Con em nuôi sướngthật đấy, chả sợ người lạ gì cả”, “Thế này thì nhàn quá, conkhông lạ thì muốn nhờ người ta trông hộ cũng dễ”, “Em làmcách nào mà huấn luyện con giỏi thế”. Ai cũng ngạc nhiênkhi Nhiên phổng mũi nói: “Vâng, nó ở nhà với bác giúp việcsuốt, chẳng mấy khi ra đường nhưng không sợ người lạ baogiờ”.Yêu sức khỏe - Sức khỏe! Chuyên mục về tin tức sức khỏe, tưvấn trực tuyến, gia đình, tin tức làm đẹp, đời sống, y tế.Cho đến hôm Nhiên bế con ra công viên gần nhà thì gặp mộtchị hàng xóm làm bác sĩ nhi cũng đang cho con đến đây chơi.Quan sát biểu hiện của con trai Nhiên, chị hàng xóm khuyênNhiên đưa con đến bệnh viện kiểm tra trí lực. Nghe chị hàngxóm nói, Nhiên rất ngạc nhiên và hơi chút bực bội. Tronglòng Nhiên nhủ thầm: “Con mình dạn dĩ người lạ là tốt, có gìmà phải khám xét”. Nhưng, để cẩn thận Nhiên vẫn đưa conđến bệnh viện.Thăm khám kỹ càng, bác sĩ chẩn đoán con trai Nhiên bị chậmphát triển trí tuệ. Bác sĩ giải thích: “Sau 3 tháng bé đã có cảmgiác sợ, phân biệt được người lạ người quen. Biểu hiệnkhông biết sợ người lạ của con trai chị chính là dấu hiệu củabệnh về trí lực. Nguyên nhân có thể do con chị bị sinh nonhoặc thiếu cân”. Bác sĩ cũng chỉ định con trai Nhiên phải cócác biện pháp can thiệp sớm đồng thời thăm khám thườngxuyên để khắc phục tình trạng. Đến lúc này Nhiên mới vỡ lẽ,vội vàng thu xếp thời gian để đưa con đi điều trị.