Trẻ "quậy": Hiếu động hay bệnh?Các bậc phụ huynh thường tự hào về đứa con hiếu động của mình, vì cho rằng trẻ càng “quậy” càng thông minh. Nhiều người không biết, một số trẻ vận động quá sức, liên tục có thể đã mắc bệnh ADHD (rối loạn giảm chú ý/ tăng vận động, tức trẻ thiếu sự chú ý cần thiết đồng thời vận động thái quá).Vì sao trẻ “quậy”?Dù đã hơn bốn tuổi, nhưng có vẻ bé Su không ý thức được hành động của mình. Bé liên tục vận động trong mọi tình huống. Mẹ đang...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trẻ "quậy": Hiếu động hay bệnh? Trẻ quậy: Hiếu động hay bệnh?Các bậc phụ huynh thường tự hào về đứa con hiếu động của mình, vì cho rằng trẻcàng “quậy” càng thông minh. Nhiều người không biết, một số trẻ vận động quásức, liên tục có thể đã mắc bệnh ADHD (rối loạn giảm chú ý/ tăng vận động, tức trẻthiếu sự chú ý cần thiết đồng thời vận động thái quá).Vì sao trẻ “quậy”?Dù đã hơn bốn tuổi, nhưng có vẻ bé Su không ý thức được hành động của mình. Bé liêntục vận động trong mọi tình huống. Mẹ đang cho ăn, nếu không vừa ý hoặc đôi lúc chẳngcần lý do bé có thể giật tóc, cào, cấu mẹ. Bé thường đập phá đồ chơi. Chị Phạm Thị Hà,mẹ bé Su chia sẻ: Không hiểu tại sao con tôi lại quậy đến thế! Chúng tôi cứ để bé chạyloăng quăng khắp nhà, đập phá đồ chơi thoải mái, đến khi bé mệt, sẽ tự động nằm ngủ”.Mới đây, Khoa Tâm lý đã tiếp nhận một bé trong tình trạng suy dinh dưỡng, khuôn mặtphờ phạc vì mệt nhưng vẫn không ngừng chạy loăng quăng và leo trèo khắp nơi. Trongkhi mẹ bé đang trao đổi với bác sĩ, thì bé cứ chen ngang, nói liên tục. Nói xong, chưa đợingười khác phản ứng hoặc trả lời, bé lại chạy ra tiếp tục leo trèo, chui xuống gầm bàn vàla hét inh ỏi. Đến khi quá mệt, bé lăn ra ngủ ngay trên sàn nhà.Một bệnh nhi khác, bảy tuổi cũng quậy không kém khi được đưa tới BV Nhi Đồng 2.Mẹ của bé cho biết, khi đi học dường như bé không hiểu thế nào là nội quy. Bé có thể rangoài bất cứ lúc nào nếu muốn, thường xuyên quên sách vở, học cụ ở nhà. Gia đình đã dỗdành, nhắc nhở, trừng phạt nhưng kết quả không thay đổi. Năm học lớp 1, bé đã phảichuyển trường đến bốn lần vì không thầy cô giáo nào chịu nổi.Bác sĩ Thái Thanh Thủy - Trưởng khoa Tâm lý, cho biết: Đa phần các ông bố, bà mẹ chỉnghĩ con mình quậy quá, hoặc con hư không biết nghe lời, hay con ham chơi thái quá.Thực tế, nếu để ý, phụ huynh sẽ thấy những đứa trẻ đó có biểu hiện thiếu tập trung; cónguy cơ chậm phát triển trí tuệ, học hành sa sút....Cần sớm được phát hiệnNhững đứa trẻ bị ADHD thường có biểu hiện ngón tay cong, ngắn; hai mắt nằm xa nhauhơn so với trẻ bình thường, mi mắt trên có nhiều nếp gấp; đường chân tóc bất thường,vành tai to và vểnh.Từ 6-11 tuổi, những đứa trẻ bị ADHD thường rối loạn tiếp thu, ảnh hưởng đến việc học.Thống kê cho thấy 50% trong số trẻ này bị bạn bè xa lánh, thường xung đột trong giađình. Khi lớn lên, vì không hòa hợp được với gia đình, bạn bè nên sinh ra lêu lổng, rượuchè, ma túy và đặc biệt là dễ có hành vi chống đối xã hội. Nếu không được can thiệpđúng mức, khoảng 1/3 trẻ ADHD có các biểu hiện biến chứng như thiếu tự tin, tự đánhgiá thấp bản thân, trầm cảm. Trong đó có đến 25% suy sụp tinh thần và cảm thấy cô đơn.Theo thống kê, có khoảng 3%-5% trẻ em mắc phải bệnh này. BS Thái Thanh Thủy lưu ý:Trẻ hiếu động vẫn có những giây phút ngồi yên khi ở môi trường lạ, khi gặp người lạ.Trẻ bị ADHD thường rất khó kiên nhẫn để duy trì một trò chơi, thường hấp tấp, hậu đậu.Nếu không cẩn trọng, phụ huynh rất dễ nhầm lẫn giữa bệnh nhân ADHD và trẻ hiếuđộng. Chính vì vậy, khi nghi ngờ con mình bị ADHD, tốt nhất cha mẹ nên đưa bé đến cácbác sĩ chuyên khoa tâm lý - tâm thần nhi.Phương pháp trị bệnh ADHD được các nhà chuyên môn gọi là tam giác chữa bệnh, baogồm ba yếu tố kết hợp: thuốc, giáo dục đặc biệt và sự hợp tác của gia đình. Riêng vềthuốc đặc trị cho ADHD, các nước trên thế giới đã áp dụng từ lâu, tại Việt Nam việc sửdụng thuốc vẫn còn hạn chế. Vì vậy, phụ huynh cần theo dõi, phát hiện để đưa trẻ đikhám sớm, can thiệp kịp thời tránh những hậu quả đáng tiếc.