Em biết không, Nen, - Xtas Tarcôpxki nói với cô bạn gái người Anh bé nhỏ của mình. - Hôm qua, cảnh sát đã tới bắt vợ viên quản lí Xmainơ cùng với ba đứa con của mụ ta, chính cái mụ Phátma đã mấy lần tới văn phòng của ba anh và ba em đấy. Còn Nen, cô bé đẹp như một bức tranh, thì ngước cặp mắt màu lục nhạt của mình lên nhìn Xtas và hỏi vẻ vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi: - Thế họ bắt bà ta bỏ tù à, anh? Không, nhưng họ không...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trên sa mạc và trong rừng thẳmTRÊN SA MẠC VÀ TRONG RỪNGTHẲMHenric SienkieviczChương 1- Em biết không, Nen, - Xtas Tarcôpxkinói với cô bạn gái người Anh bé nhỏ củamình. - Hôm qua, cảnh sát đã tới bắt vợviên quản lí Xmainơ cùng với ba đứa concủa mụ ta, chính cái mụ Phátma đã mấy lầntới văn phòng của ba anh và ba em đấy.Còn Nen, cô bé đẹp như một bức tranh, thìngước cặp mắt màu lục nhạt của mình lênnhìn Xtas và hỏi vẻ vừa ngạc nhiên vừa sợhãi: - Thế họ bắt bà ta bỏ tù à, anh? -Không, nhưng họ không cho phép mụ ta đikhỏi Xuđan. Đồng thời có một nhân viêntới đây để canh không cho mụ ta rời mộtbước khỏi Port Xaiđơ. - Sao vậy hả anh?Xtas, cậu thiếu niên vừa hết tuổi mườibốn, tuy rất yêu mến cô bạn gái tám tuổicủa mình, song vẫn xem đó chỉ là một đứabé non nớt, liền nói với vẻ mặt rất kiêu: -Khi nào lớn như anh, em sẽ biết khôngnhững chỉ mọi chuyện xảy ra dọc kênh đàonày, từ Port Xaiđơ đến Xuê(1) mà còn cảtrên toàn bộ đất Ai Cập nữa. Thế emkhông biết gì về Mahơđi hay sao? - Emnghe nói là ông ta xấu xí và không ngoan.Cậu bé mỉm cười thương hại. - Hắn ta cóxấu xí hay không thì anh không biết. Nhữngngười dân Xuđan thì quả quyết rằng hắn tađẹp tuyệt vời. Nhưng bảo kẻ đã giết hạingần ấy ngườ i là “không ngoan” thì chỉ cóthể là một cô nhóc con tám tuổi mặc váyngắn mà thôi. Đấy, chỉ ngắn tới đầu gối làcùng. - Ba em bảo thế, ba em biết giỏinhất. - Ba bảo em thế vì nói cách khác thìem không hiểu nổi. Giá nói với anh thì baem đã chẳng bảo thế. Mahơđi còn tệ hơncả một bầy cá sấu. Hiểu chưa? “Khôngngoan!” Hay thật! Nói như với bọn trẻ conmới đẻ ấy. Song chợt nhìn thấy vẻ mặt xịuđi của cô bé, Xtas liền nín bặt, sau đó nóitiếp: - Nen, em biết đấy, anh đâu muốnnặng lời với em. Sẽ đến lúc cả em nữacũng sẽ mười bốn tuổi. Anh cam đoan vớiem như thế. - Thế cơ! - Cô bé đáp với cáinhìn đầy lo lắng. Nhưng nếu như trước đóMahơđi tiến được vào Port Xaiđơ và ănthịt em mất thì sao nào? - Mahơđi khôngphải là kẻ ăn thịt người, nên hắn không ănthịt dân chúng mà chỉ giết hại họ thôi. Hắncũng chẳng tiến nổi tới Port Xaiđơ, mà nếunhư hắn có tiến vào được và muốn giếtem, thì trước hết hắn phải đấu với anh đã.Lời tuyên bố đó cùng với tiếng không khíđược hít mạnh vào mũi Xtas không hứahẹn một điều gì tốt lành cho Mahơđi, đãkhiến Nen yên tâm về sự an toàn của bảnthân mình. - Em biết, - cô bé nói, - anhchẳng chịu nộp em đâu, phải không? Thếnhưng tại sao người ta lại không cho bàPhátma rời khỏi Port Xaiđơ? - Bởi vì mụta là em họ của Mahơđi. Chồng mụ ta, gãXmainơ hứa với chính phủ Ai Cập ởCairô rằng y sẽ tới Xuđan, nơi Mahơđiđang ở, để xin tự do cho tất cả nhữngngười u bị rơi vào tay hắn. - Cái ôngXmainơ ấy là người tốt hả anh? - Khoanđã nào. Ba em và ba anh, những ngườihiểu rõ Xmainơ, hoàn toàn không tin hắn tachút nào, và đã khuyên pasa(2) Nubarơchớ có tin y. Nhưng chính phủ vẫn đồng ýcử Xmainơ đi, và thế là đã nửa năm nayXmainơ ở tịt chỗ Mahơđi. Tù binh khôngnhững không được thả về mà lại có tin từKhactum cho biết rằng, bọn Mahơđi đốixử với họ ngày một tàn tệ hơn, còn lãoXmainơ thì sau khi cuỗm tiền của chínhphủ đã phản bội. Hắn hoàn toàn ngả hẳn vềphía Mahơđi và đã được phong tướcemia2. Người ta còn nói rằng, trong trậnđánh khủng khiếp mà tướng Hicxơ bị tửtrận, chính Xmainơ đã chỉ huy pháo binhcủa quân Mahơđi, và hình như chính hắn làkẻ đã dạy cho bọn Mahơđi cách sử dụngđạ i bác, loại vũ khí mà trước đó, vốn lànhững kẻ mọi rợ, chúng hoàn toàn khôngbiết đến. Bây giờ, lão Xmainơ đang muốnđưa vợ con thoát khỏi Ai Cập, cho nên khimụ Phátma, con người ngay từ đầu hẳn đãbiết mọi chuyện mà Xmainơ làm, muốn bímật chuồn khỏi Port Xaiđơ, thì chính phủliền bắt giữ mụ ta cùng các con mụ lạ i. -Nhưng chính phủ sẽ được gì ở bà Phátmavà lũ con của ba ta hở anh? - Chính phủ sẽnói với Mahơđi: “Hãy trả cho chúng tacác tù binh của ngươi, chúng ta sẽ trả mụPhátma cho ngươi…” Câu chuyện tạm bịgián đoạn vì lúc này Xtas chợt chú ý đếnnhững con chim đang bay từ phía ÊchtumOm Pharagơ về phía hồ Mendalê. Chúngbay khá thấp, trong bầu không khí trong vắttrông rõ mấy con bồ nông với chiếc cổcong gập lại sát lưng đang khoan thai vỗnhững đôi cánh khổng lồ. Xtas dõi theođường bay của chúng, em ngẩng đầu lên,chạy mươi bước dọc theo bờ kênh, vừachạy vừa vung vẩy đôi tay. - Nhìn kìa anh,có cả chim hồng hạc đang bay nữa kìa! -Nen bỗng kêu lên. Xtas đứng sững ngaylại, vì quả thực phía sau đàn bồ nông,nhưng cao hơn chúng một tí, có thể trôngthấy hai đoá hoa lớn màu hồng và màu đỏthắm dường như đang treo lơ lửng trên nềntrời xanh thẳm. - Hồng hạc! Chim hồnghạc! - Chiều chiều chúng nó thường bay vềtổ của chúng trên vùng đảo đấy, - cậu béthốt lên. - Ôi, giá mà anh có khẩu súng nhỉ.- Anh bắn chúng nó làm gì cơ? - Phụ nữkhông thể hiểu được những chuyện ấy đâu.Nhưng thôi, chúng mình đi tiếp đi, có thểsẽ trông thấy chúng nhiều hơn nữa chăng.Vừa nói em vừa dắt tay cô bé; cả hai đi vềphía bến tầu đầu tiên trên kênh đào tiếpsau cảng P ...