Tùng vừa nhận được thư của Bích-Đào từ VN gửi qua. Chàng nhảy lên như điên cuồng. Chuyện năm đó vẫn còn sống rõ ràng trong trí óc chàng. Giải tỏa Quảng Trị: Buổi tối hôm đó, cách nay đã lâu lắm rồi, Chàng và Hải đang dự sinh nhật Bích-Đào, người yêu của Hải, một nữ tiếp-viên hàng-không duyên dáng của đường bay Saigon - ĐàNẵng. Đang dở dang buổi tiệc, thì được tin Bắc-quân tràn qua sông Thạch-Hãn và uy hiếp tỉnh địa đầu Quảng-Trị....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trở Về Từ Cõi Chết Trở Về Từ Cõi ChếtTùng vừa nhận được thư của Bích-Đào từ VN gửi qua. Chàng nhảy lên như điên cuồng.Chuyện năm đó vẫn còn sống rõ ràng trong trí óc chàng.Giải tỏa Quảng Trị:Buổi tối hôm đó, cách nay đã lâu lắm rồi, Chàng và Hải đang dự sinh nhật Bích-Đào,người yêu của Hải, một nữ tiếp-viên hàng-không duyên dáng của đường bay Saigon - Đà-Nẵng. Đang dở dang buổi tiệc, thì được tin Bắc-quân tràn qua sông Thạch-Hãn và uyhiếp tỉnh địa đầu Quảng-Trị. Lệnh giới nghiêm cấm trại 100% vừa được ban hành. Hùngvội vã đưa Hải vào phi-trường còn chàng và Huy trở về căn cứ ở ngoại ô thành phố Đà-Nẵng để nhận lệnh hành quân khẩn cấp.Hai pháo-đội đại-bác 175 li được di-chuyển bằng tàu Hải-Quân ra cửa bể Thuận-Anngoài Huế, còn Hùng dẫn một đoàn xe tiếp tế đạn dược bằng đường bộ.Dân Huế, đã một lần kinh nghiệm vào dịp tết Mậu-Thân, nên ùn ùn bỏ Huế vượt đèo Hải-Vân vào Đà-Nẵng tạm trú. Hai dòng xe cộ gặp nhau trên đèo; Quân-đội hướng về phiáBắc và dân chúng hướng về phía Nam. Tuy nhiên nhờ sự khéo léo nhường nhịn lẫn nhaunên không đến nỗi sẩy ra hỗn độn. Người dân chạy loạn tuy vất vả nhưng rất thương cácanh lính chiến, Hùng đã cảm động chẩy nước mắt khi nghe lời chúc tụng từ miệng các bàmẹ Trị Thiên hay nhận lãnh bánh trái từ các em gái hậu phương mang tặng. Tình quândân thắm thiết. Dân Trị Thiên đã nhận rõ những hậu quả của tết Mậu Thân !!!Các căn cứ quân-sự tai Đà-Nẵng bắt buộc phải mở cửa để đón tiếp dân chúng hai tỉnhQuảng-Tri và Thừa-Thiên vào lánh nạn. Thành phố Huế im lặng và vắng vẻ như vừa trảiqua một cơn dịch hạch, sự im lặng đến rợn người. Vài nhóm Thuỷ Quân Lục Chiến đứngcanh gác một cách nghiêm chỉnh tại các ngả đường. Hùng đón đoàn cơ giới từ cửaThuận-An và sắp xếp thành một hàng dài trên quốc-lộ 1 ,ngoại ô thành phố, để hướng vềcăn cứ “Cây số 17”, nơi đặt bộ chỉ huy tiền phương của Sư-Đoàn Dù.Hùng được biệt phái làm trong “Trung-tâm phối-hợp Hỏa-lực” của Sư-đoàn Dù. Nhiệmvụ của chàng là theo dõi chiến trường và phối hợp tác-xạ giữa pháo binh và không quântrên mục tiêu.Buổi sáng, trung tâm hành quân, báo thời tiết tốt, bầu trời trong vắt không một đám mây.Bộ Tư-Lệnh xin 2 phi-vụ đánh những mục tiêu bên kia bờ sông Thạch-Hãn.Hùng lắng nghe trên hệ thống chỉ-huy có tiếng gọi của phi tuần A37:-Hoàng-Đế, Hoàng-Đế, đây Thần-Phong, nghe rõ trả lời.-Thần-Phong, đây Hoàng-Đế, tôi nghe bạn 5/5.Hùng nghe giọng nói của Hải trên máy vô-tuyến nên rất mừng rỡ, lòng nhủ thầm : “Cóhắn, thế nào Bắc-Quân cũng được nếm mùi đau khổ. Mục tiêu sẽ được thanh toán kỹcàng”. Hải là phi công có biệt danh là Hải-Lì, vì hắn rất lì lợm, bao giờ nhìn thấy rõ mụctiêu mới đánh chứ không ẩn núp trên tận mây xanh rồi đánh bừa cho xong chuyện. Hảitiếp tục:-Tôi sắp sửa vào vùng làm ăn, yêu cầu bạn “Clear” với mấy đứa con của bạn.Hùng trả lời:-Tôi nhận bạn 5/5.Hùng vội thông báo với tất cả các toán gà-cồ, tên biệt danh của Pháo Binh, ngừng tác xạđể phi cơ vào vùng mục tiêu cho đến khi có lệnh mới.Hải báo cho từng mục tiêu đã đánh xong, những ngọn khói cao ngút trời chứng tỏ khôngảnh và tài ném bom của không quân rất chính xác. Những tên lửa phòng không từ dướiđất bắn lên như pháo bông. Hải vẫn say sưa dội những cú sấm sét trên đầu địch. TiếngHải lại vang lên trong hệ thống vô-tuyến:-Hoàng-đế, Hoàng-Đế, đây Thần-Phong.-Thần-phong, đây Hoàng-Đế.-Tôi kiểm soát các mục tiêu lần chót trước khi rời vùng.-Bạn hãy cẩn thận, hôm nào gặp lại tôi sẽ thưởng bạn hai “con tàu biển” ở Đường-Sơn-Quán.-Cám ơn bạn trước, tôi chờ ngày đó.“Hai con tàu biển” đó là tiếng lóng của đám bợm nhậu đồ biển ở chiếc quán cóc khôngtên bên đường QL1 ngoài thị-xã Đà-Nẵng. Đám bợm nhậu đặt tên cho quán đó là Đường-Sơn-Quán và con tàu là chai rượu Whisky ông già chống gậy uống vô 1 chai là “lắc lưcon tàu đi”.Ngày đó đã chẳng bao giớ tới, lời hứa với Hải, Hùng chẳng bao giờ có dịp thực hiện bởivì đó là chuyến bay cuối cùng của Hải. Chàng đã bị bắn rơi trên không phận Quảng-Trịhôm đó, lúc vòng lại quan sát mục tiêu lần cuối cùng.Bắc quân tràn ngập thị-trấn Quảng-Trị và cố thủ trong “Cổ Thành” một thời gian dài.Hằng đêm, khoảng 3 giờ sáng, 8 khẩu đại-pháo 175 li được di chuyển trên quốc-lộ 1, vềphía Quảng-Trị để bắn vào Cổ Thành đến trưa lại rút về. Những cuộc di chuyển trongđêm tối, không đèn đuốc và phải giữ yên lặng tối đa, thật là vất vả, nhất là những đêmtrời mưa rả rích. Hai bên Quốc-lộ vẫn còn xông lên mùi hôi thối của những xác chết chưadọn hết, đa số nạn nhân là đám dân chạy loạn trong ngày đầu tiên mất Quảng-Trị. Bắcquân đã không nương tay, bắn bừa bãi vào đám dân hốt hoảng đó. Đoạn đường ngắn ngủinày được báo chí mệnh danh là “Đại-Lộ Kinh-Hoàng”Những trưa hè nắng cháy da, đóng quân trên bãi cát hực lửa. Thỉnh thoảng 1 cơn gío hắtvào mặt một nắm cát nóng bỏng. Người lính pháo thủ với áo giáp, nón sắt luôn luôn bậnrộn với những trái đạn nặng nề và những tiếng nổ ầm ỹ của cả mình lẫn địch quân, lại cònlo ...