Mùa Giáng Sinh năm dân quốc thứ 42. Mưa bụi lất phất, gió đêm mát lạnh. Mặt đường nhựa bóng loáng thấp thoáng ánh đèn phố và nguời qua lại, hai chuỗi dây đèn màu nơi gác chuông nhà thờ lấp lánh, tô điểm cho vẻ mỹ miều của màn đêm. Trong một biệt thự sang trọng, tiếng hát Bội Tần và Ty Đại đua với tiếng cười, tiếng nói làm khơi dậy sức sống của đêm khuyạ Kỷ Viễn chậm rãi bước trên đường, chiếc áo blouson màu cà phê, mái tóc bồng lấm tấm những giọt nước lóng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trôi Theo Dòng ĐờiTrôi Theo Dòng Đời Quỳnh Dao Trôi Theo Dòng Đời Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 30-October-2012Trang 1/209 http://motsach.infoTrôi Theo Dòng Đời Quỳnh Dao Chương 1 -Mùa Giáng Sinh năm dân quốc thứ 42.Mưa bụi lất phất, gió đêm mát lạnh. Mặt đường nhựa bóng loáng thấp thoáng ánh đèn phố vànguời qua lại, hai chuỗi dây đèn màu nơi gác chuông nhà thờ lấp lánh, tô điểm cho vẻ mỹ miềucủa màn đêm. Trong một biệt thự sang trọng, tiếng hát Bội Tần và Ty Đại đua với tiếng cười,tiếng nói làm khơi dậy sức sống của đêm khuyạKỷ Viễn chậm rãi bước trên đường, chiếc áo blouson màu cà phê, mái tóc bồng lấm tấm nhữnggiọt nước lóng lánh, và đôi giày bết bùn đang bước phóng túng nhưng tự tin.Rẽ qua góc phố, đến một ngõ hẻm rộng, cho tay vào túi lấy ra mảnh giấy trong túi ra xem lạiđịa chỉ, Viễn dừng bước trước một thành tường lớn, chiếc cổng tô màu nâu đỏ. Hai chữ ĐỗNgụ trước cổng đã xác nhận địa chỉ. Viễn bấm chuông đứng đợịCửa mở, một tớ gái ăn mặc thật tươm tất đưa mắt ngắm nghía Viễn rồi để chàng bước vàọ Đènmàu dăng khắp hàng cây, mái hiên ... Bóng người, tiếng cười nói, tiếng nhạc ồn àọ Viễn bị hấpdẫn bởi không khí tươi vui này, chàng mỉm cười hài lòng.Người tớ gái lên tiếng.- Thưa ông tìm ai ạ?- ông Đỗ Gia Văn mời tôi đến dự dạ hội, tôi vào được chứ hả cổ- Dạ mời ông vàọNgười tớ gái đưa mắt nhìn theo Viễn, người ở đâu ra mà đến dự dạ hội với y phục rừng rú nhưthế nàỵViễn bước nhanh vào nhà, qua bực thềm có đôi tình nhân ngồi tâm sự, chàng mở cánh cửa kínhlớn, cọ mạnh chân lên thảm, chưa kịp bước vào thì đã có người tiến đến kéo vai vui mừng:- Trời Viễn, mày cũng đến với tụi này nữa à?Viễn cuời:- Hết lòng với bạn bè như thế này thôi chứ! nhưng mày đừng đụng tới người tao, coi chừng lấmbùn bây giờ. Tao vừa đi săn về thấy giấy mày để lại là đến đây ngaỵNền nhà bóng như tráng mỡ, ghế được dời sát vào tường để trống chỗ làm sàn nhảỵ Trên trầnnhà mấy ngọn đèn nhỏ tỏa ánh sáng dịu dàng, ấm cúng. mọi cặp mắt trong phòng đều đổ dồnvề phía Viễn. Ngắm nhìn lại mình, Viễn cười nói:- Tao ăn mặc thế này mà vào đây làm bẩn sàn nhà màỵ- Tất cả đều là bạn của mình cả mà, sao mày ngớ ngẩn thế!Trang 2/209 http://motsach.infoTrôi Theo Dòng Đời Quỳnh DaoĐỗ Gia Văn là một anh chàng đẹp trai đúng kiểu con nhà giàu học giỏi đẹp trai. Bộ áo màucứt sắt, cà vạt đỏ làm khác biệt hẳn với vóc dáng vạm vỡ của Viễn. Viễn đưa mắt quét một lượtkhắp phòng. Một gã thanh niên ốm yếu khác lại bước đến, chìa ly rượu trên tay cho Viễn:- ê Viễn, mày đi đâu mà biệt tích cả mấy hôm, bây giờ mới chịu dẫn hồn xác về đây thế? SaỏLên núi có bắt được con chồn, con cáo nào không?Viễn cười, để hở hàm răng trắng ra ngoài- à được cả một bầu không khí trong lành. Kỳ này xui quá, đi ba ngày mà mưa hết hai ngày thúrừng rút trong hang đâu dám ra, đuổi có một con heo rừng mà hắn cũng bắn không trúng thìlàm sao có thịt? Này Hồ Như Vy, nếu mày thích, hôm nào đi săn tao sẽ rủ mày địAnh chàng có tên Hồ Như Vy trề môi, khiến cho gương mặt sữa càng có vẻ trẻ con hơn:- Thôi đừng nói xạo, lần trước mày cũng hứa cho tao đi, rồi sau cùng lại trốn đi một mình.- Không phải tao không muốn rủ mày đi, nhưng chỉ sợ mày săn chẳng được thú mà lại bị thúcõng đi mất thì nguỵ Tao ăn làm sao nói làm sao với ông bà già mày đây chứ?Hồ Như Vy nói như thét:- Thôi! Vừa thôi chứ, hạ nhau chi nặng thế?Lại có thêm mấy người bạn đến, họ vây quanh Viễn vồn vã hỏi thăm kết quả cuộc săn. Viễnbỗng nhiên trở thành trung tâm điểm của buổi dạ hội, một thiếu nữ chen chân vào đám đông,đến trước mặt Viễn, kéo Văn đến bên cạnh, nói lớn:- Anh Văn, làm ơn giới thiệu xem nàỏViễn hơi ngạc nhiên trước vẻ hồn nhiên của cô gáị Dưới đôi chân mày sậm là đôi mắt đen nháỵáo đen, váy đỏ lấm tấm kim tuyến. Đúng là chú beo hoang. Viễn nhìn cô mỉm cuời, Văn vui vẻgiới thiệu:- à quên, Viễn này, đây là Gia Linh, em gái tao, nó còn có biệt hiệu là Con Mèo Hoang, chuyênnghiệp cấu xé, vì vậy tao mong rằng mày nên Kinh nhi viễn chi.Linh cảnh cáo ông anh:- Anh Văn, anh nên coi chừng thân anh trước.Văn trợn mắt:- Coi chừng cái gì, tôi có tán tỉnh gì cô đâu mà sợ móng vuốt cô chứ?Linh nhướng mày:- Có chắc không?Vừa nói cô ta vừa nhảy chụp tới, Văn đưa tay nắm chặt tay em la to:- Đừng làm ồn Linh, coi chừng anh Viễn cười cho bây giờ.Trang 3/209 http://motsach.infoTrôi Theo Dòng Đời ...