Khi sói mẹ và sói con bị đói, bụng rỗng ngồi đó rên ư ử và cắn xé lẫn nhau thì sói bố làm gì? Con sói đực sẽ làm gì, tôi hỏi bạn? Nó làm gì lúc đó, tôi nói cho các bạn rõ nhé: nó ra khỏi hang ổ, đi tìm mồi; có thể, tuyệt đường hy vọng, nó xuống làng, lẻn vào các nhà. Và những người nông dân giết chết nó là phải, khi nó lẻn vào nhà nông dân và xông vào họ. Thành thử mọi sự điều đúng, và ở đây chẳng ai có...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trộm Vào Nhà ThờTrộm Vào Nhà Thờ Sưu Tầm Trộm Vào Nhà Thờ Tác giả: Sưu Tầm Thể loại: Truyện Ngắn Website: http://motsach.info Date: 30-October-2012Khi sói mẹ và sói con bị đói, bụng rỗng ngồi đó rên ư ử và cắn xé lẫn nhau thì sói bố làm gì?Con sói đực sẽ làm gì, tôi hỏi bạn? Nó làm gì lúc đó, tôi nói cho các bạn rõ nhé: nó ra khỏi hangổ, đi tìm mồi; có thể, tuyệt đường hy vọng, nó xuống làng, lẻn vào các nhà. Và những ngườinông dân giết chết nó là phải, khi nó lẻn vào nhà nông dân và xông vào họ. Thành thử mọi sựđiều đúng, và ở đây chẳng ai có tội cả. Nhưng vì lẽ phải đó, cái chết đã thoát thai.Tôi chính là con sói bố mùa đông năm ấy, và tôi cũng sống theo lối sống của sói –không sốngtrong nhà cửa, mà trong một cái hang ở chân đồi Môngtơ Mariô, trong những mỏ lộ thiên bỏhoang. Ở đó có rất nhiều hang, nhưng hầu hết các hang đều bị phủ đầy bụi gai, chẳng luồn vàođược. Chỉ có hai cái là ở được, một của tôi và một của ông cụ già Puliti, cụ vừa đi ăn mày vừanhặt giẻ rách. Xung quanh chỗ đó là một màu vàng, trần trụi, cửa hang đen xì, ám khói. Trướchang của ông cụ Puliti bao giờ cũng có một đống giẻ rách mà ông nhặt nhạnh, tích lại; trước cửahang tôi có một chiếc biđông to đựng dầu dùng làm bếp nấu. Vợ tôi tay bế con, luôn luôn phùngmồm thổi lửa.Nói quả đáng tội, bên trong cái hang trông khá hơn một cái buồng vớ vẩn nào đó, cũng rộng rãi,khô ráo, sạch sẽ, trên mặt đất trải đệm, đồ đạc xống áo móc trên đinh. Tôi để cả gia đình ở lạitrong hang, một mình đi Rôma tìm việc, tôi là một lao công, thường vẫn làm nghề thợ đấu.Nhưng đông đến, chẳng hiểu tại sao công việc đất cát ít hẳn đi. Giờ đây tôi phải luôn luôn đổinghề, rồi cuối cùng tôi hoàn toàn thất nghiệp. Tối tối, khi tôi quay về hang, dưới ánh đèn dầu,vợ tôi ngồi trên đệm nhìn tôi, thằng bé áp vào ngực cô ta, nhìn tôi, hai thằng lớn đang chơi dướiđất, cũng nhìn tôi, còn tôi, thấy trong bốn cặp mắt đó cùng biểu hiện một chữ “đói”, tôi cảmthấy mình đúng là con sói đực trong một gia đình sói, và tôi nghĩ bụng: “Nếu mình chẳng đem gìvề cho chúng ăn, thì chúng sẽ xé xác mình ra từng mảnh mất”.Ông cụ Puliti với chòm râu bạc trong hang, trông cứ như một ông thánh thực sự, nhưng vừa mởmồm ra là thấy ngay đấy là một ông lão gian xảo. Ông cụ thường bảo tôi:- Sao nhà cậu đẻ lắm vậy? Để cho chúng nó khổ à? À mà tại sao cậu không đi nhặt mẩu vụnthuốc lá nhỉ? Bán đi cũng thu được chút ít đấy.Nhưng tôi chẳng thể bắt mình đi nhặt mẩu thuốc lá, vì tôi muốn có một công việc thực sự. Mộtbuổi tối, khi hết cả hy vọng, tôi nói với vợ:- Anh chẳng muốn sống mãi như thế này nữa...Em biết không? Anh sẽ đứng núp ở một xó,Trang 1/6 http://motsach.infoTrộm Vào Nhà Thờ Sưu Tầmngười đầu tiên đi qua, là anh sẽ...Vợ tôi ngắt lời:- Anh muốn vào tù sao?Tôi nói:- Vào tù lại được nuôi ăn.- Nuôi anh được thôi, nhưng thế còn mẹ con chúng em?Phải nói là câu ấy đã khiến tôi suy nghĩ.Chính ông cụ Puliti đã gieo cho tôi ý nghĩ vào ăn trộm nhà thờ. Ông cụ thường đi ăn xin ở cácnhà thờ và có thể nói là thuộc lòng tất cả những nhà thờ ấy. Ông cụ thuyết phục tôi, nói rằngnếu tối đến, tôi nấp được ở trong nhà thờ trước khi người ta khóa cửa, thì sáng ra có thể lẻn đimà không ai biết. Nhưng ông cụ căn dặn:- Cẩn thận đấy...Các cha cố không ngốc đâu...Đồ quý họ để trong tủ sắt, chỉ bày ra ngoài nhữngđồ bằng thủy tinh thôi.Ngoài ra, ông cụ hứa sẽ đem đồ đi bán hộ, nếu như tôi ăn trộm được. Nói chung là ông cụ nóicứ ngon ơ, mặc dầu lúc đầu tôi chẳng muốn nghĩ mà cũng chẳng muốn nói đến chuyện đó. Còný nghĩ thì chúng cũng như những con rận ấy: đã bò vào là cứ tự ý tung tăng, rồi bỗng dưng cắnmình nhói một cái, làm mình phải thót lên vì bất ngờ.Thế rồi một tối, nó đã cắn tôi như vậy, và tôi đem chuyện ấy nói với vợ. Cần phải nói là vợ tôirất ngoan đạo, khi chúng tôi còn ở quê, cô ta thường lui tới nhà thờ nhiều hơn là ở nhà. Cô tabảo tôi:- Anh điên mất rồi!Tôi chỉ đợi cô ta phản đối, nên đáp:- Có phải trộm cắp gì đâu...Tại sao người ta dâng cho nhà thờ những vật ấy? Để làm phúc màlỵ...Nếu chúng mình lấy những cái đó, thì để làm gì? Để được quả phúc thôi...Vậy thì ban quảphúc cho ai, ngoài chúng mình ra, là những kẻ rất cần đến quả phúc ấy?Cô ta lúng túng nói:- Sao anh lại nghĩ được như thế nhỉ?Tôi nói:- Chuyện ấy việc gì đến em. Trả lời anh câu này: Có phải sách kinh dạy là cần cho kẻ đói khátđược no đủ không?- Có đấy.- Mình có phải là kẻ đói khát không?- Có!Trang 2/6 http://motsach.infoTrộm Vào Nhà Thờ ...