Danh mục

Trưa hè nắng gắt nên nước mắt cũng khô rang

Số trang: 5      Loại file: pdf      Dung lượng: 105.67 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Anh yêu em chứ? -Uhm, hỏi hoài -Anh cưới em chứ? -Uhm, chưa phải lúc này. Chị mỉm cười vu vơ khi nghe câu nói của anh, dù trong lòng len chút tủi hờn. Đây không phải là lần đầu tiên chị hỏi và anh trả lời như thế. Chị nhớ lúc đầu tiên chị đã buồn như thế nào khi anh dứt khoát từ chối lần chị đề cập đến một đám cưới
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trưa hè nắng gắt nên nước mắt cũng khô rangTrưa hè nắng gắt nên nước mắt cũng khô rang-Anh yêu em chứ?-Uhm, hỏi hoài-Anh cưới em chứ?-Uhm, chưa phải lúc này.Chị mỉm cười vu vơ khi nghe câu nói của anh, dù trong lòng len chút tủi hờn. Đâykhông phải là lần đầu tiên chị hỏi và anh trả lời như thế. Chị nhớ lúc đầu tiên chịđã buồn như thế nào khi anh dứt khoát từ chối lần chị đề cập đến một đám cưới.chưa phải lúc này, đó là câu anh vẫn hay thốt lên mỗi khi chị hờn dỗi.Yêu anh, chị phải đối diện với rào cản của gia đình, rằng anh không hợp với chị,rằng lấy anh chị sẽ khổ....Mẹ chị cấm tiệt chị gặp gỡ anh. Nhưng không thể ngăncản tình cảm trong lòng chị. Yêu anh, nhưng chưa khi nào chị đọc được suy nghĩcủa anh. Anh như một ốc đảo xa vời mà chị chẳng thể nào với tới. Chị biết anh đatình, nhưng chị tin với tình cảm của mình chị vẫn giữ được chân anh. Kể cả lúc đaukhổ nhìn thấy anh âu yếm người con gái khác, chị vẫn có niềm tin mãnh liệt là anhvẫn yêu chị và trở về bên chị. Ai cũng nói chị mù quáng, chỉ có chị hiểu là chị cầnanh như thế nào. Thế mà anh trở về bên chị thật. Chị lại hạnh phúc như anh chưatừng làm cho chị đau lòng, như chị chưa từng rơi nước mắt ướt gối hằng đêm vìnhững cư xử lạnh lùng của anh. Vì chị yêu anh. Đó là lý do duy nhất chị ở lại bênanh sau những buồn vui anh đối với chị.Chị cố nén tiếng thở dài, dụi mặt vào lòng anh hít hà mùi hương quen thuộc. Vòmngực này, vòng tay này đã bao lần làm chị ngất ngây. Chị luôn khao khát được ởbên anh như thế này xiết bao. Chỉ là chưa lúc nào anh sẵn sàng đón nhận chị nhưthể một người vợ, dẫu đã 8 năm trôi qua và chị đã không còn tuổi trẻ.Nhưng hôm nay gặp anh chị đã có một suy nghĩ rất khác. Chị giấu anh...Chị run run cầm cái que một lúc lâu, mắt nhìn không chớp vào 2 cái vạch đỏ chótnhư đang nhảy múa trước mặt chị. Chị nghĩ đến anh, đến ngôi nhà đầy tiếng cườitrẻ thơ mà chị vẫn hay mường tượng . Liệu rằng, hạnh phúc có thật sự đến với chịtừ hôm nay? Dẫu sau này anh luôn tìm cớ thoái thác gặp chị với lý do bận rộn, nếucó gặp cũng chỉ vồn vã với cái nhu cầu đầy nhục cảm. Dẫu cho anh chẳng còn mộtlời ngọt ngào, một thái độ lo lắng nào dành cho chị. Chị vẫn có quyền đặt một ướcmơ cho mình...-Anh yêu em chứ?-Uhm, hỏi hoài-Anh cưới em chứ?-Uhm, chưa phải lúc này.-Em...-Thôi đi em đừng hỏi mãi những lời như thế, anh đang rất bận.Anh gạt phắt với vẻ cáu gắt thường thấy không để cho chị nói hết câu. Và chị đãchưa kịp nói với anh cái bí mật chị đang ấp ủ lòng. Chị tự hỏi anh sẽ phản ứng nhưthế nào khi chị nói với anh về sự hiện diện của một sinh linh bé bỏng đang hìnhthành trong bụng chị. Anh giận dữ, bần thần hay la mắng chị? Chắc hẳn đó khôngphải là một trạng thái mừng vui của một người đàn ông sắp được làm ba .Đã hơnmột lần chị nói với anh về ước muốn có một đứa con đều bị anh gạt đi chưa phảilúc này. Chị nhớ anh đã căn dặn chị mua thuốc uống như thế nào khi bị sự cốmà anh không biết chị đã cố tình tạo nên. Nhưng chị vẫn hi vọng dù 1 tia mongmanh nào đó rằng anh chấp nhận sự chờ đợi này của chị.Vậy mà, chị đã không thể mở lời.Chị không thể mở lời, khi nhìn thấy anh bên người khác ngọt ngào và đầy che chở.Chị không thể mở lời, khi đọc những dòng tin nhắn thấm đẫm tình cảm của anhkhông phải dành cho chị. Chị không thể mở lời khi anh cứ gạt đi những lần chịđịnh nói. Chị không thể mở lời khi anh bảo chị hãy để anh yên đừng làm phiền đếnnữa...Chị buộc phải chấp nhận một cách đớn đau là bước ra khỏi cuộc đời anh nhưsự thất bại vốn dĩ mà chị chẳng chịu nhìn nhận sau những tháng ngày bên anh. Màcó là gì khi anh đã chẳng cần tới chị. Đơn giản như không còn vui, không lo lắng,không mong chờ, không háo hức... với sự hiện diện của chị bên cạnh anh trong baonhiêu năm qua.Chị một mình đi vào viện. Trưa hè nắng gắt nên nước mắt cũng khô rang. Chị đãkhông thể khóc. Tội lỗi chất chồng lên sai lầm của đời chị. Tai chị cứ ù đi nhữnglời rì rầm như gió thoảng-Anh yêu em chứ?-Uhm, hỏi hoài-Anh cưới em chứ?-Uhm, chưa phải lúc này... ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: