Thông tin tài liệu:
Hitech tầng 10. Quán vắng. Có lẽ còn quá sớm nên chỉ có vài nhân viên phục vụ. Họ chẳng buồn bật nhạc mà chỉ ngồi tán chuyện. Chắc lại những nỗi lo cơm áo gạo tiền - anh nghĩ vậy. Việc của anh là gọi cho mình một tách cà phê số thật đậm rồi mặc họ thích làm gì thì làm. Anh chỉ cần có thế. Nó thích hợp với tâm trạng của người đang muốn ở một mình như anh. Một góc riêng biệt. . ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Trước khi quá muộn Trước khi quá muộnHitech tầng 10. Quán vắng. Có lẽ còn quá sớm nên chỉ có vài nhân viên phục vụ.Họ chẳng buồn bật nhạc mà chỉ ngồi tán chuyện. Chắc lại những nỗi lo cơm áo gạotiền - anh nghĩ vậy. Việc của anh là gọi cho mình một tách cà phê số thật đậm rồimặc họ thích làm gì thì làm. Anh chỉ cần có thế. Nó thích hợp với tâm trạng củangười đang muốn ở một mình như anh. Một góc riêng biệt. Anh cho đó là lý tưởngtại vị trí cao nhất của tòa Hitech này. Tất nhiên kể cả việc phóng xe tới đây là hợplý và hoàn toàn sáng suốt.Anh muốn quên một người. Chính xác thì đó là Thủy. Cái tình bạn “lơ lửng” củathời trung học vẫn “bám riết” lấy anh cho đến tận bây giờ - khi anh đã là sinh viênnăm thứ hai của một trường danh giá. Nhiều khi anh tự hỏi liệu đó có phải tìnhyêu? Nhưng càng cố nghĩ anh càng rơi vào bế tắc. Nó rối bời như tơ nhện mà anhmuốn gỡ ra cũng khó. Nhất là với một chàng trai dễ mủi lòng như anh.Tối nay thì khác, thay vì đến chỗ Thủy để nghe cô kể lể về một cuộc tình “thiếumuối”, anh quay qua Hitech. Quên Thủy. Quên cả những cuộc tình chớp nhoángcủa cô đã làm anh phát ngán đến tận cổ. Đã đến lúc anh cũng phải có một lối điriêng. Và Thủy sẽ chỉ là một người bạn thân. Không hơn không kém. oOoNhắn xong một tin cho Phương, anh vẫn không ý thức được hành động đó nữa. Cólẽ tốt hơn chăng nếu anh gặp một ai đó để chia sẻ hơn là gặm nhấm nỗi cô đơn mộtmình.Thường thường, người đó không ai khác ngoài Phương. Thả trôi suy nghĩvào khoảng không ngoài tòa nhà, anh chợt nhận ra trời đang mưa. Tuy không nặnghạt nhưng nó đủ để anh nhận thấy qua lớp hơi nước bám vào tấm kính chắn dàycộp của Hitech.Cơn mưa đêm bất chợt khiến những dãy đèn đường trong thành phố, nhìn từ xa,lấp lánh mờ ảo đến vui mắt. Tự nhiên anh thấy vui vui. Nó xẹt qua bằng một cáimỉm cười trên khuôn mặt anh. Nụ cười hiếm muộn của một ngày sắp tàn. Rồi anhnhìn những tòa cao ốc, chung cư trong thành phố. Gần nhất, từ trên cao, không đủrộng khắp nhưng cũng vừa tầm để anh tưởng tượng ra một kịch bản tỏ tình lãngmạn y hệt trên màn ảnh. Đầu anh đang phác thảo sơ đồ cửa kính của mỗi cănphòng ở khu chung cư đối diện. Ban đầu cả chung cư sẽ mất điện. Sau đó, lần lượtmột dãy những căn phòng đã được anh “đánh số” sẽ bật sáng kết thành một hìnhtrái tim. Cô gái của đời anh sẽ vỡ òa trong niềm hạnh phúc. Và anh sẽ nói điều màanh chưa nói với bất kỳ một cô gái nào cả. Trong vô thức nó phát ra thành tiếng -câu “anh yêu em” nhẹ nhàng, ngọt ngào quá đỗi.Phương đến. Đủ để dập tắt ảo tưởng đang huyễn hoặc vây lấy anh, kéo anh quaytrở về với thực tại.- Em ngồi đi - anh kéo ghế cho cô với vẻ lịch thiệp nhất - Cà phê nhé?- Ngoài trời lạnh quá, lại còn mưa lất phất nữa - Phương tháo chiếc găng tay ra rồichỉ vào menu - Cacao nóng anh ạ!- Ừ. Đợi anh chút. oOoAnh vẫn hay ân cần với cô như vậy. Thậm chí lấy đồ uống là việc mà lẽ ra nhânviên phục vụ phải làm. Phương hoàn toàn trái ngược với Thủy. Cô yêu anh - mộttình yêu đơn phương thầm kín trái lại trong trái tim Thủy không có chỗ cho anh.Trớ trêu thay anh mãi vướng bận những cuộc tình của Thủy mà như “hờ hững” vớiPhương. Quả là nhập nhằng trong một mối quan hệ tình tay ba.Anh và Thủy thân nhau từ bé. Một phần cũng bởi gia đình hai bên là đối tác trongnhững phi vụ làm ăn lớn. Phần nữa là những ơn huệ của họ, có qua có lại, khó cóthể nói hết bằng lời. Bố mẹ anh và gia đình Thủy mặc nhiên coi hai đứa như là concái trong nhà. Chỉ chờ tốt nghiệp xong đại học, hôn lễ giữa anh và Thủy sẽ được cửhành ngay. Một cái kết “có hậu” (gia đình đôi bên nghĩ thế) đã được sắp đặt sẵn.Đó là chuyện của tương lai. Còn quá sớm để toan tính những kế hoạch của ngườilớn. Anh và Thủy còn rất trẻ.Thủy với anh chơi thân, nhưng chưa bao giờ Thủy có tình cảm với anh. Dù chỉthích thôi, cũng không chứ đừng nói đến yêu, đến cưới. Cô là con người của sự“mới mẻ” nhưng “cả thèm chóng chán”. Vậy nên sở thích của cô hiếm khi duy trìđược lâu. Thủy không phải là “gái hư” bởi cô luôn có điểm dừng. Nàng “cáo” chưabao giờ đi quá giới hạn.Anh lại là đứa con ngoan, luôn biết vâng lời. Trong mắt bố mẹ mọi chuyện vẫnluôn ổn, họ chưa bao giờ thất vọng về anh. oOoAnh không thích Thủy sao được khi nàng càng lớn thì lại càng xinh. Vẻ đẹp húthồn trái tim của biết bao chàng trai đang lớn. Có lần, tim anh như muốn nổ tungkhi Thủy bất giác đặt nhẹ lên má anh một nụ hôn “điện giật”.- Này, cậu sao thế? - Thủy lay lắc cái “pho tượng sống”.- Cậu… cậu… - Anh lắp bắp mà không giấu được vẻ ngượng ngùng.- Cậu tưởng thật à?! Tớ chỉ đùa cậu thôi. Xí! - Thủy nói như chưa hề có chuyện gìxảy ra, đôi mắt đầy khiêu khích và “cảnh cáo” - Cậu mà thích tớ, tớ nghỉ chơi luôn.Ngay từ lúc đó thì tình cảm trong anh cứ lớn dần, lớn dần lên và nó càng trở nênkhó hiểu hơn theo thời gian. Anh mặc kệ. Với anh, bảo vệ chở che cho Thủy ca ...