Danh mục

Truyện cổ tích không dành cho người lớn - Kì 1

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 171.06 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (13 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hành lang chật người trú vội cơn mưa rào lạnh lùng. Điều này không thường xuyên xảy ra ở London, và chưa từng xảy ra trước mắt nó... Cầm trái tim trong tay, nó cay đắng xé vụn. Mắt ráo hoảnh, đọng lại trên một cuốn truyện cổ tích: “Truyện cổ tích dành cho người lớn” *** [Hành lang chật người trú vội cơn mưa rào lạnh lùng
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện cổ tích không dành cho người lớn - Kì 1Truyện cổ tích không dành cho người lớn - Kì 1Hành lang chật người trú vội cơn mưa rào lạnh lùng. Điều này không thườngxuyên xảy ra ở London, và chưa từng xảy ra trước mắt nó...Cầm trái tim trong tay, nó cay đắng xé vụn. Mắt ráo hoảnh, đọng lại trên một cuốntruyện cổ tích: “Truyện cổ tích dành cho người lớn”***[Hành lang chật người trú vội cơn mưa rào lạnh lùng. Điều này không thườngxuyên xảy ra ở London và chưa từng xảy ra trước mắt nó.- Give me the book or you will make it wet!Nó đưa mắt nhìn cuốn truyện bìa xanh rực với hàng chữ nhũ vàng “Will you bethere”, rồi ngẩng lên nhìn chàng trai đứng trước mặt nó, khì cười.- Stand closer or you will get wet!Lạnh, run rẩy, câu nói của chàng trai khiến nó hành động một cách vô thức làđứng sát lại.Ấm!Tim chàng trai đập nhẹ nhàng bên tai nó!Một nụ hôn rất ngọt!Không thể, đây chỉ là một giấc mơ! Mình phải tỉnh dậy trước khi mình quá tin vàonó!]***Choàng mở mắt, nó thấy mình đang nằm trên giường, nắng nhảy nhót trên chiếclaptop đặt trên ghế. Nó nghe rõ tiếng tim nó đang đập mạnh. Trốn chạy khỏi mộtcơn ác mộng đã đành, giờ nó còn đòi trốn chạy khỏi một giấc mơ đẹp. Nó đã tự épmình tỉnh dậy, vì nó tin rằng tất cả những gì đã xảy ra chỉ là giấc mơ và nó khôngdám để mình lún sâu thêm nữa. Hy vọng – thất vọng, một cặp đôi hoàn hảo màcuộc sống đã ưu ái giao cho nó.[Mưa rào, tiểu thuyết tình yêu, anh và em!]Đây là lần đầu tiên anh bước vào giấc mơ của nó, nhưng còn lần đầu tiên anh bướcvào cuộc đời nó, thì đã cách đây hơn một năm...Lần đầu tiên một mình chống chọi với cuộc sống, phải tự đứng trên đôi chân mìnhở một nơi cách xa gia đình và bạn bè đến nửa vòng trái đất, nó thấy nhỏ bé và yếuđuối kinh khủng. Hằng ngày cái điệp khúc quen thuộc một cách nhàm chán cứ lặpđi lặp lại: nhà – trường – nhà. Nó thèm khát sự quan tâm một cách vô vọng mỗi lúclang thang trên đường phố London, mỗi lúc dán mắt vào màn hình laptop để kiếmtìm một sự an ủi và mỗi lúc cuộn tròn trong cái chăn bông to sụ.Cửa sổ cạnh giường nó mở ra cả một khoảng trời xanh ngắt và ngày nào cũng bị inhằn bởi những vệt mây mong manh do những chiếc máy bay đi qua để lại. Mỗi lầnthấy máy bay là nó lại khóc rưng rức, mường tượng lại cái ngày nó đặt chân lênmáy bay lần đầu tiên, cái ngày nó phải bỏ lại tất cả để lên đường tạo dựng một nềnmóng tốt đẹp cho tương lai của nó.Ấm áp một cách lạnh lùng, bằng cách đó đất nước và con người nơi đây đã chàođón nó. Bơ vơ giữa ngôi trường rộng lớn và cổ kính, những thảm cỏ miên manxanh ngắt một màu, bên bờ dòng sông Thames lờ lững trôi, nó cảm thấy tất cảnhững sự chào đón nhiệt tình đều vô nghĩa và nó thấy lạnh một cách man dại.Nó không thuộc về đất nước này!Nó không bao giờ hòa nhập với cuộc sống nơi đây!Nó muốn về nhà!***Thời gian lặng lẽ trôi...Vào một buổi chiều thứ 5 của tháng hai, nắng rực rỡ, nó lại thất thểu bước vào buổitutorial. Lớp học chẳng có gì hay ho, hàng tuần nó vẫn đến lớp đều đặn chỉ đểđiểm danh và ngồi nghe những đứa bạn cùng lớp thuyết trình. Tuy nhiên, một tuầntrước đó, bằng một cách nào đó, nó đã lôi được một cậu bạn mà nó rú ầm lên làtrông giống người nó thích hồi cấp 2 vào nhóm viết luận. Ừ thì, hai đứa mà xử đến4000 từ. Kệ thôi, vì dù sao những người khác cũng đều có nhóm rồi, nó không chơivới ai thì ghép nhóm với người nào cũng vậy cả.- Can I join your group?- Huh? – Giật mình ngẩng lên, mắt nó chạm mặt một anh chàng người châu Á mànó đã gặp ở một vài lớp khác.- Every group is full, and your group has only you and Alex.- Uhm, that’s alright! – Khẽ gật đầu trong khi nó tự nhủ “Ai bảo tuần trước khôngthèm đến lớp. May mà có nhóm mình nhé, không thì khỏi làm bài.” – Uhm, sowhen will we start doing this?- We’ll start when my presentation finishes. I’ll present next week so I have toprepare it this week.- Next week? So we will present the same topic?- You have Compatitive Advertising too?- Uhm, but I don’t really understand and don’t know what to do.- Don’t worry. Are you free after this class, we can go to library and I will help youwith that.Ngớ người ra mất một lúc nó mới ý thức được rằng một anh chàng chẳng quen biếtvừa đề nghị giúp nó với bài thuyết trình sắp tới. “Lạ lùng” - nó thầm nghĩ - “anhchàng tốt thật”. Đề nghị giúp thì nó nhận thôi, nhưng nó thấy hạnh phúc lắm.Không hạnh phúc sao được, khi cái đất nước này đã dành tặng cho nó một conngười tốt bụng và nhiệt tình đến thế. Trao đổi nhanh số điện thoại và e-mail, nó lưutên anh vào điện thoại, mỉm cười và tự nhủ “Tên đẹp thật”.***Không tự tin với vốn Tiếng Anh nghèo nàn của mình, nó không dám giao tiếp. Màcàng không giao tiếp, Tiếng Anh của nó càng nghèo nàn. Ôi cái sự đời, nếu nó lựachọn học ở Việt Nam thì đâu có gặp rắc rối thế này. Vậy nên, cho dù anh có tốt, cónhiệt tình đến đâu, nó vẫn quyết định khép kín tâm hồn. Nó xác định rồi, ...

Tài liệu được xem nhiều: