Danh mục

Truyện cười dân gian-p1

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 177.66 KB      Lượt xem: 25      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tuyển tập những truyện cười hay nhất Việt Nam
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện cười dân gian-p1Sưu Tầm: Đặng Hoành TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN THẦY TUNG TỚ HỨNG N gày xưa, ở vùng Sơn Đông có một người chuyên môn bịa chuyện, nóikhoác, thường bị người nghe vặn lại, nhiều lúc xảy ra cãi nhau. Anh chàng haynói khoác này là con nhà giàu, có người hầu cặp kè bên cạnh để sai bảo việc vặt.Nhưng tiêu chuẩn số một để anh nhà giàu này chọn người hầu là phải bẻm mép,nhanh trí ứng biến đỡ lời cho chủ khi chủ cao hứng nói khoác. Một hôm, trong lúc sang hàng xóm đi chơi, anh nhà giàu nói với hàng xóm: - Nhà tôi có một cái giếng, tối hôm qua bị cơn bão thổi bay san nhà lãoQuách mất rồi. Người hàng xóm bĩu môi: - Phét lác, làm gì có chuyện lạ kỳ như vậy! Biết là chủ bịa chuyện nói khoác, người hầu liền nhanh nhảu đỡ lời: - Dạ, dạ... đúng đấy ạ, cái giếng của nhà cậu tôi ở sát hàng rào với nhà lãoQuách, tối hôm qua cơn bão thổi hàng rào đổ dạt sang nhà cậu tôi. Vậy là cáigiếng nhà cậu tôi sang vườn lão Quách đấy. Cả nhà hàng xóm ồ lên cười. Một hôm khác, anh nhà giàu lại phét lác: - Hôm qua tôi đi ăn cỗ ở nhà họ Cao, tôi thấy lão Cao bắt được một con cánhcam mà trên đầu nó có miếng thịt bò xào. Mấy người nghe chuyện đó đều nói: - Đại phét lác! Người hầu nhanh trí cưởi hề hề rồi nói với mọi người: - Dạ, dạ... đúng đấy ạ. Hôm qua cậu tôi đi ăn cơm ở nhà ông Cao. Mâm cơmdọn ở ngoài sân cho mát, đang ăn dở bữa thì tự nhiên có một con cánh cam rơixuống đĩa thịt bò xào. Ông Cao nhanh tay bắt con cánh cam, khi nâng con cánhcam lên thì có miếng thịt bò xào mắc ở đầu nó. Vậy cho nên cậu tôi nói là đúngvà có lý lắm đấy ạ. Mấy người nghe chuyện đều cười và xoa đầu người hầu: - Gi ỏ i !www.vuilen.com 1Sưu Tầm: Đặng Hoành TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN Một lần khác, anh nhà giàu tuyên bố trước đám đông người: - Nhà tôi mới mua một cái màn, có thể che kín cả làng, không con muỗi nàocó thể vào được! Đám đông người đồng thanh “ồ” lên một tiếng, chờ sự giải thích của ngườihầu. Khác với những lần trước, lần này người hầu nghiêm nét mặtt nhìn thẳngvào mặt anh nhà gíàu, nói to: - Những lần trước thì tôi còn lẻo mép được chứ phét lác quá độ như lần nàythì tôi xin lạy bố! KHÓC RƯỢU M ột ông nọ, nhiều lần uống rượu của người khác rồi nên nể quá, đànhphải tính chuyện mời khách đến uống rượu để trả nợ miệng. Ác một nỗi, chủ cótính keo kiệt, nghĩ cách lừa khách bằng nước lã với một bát rau, rồi bịa chuyệnmua nhầm phải rượu nhạt để xin lỗi khách cho qua chuyện. Mẹo bẩn của chủ bị khách phát hiện. Mới ngồi vào mâm, khách ôm lấy chairượu, khóc hu hu. Chủ ngạc nhiên hỏi: - Sao chưa uống rượu mà bác đã khóc? Khách trả lời: - Tôi thương rượu quá! Chủ ngạc nhiên, hỏi thêm: - Tôi mời bác uống rượu, bác lại bảo vì thương rượu mà khóc thảm thươngvậy, thì tôi khó hiểu quá. Khách nói: - Hàng ngày, tôi với rượu như hình với bóng, chẳng bao gịờ xa nhau quá nửangày. Vậy mà bây giờ rượu chết rồi, tôi làm sao không thương tiếc. Chủ lại càng ngạc nhiên: - Bác chỉ hay nói đùa, chứ rượu chết thế nào được? Khách quả quyết:www.vuilen.com 2Sưu Tầm: Đặng Hoành TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN - Rượu chết thật rồi, không tin thì bác ngửi chai “rượu” của bác mà xem,chẳng có tí mùi rượu nào cả. NHẶT XƯƠNG V ùng Bạch Bảo có một ông giáo dạy tư. Chủ nhà lo việc ăn uống cho thầychu đáo, đồng thời cho con cùng ăn cơm với thầy cho vui. Một thầy một trò họccó nhau, ăn cũng có nhau, thật là gắn bó. Chỉ có một điều làm cho cậu học tròkhông vui, đó là việc bữa ăn nào thầy cũng chỉ gắp cho trò một miếng xương,còn bao nhiêu thịt thầy xơi tất. Cậu học trò ấm ức lắm, nhưng không dám nói ra. Cho đến một hôm thầy hỏitrò: - Ta dạy trò học cũng đã lâu, “trò có nhiều” tiến bộ, ta rất mửng. Vậy thì tròcó lời gì với ta không? Trò thong thả, rành rọt: - Con cảm ơn thầy! Con chúc thầy sống được một trăm tuổi, còn con sẽ sốngđược một trăm lẻ một tuổi ạ! Thầy hỏi lại: - Sao trò lại sống hơn thầy một tuổi? Trò lễ phép thưa: - Thưa thầy, con sống hơn thầy một tuổi là để thu gom xương cho thầy đấyạ! TÌM CHÂN GHẾ T ại một vùng nông thôn của huyện Linh Thổ, có một ông già giàu nuôingười hầu. Đồ dùng, dụng cụ của chủ nhà dùng thì đều rất tốt và đẹp đẽ, cònnhững thứ dành cho người ở thì xấu xí và tạm bợ. Ở gian chái nhà là nơi nằm ngủ của người hầu, có một cái ghế băng làmbằng miếng gỗ bìa, hai chân ghế làm bằng hai cái chạc cây chìa ra thành bốnchân. Một hôm, người hầu nói với ông chủ:www.vuilen.com ...

Tài liệu được xem nhiều: