Thông tin tài liệu:
Con trai yêu quý! Mẹ viết thư này thật chậm vì biết rằng con đọc không được nhanh lắm. Gia đình ta đã chuyển nhà rồi vì ba con đọc báo thấy nói rằng hầu hết các tai nạn xảy ra trong bán kính 20 dặm gần nhà. Mẹ không thể cho con biết địa chỉ mới được vì gia đình chủ trước đã mang số nhà của họ đi để đỡ phải thay đổi địa chỉ. Nơi ở mới có một cái máy giặt lạ kiểu. Ngày đầu tiên, mẹ thả vào đó 4 cái áo sơ mi, giật...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện cười Thư nhàThư nhàCon trai yêu quý!Mẹ viết thư này thật chậm vì biết rằng con đọc không đượcnhanh lắm. Gia đình ta đã chuyển nhà rồi vì ba con đọc báothấy nói rằng hầu hết các tai nạn xảy ra trong bán kính 20dặm gần nhà. Mẹ không thể cho con biết địa chỉ mới được vìgia đình chủ trước đã mang số nhà của họ đi để đỡ phải thayđổi địa chỉ.Nơi ở mới có một cái máy giặt lạ kiểu. Ngày đầu tiên, mẹ thảvào đó 4 cái áo sơ mi, giật sợi dây và chúng bị nước cuốn mấttích.Ở đây mưa hai lần mỗi tuần. Cơn mưa đầu tiên kéo dài 3ngày và cơn mưa thứ hai 4 ngày.Chiếc áo con dặn mẹ gửi, dì Sue nói rằng cúc của nó sẽ làmthư quá nặng nên mẹ đã cắt hết cúc ra và bỏ vào trong túi áo.Chị gái của con mới sinh sáng nay. Mẹ không biết đứa bé làtrai hay gái nên không biết con đã trở thành cậu hay dì củanó.Cậu John của con rơi xuống hầm ủ rượu whisky. Có mấyngười định kéo cậu lên nhưng cậu đánh trả dữ dội làm họphải bỏ ý định, còn cậu thì chết đuối. Gia đình ta đem cậu đihoả táng và cái xác cháy 3 ngày liền.Chiếc xe tải trong đó có 3 người bạn của con bị rơi xuốngsông khi đang qua cầu. Người lái xe ngồi đằng trước thì chuiđược qua cửa sổ và bơi vào bờ. Hai người ngồi sau chết đuốivì không đóng được cửa hậu.Lần này chỉ có chừng ấy tin thôi. Không có gì nghiêm trọngxảy ra cả. Nếu con không nhận được thư này, nhớ báo cho mẹbiết và mẹ sẽ gửi thư khác cho con.Thương yêu.Mẹ của con.Hên & XuiCó một ngôi chùa ở một nơi xa xôi nào đó… có 3 vị sư tăngđang tu hành. Thời gian tu hành là 100 năm với điều kiện làtrong 100 năm đó họ không được mở miệng nói bất cứ một lờinào. Cho tới ngày cuối cùng của năm thứ 99 thì chùa hết gạovà 3 người phải xuống núi mua gạo. Trên đường đi trở về, vìđường dốc cao quá nên đã có một bao gạo bị rớt khỏi xe thồnhưng vị sư thứ nhất mải lo đẩy nên không hề để ý. Vị sư thứhai ra dấu cho vị sư thứ nhất báo là đã rớt bao gạo nhưngdiễn tả mãi mà vị sư thứ nhất cũng không hiểu, thế là vị sưthứ hai nổi nóng và quát:- Tôi diễn tả tới như vầy mà cũng không hiểu à, đồ con bò…Vị sư thứ nhất liền trả lời:- Chết ngươi rồi… ngươi dám nói chuyện à?Lúc này vị sư thứ ba cười phá lên và nói:- Hên quá! Mình chưa nói…Thông minhBill và SharifThủ tướng Nawaz Sharif đến Washington để tham dự mộtcuộc hội kiến với tổng thống Mỹ là Bill Clinton. Sau bữa ăntối, Bill nói với Sharif: Này Sharif, tôi không biết anh nghĩ gìvề các thành viên trong nội các của mình nhưng của tôi thì họrất thông minh và sáng dạ.”Làm sao anh biết được điều đó hả Bill?” – ngài Sharif hỏiÔ, đơn giản lắm cơ!” – Bill nói – tất cả bọn họ đều phải trảiqua một cuộc trắc nghiệm đặc biệt trước khi làm Bộ trưởng.Ðợi một tí nhé!”. Ông ta gọi bà Ngoại trưởng MadeleineAlbright đến và nói với bà ta Nói tôi nghe nào Madeleine, ailà con của cha mẹ bà và ai không phải là anh chị em của bà?”Ah, quá dễ thưa Tổng thống” – Madeleine đáp – đó chínhlà tôi!”Tốt lắm Madeleine” Clinton nói và ngài Sharif của chúng tarất ngạc nhiên.Ông ta trở về Islamabad và suy nghĩ rất lâu về trí thông minhcủa các thành viên trong nội các mình. Cuối cùng ông cho gọiSartaj Aziz đến và nói: Sartaj Aziz, nói tôi nghe nào, ai làcon của cha mẹ anh và ai không phải là anh chị em của anh?”Sartaj Aziz suy nghĩ rất lâu, rất lâu nhưng vẫn không biếtđược câu trả lời. Tôi có thể suy nghĩ thêm không thưa Thủtướng? Có thể tôi sẽ trả lời ngài vào ngày mai?” – Dĩ nhiên”,Sharif nói, tôi cho anh 24 giờ đấy”Sartaj Aziz đi khỏi và cố nặn óc ra để suy nghĩ về câu hỏi củangài Thủ tướng, ông ta cho triệu tập các bộ trưởng, thứtrưởng và các quốc vụ khanh nhưng không ai biết được câutrả lời. 20 giờ sau, Sartaj Aziz vẫn còn rất lo lắng – vẫn chưacó câu trả lời và chỉ còn đúng 4 giờ nữa thôi. Cuối cùng SartajAziz nói Tôi sẽ hỏi George Fernandez, ông ta rất thôngminh, ông ta sẽ biết được câu trả lời.” Thế là ông ấy hỏiFernandez thật.George” – Sartaj nói – nói tôi nghe ai là con của cha mẹông và ai không phải là anh chị em của ông?”Ðơn giản quá”, George trả lời, đó chính là tôi!”Ô” – thế là Sartaj Aziz gọi điện cho ngài Sharif ngay. Thưathủ tướng, tôi đã có câu trả lời đây: người đó chính là GeorgeFernandez”Không phải, đồ ngốc ạ” – Sharif giận dữ nói – người đóchính là Madeleine Albright!”Tự tửMột cô gái tóc vàng hoe được chở tới bệnh viện với ngón taytrỏ nát bấy và chảy rất nhiều máu.Bác sỹ hỏi:- Làm sao cô lại bị thế này?- Tôi định tự tử !- Cô đ ùa à, cô định tự tử bằng cách bắn vào ngón tay sao?- Đồ ngốc. Lúc đầu tôi đã định bắn vào ngực, nhưng rồi nhớra rằng tôi đã mất 20.000 $ để nó trở nên đẹp như thế. Bởivậy tôi mới chĩa súng vào tai, nhưng tôi sợ nghe tiếng súng bởithế tôi mới lấy ngón trỏ bịt tai kia lại để đỡ ồn. Rồi tôi bópcò…Làm bài trắc nghiệmThầy giáo đang cho các em học sinh làm bài kiểm tra trắcnghiệm. Thấy Mary, cô bé tóc vàng hoe cứ ném lên trời mộtđồng tiền, thầy hỏi:- Mary, em đang làm gì vậy ?- Thưa thầy, em đang ném đồng tiền để biết cách trả ...