Mục một: Ghê rợn và nghiêm trọng nhất là thi thể của ông dược sĩ trung niên, khả kính CarlSawyer. Mục hai: vẫn là mục gây xúc động thông thường là một thiếu phụ tóc vàng nhạt, hiểnnhiên là quả phụ của ông dược sĩ đang sụt sùi khóc như điên dại bên thi thể ông khi Cochranvà McReynolds từ phòng Cảnh sát Quận xuống.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ma kinh dị - Alfred Hitchcock tuyển chọn Phần 2 Án Tử Hình Nguyên tác: Sentence of Death Tác giả: Thomas Walsh Người dịch: Hà Trung KhâmMục một: Ghê rợn và nghiêm trọng nhất là thi thể của ông dược sĩ trung niên, khả kính CarlSawyer. Mục hai: vẫn là mục gây xúc động thông thường là một thiếu phụ tóc vàng nhạt, hiểnnhiên là quả phụ của ông dược sĩ đang sụt sùi khóc như điên dại bên thi thể ông khi Cochranvà McReynolds từ phòng Cảnh sát Quận xuống. Mục ba: đối với Cochran và McReynolds đãgiải thích tất cả rõ ràng và đầy đủ, đó là cái máy giữ tiền đã bị phá bung để cướp. Mục bốn:chứng nhức đầu do nghề nghiệp thông thường là một cửa hàng lúc này đang đông nghẹtnhững người hàng xóm kích động và nói nhiều.Điều dễ thấy đầu tiên là ai trong số những người này cũng sẵn lòng cung cấp cho Cochrannhững thông tin đầy đủ và quan trọng. Mãi tới khi anh bắt đầu sàng lọc, loại dần những thôngtin vô lý, anh mới thấy chỉ có bốn trong số những người này, là thật sự nhìn thấy một cái gì đócó liên quan tới vụ án. Bà Sawyer và một người khách ngẫu nhiên, Ellen Morison, là nhìn thấytên cướp bắn. Hai người nữa là một cặp vợ chồng, thoáng thấy một người đàn ông từ trongtiệm thuốc lao ra sau khi súng nổ, chạy đến một cái xe đậu cách đó từ mười đến mười hai métdưới bóng rợp một cái nhà. Hai vợ chồng ông này còn nhất trí về một hai điểm đặc biệt củacái xe. Ellen Morison là một cô gái thon thả, linh lợi, tóc nâu, đôi mắt đen thông minh, giọngnói gợi cảm, ý nhị, đã mô tả người đàn ông này.Cô cho Cochran biết, cách đây mười lăm đến hai mươi phút, cô bước vào tiệm thuốc, ngườiđó đang đứng trước ông Sawyer. Họ đứng rất gần nhau, lệch về bên trái cái máy giữ tiền mộtchút, đến nỗi lúc đầu cô tưởng người đó là bạn của dược sĩ, và họ đang tán dóc với nhau.Thình lình hắn quay lại nhìn cô rất nhanh. Rõ ràng hắn hoảng sợ. Hắn bắn ông Sawyer haiphát rồi đập cái máy két tiền. Cô khai rằng hắn khoảng hai mươi tám tuổi hoặc già hơn mộtchút, tóc vàng hoe, người dong dỏng và cằm nhỏ, nhọn. Cô ấy nói không ra hơi vì cô bị chấnđộng trước cảnh đó. Điều đó cũng tự nhiên thôi. Vì cô nhớ được sự việc rõ ràng về nhân dạng- tuy chỉ có chi tiết nổi bật nhất và dễ nhận - nên Cochran cho ngay cô là nhân chứng đáng tinnhất.Cặp vợ chồng chỉ nhìn bán diện tên cướp đang chạy và là những người duy nhất nhìn thấy cái 1xe. Họ tả cho Cochran đó là chiếc xe hòm màu đen hay xanh đậm có thanh cản phía sau trầyxước ở bên phải. Một người cho rằng hắn mặc bộ đồ nâu, giày nâu, người kia lại cho rằnghắn mặc quần áo kiểu thể thao xám. Cả hai người đều khai, giống Ellen Morison, hắn khôngđội mũ và tóc hoe vàng.Trong lúc đó McReynolds, trước hết cố trấn an bà Sawyer, sau đó sẽ phỏng vấn. Nhưng cả haiviệc anh đều không đạt được. Bà ấy chẳng ý thức được McReynolds là ai và đến với mụcđích gì. Bà cứ lắc đầu quầy quậy, chẳng thèm nhìn McReynolds nữa, như thể hà vẫn còn bịsốc nặng. Cochran chẳng lưu ý gì đến bà. Anh cho rằng cần bắt một đối tượng có tuổi đãchắc chắn, hình thể và nước da đã xác định được, có một cái xe hòm rẻ tiền, với cây cản sautrầy móp, có súng và rất có thể đã có tiền án tiền sự.Anh cùng McReynolds bắt đầu đi tìm tung tích hắn. Bắt đầu họ kiểm tra hình ảnh và hồ sơ ởphòng cảnh sát quận. Họ đồng ý có vài phạm nhân cũ đáng nghi ngờ, thế là họ vây bắt bốnngười. Rồi hai ngày sau bắt họ sắp hàng để nhận diện. Bà Sawyer còn hoảng loạn chỉ ngaymột trong bốn người. Cặp vợ chồng làm chứng cùng đồng ý với việc nhận diện của bàSawyer. Truy nhiên theo Cochran họ chỉ đoán chắc được khoảng một nửa mức quả quyết màhọ tưởng thôi. Nhưng cô Ellen Morison không chịu xác nhận là người này. Cô ấy là người làmchứng mà Cochran tin tưởng nhất, cô khai rằng người cảnh sát đưa ra trông hơi giống, nhưngkhông giống nhiều người đã bắn ông dược sĩ. Cô ấy không quả quyết là người này, mà cũngkhông phủ nhận. Cô nói với Cochran một cách ngượng ngùng là cô nhớ hung thủ già hơn vàcao hơn người này. Cô ấy lắc đầu.McReynolds bất nhẫn tức bực với cô này còn Cochran e rằng những người mất người thân,đang có tang thường chỉ ngay những người hao hao giống là thủ phạm, nên phán đoán dè dặtvà đi xác minh một vài điểm như thủ tục thông thường. Anh phát hiện các sự thật sau: ngườiđàn ông mà bà Sawyer đã nhận diện coi là thủ phạm là tay phụ lái xe tải, tên Johnny Palica,mạnh mẽ, quả quyết, đã bị bắt vài lần vì hành vi bất hảo; đang sống với một em rể có cái xehòm rẻ tiền màu đen. Vào đêm có án mạng, thứ Năm vừa qua, Johnny Palica được phép dùngxe, cái xe có vài vết hằn sâu ở thanh cản sau. Hắn lái xe ra khỏi nhà từ chập tối và quá nửađêm mới về. Hắn khai với Cochran là lái xe đi vòng vòng với bạn gái. Một người đi với bạngái thế còn làm gì được? Hoặc hắn làm mà ngay cả bạn gái hắn cũng không biết và giữ kínđược? Rồi, vậy thì. ...