Danh mục

Truyện ngắn Âm mưu và tình yêu

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 181.10 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi ông Hai Lộc trúng thường vụ tỉnh ủy và được làm phó bí thư đặc trách khối Lâm nông công nghiệp thì ông nghĩ ngay đến việc cất nhắc đám đệ tử. Nhờ vậy mà Tư Lợi, đang làm cán bộ văn phòng huyện ủy một huyện miền núi heo hút bỗng được điều về tỉnh giữ chức Giám đốc Sở Lâm nghiệp. Vừa nhận chức Tư Lợi đã hoàn tất một kế hoạch thành lập mạng lưới “chân rết” trong cái ngành hái ra tiền này – người ta vẫn nói “tiền rừng bạc bể” mà!......
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Âm mưu và tình yêu Âm mưu và tình yêu TRUYỆN NGẮN CỦA ĐỖ NGỌC THẠCHKhi ông Hai Lộc trúng thường vụ tỉnh ủy và được làm phó bí thư đặc trách khối Lâmnông công nghiệp thì ông nghĩ ngay đến việc cất nhắc đám đệ tử. Nhờ vậy mà Tư Lợi,đang làm cán bộ văn phòng huyện ủy một huyện miền núi heo hút bỗng được điều về tỉnhgiữ chức Giám đốc Sở Lâm nghiệp.Vừa nhận chức Tư Lợi đã hoàn tất một kế hoạch thành lập mạng lưới “chân rết” trong cáingành hái ra tiền này – người ta vẫn nói “tiền rừng bạc bể” mà!... Một trong những “chânrết” tin cẩn của Tư Lợi là Tám Danh đang làm trưởng phòng hành chính của Xí nghiệpkhai thác và chế biến lâm sản, được cất nhắc lên làm phó giám đốc Xí nghiệp phụ tráchkinh doanh. Sau khi đã bố trí đệ tử thân tín vào một số vị trí trọng trách rồi, Tư Lợi bắttay vào chiến dịch “tảo thanh” – loại trừ những kẻ “không cùng chí hướng” ra khỏi nhữngvị trí quan trọng mà họ đang đảm nhiệm. Trong “bản đồ tác chiến” của Tư Lợi, Xí nghiệpkhai thác và chế biến lâm sản được khoanh mực đỏ đậm nét và hai cái tên được đánh dấugạch chéo, đó là Văn Lâm giám đốc kỳ cựu của xí nghiệp và Trọng Đức một kỹ sư lâmnghiệp trẻ, mới làm phó giám đốc phụ trách kỹ thuật của Xí nghiệp được một năm .Vào một ngày đẹp trời, Tư Lợi “phôn” cho Tám Danh lên Sở gặp riêng.Khi Tám Danh vừa ngồi yên vị, Tư Lợi nói:- Chúng ta không có nhiều thời gian, phải bắt tay vào việc ngay, phải ra đòn nhanh lẹ đểđối phương không kịp phản ứng!- Em xin anh Tư cho chỉ thị và phương hướng, em sẽ lên kế hoạch cụ thể!- Phương hướng thì anh Hai đã nói với tôi và chú cùng nghe rồi mà còn hỏi hoài là cớsao? Bằng mọi giá phải giành thắng lợi, chú không nhớ à? Còn hành động cụ thể thì chúphải khôn ngoan mà tiến hành chớ!- Dạ thưa anh Tư, em đâu có quên lời anh Hai. Nhưng cả hai trường hợp lão Văn Lâm vàthằng Trọng Đức, em thấy khó quá. Em đã nghĩ nát óc mà không bới ra được một tội gìđể tố cáo chúng nó. Mà em nghe nói chúng nó được chủ tịch tỉnh tín nhiệm lắm ! Có phảikhông anh Tư ?- Chuyện đó khỏi lo ! Lão chủ tịch sắp chuyển ra trung ương rồi! Còn chuyện bới ra tộithì có gì là khó ? Ai mà không có chút sơ hở? Bói ra ma quét nhà ra rác, chú không biếtsao?- Dạ thưa anh Tư, em dẫu có đần độn cũng biết như vậy chớ ! Nhưng quả là hai thằng nàytrong sáng như gương, chuyên môn lại giỏi vào loại nhất nhì trong tỉnh này ! Em thấykhó quá ! Anh có diệu kế gì chăng?- Đúng là chú mày đầu óc bã đậu, ngu lâu quá: Cờ đến tay mà không biết phất!- Dạ thưa anh Tư, em nhờ ân sủng của anh và anh Hai mà mới có hôm nay! Em có baogiờ quên đâu ạ ! Và em mong rằng anh mở mắt thêm cho em. Được gần các bậc đàn anhtài ba như anh Hai và anh Tư, em sẽ cố gắng khôn ngoan lên !Tư Lợi cười hic hic, nhìn Tám Danh qua đôi mắt hum húp của khuôn mặt to bự và thoángnghĩ:”Mày hơi ngu nhưng được cái trung thành với quan trên, rồi sẽ khá đấy! Nguyên cáiviệc mày dụ được con vợ “thơm thịt” của mày lên Sở làm “thư ký riêng” cho tao đã tỏ rõlòng trung thành của mày rồi”. Nghĩ đến đấy, Tư Lợi lại thấy “lòng chạnh đau” khi nghĩđến đứa con gái rượu của mình dang làm “trợ lý thư ký” cho lão Hai Lộc. Không biết conbé có thoát khỏi cái mồm rộng hoác mà hôi rình của con dê cụ ấy không? Tư Lợi nhìnTám Danh và có cảm giác như Tám Danh cũng đang có những ý nghĩ tương tự thì ghé sátTám Danh nói nhỏ: Anh Hai vẫn thường xuyên hỏi thăm chú và nhắn là chú phải “gác-đờ-co” cẩn thận đối với tiểu thư Cẩm Lai, nghe chưa? Không được cho bất cứ thằng nàoxớ rớ đến con gái ngài phó Bí thư, rõ chưa? Ổng cưng cô nàng lắm đó! Có nghĩa là chúsẽ mất đầu như chơi đó!Anh Tư cứ yên tâm lớn! Cô nàng về xí nghiệp là ngồi ngay cái ghế trưởng phòng kỹ thuậtđẹp như cung điện. Em cho đệ tử bảo vệ ngày đêm. Xin bảo đảm là đến cái móng tay củacô nàng cũng không thể sứt mẻ!Thế thì được!...Còn hai con nhỏ Lan và Huệ tôi “câu” từ trại phục hồi nhân phẩm ra gởichỗ chú, thế nào rồi? Lu bu quá chưa xuống thăm chúng nó được…Tám Danh đưa tay vuốt mặt, giụi giụi cặp mắt ốc nhồi như hé nhìn Tư Lợi qua kẽ ngóntay và nghĩ “Từ ngày mày mê mẩn với con vợ dâm đãng của tao thì còn nhớ gì đến đồthải ấy nữa ?”. Tám Danh nốc cạn lon bia, chùi mép rồi nói :- Báo cáo anh, từ ngày hai con điếm ấy về Xí nghiệp em lại đỏ da thắm thịt hẳn lên. Emcho chúng nó làm văn thư, cũng được việc lắm !- Đó là những viên đạn đã lên nòng, bây giờ đến lúc phải bắn rồi đó ! Chú hiểu không ?Bắn vào ai, chú biết chưa?Tám Danh nghệt ra một lúc rồi phá ra cười, văng cả nước miếng vào mặt Tư Lợi nhưngTư Lợi cũng đang cười sằng sặc nên không để ý tới. Tám Danh vừa dằn cơn cười, vừanói:- Thưa anh Tư, quả là em ngu lâu. Vũ khí trong tay mà không biết sử dụng. Với lại, haicon nhỏ ấy cũng “thiện chiến” quá, nó làm cho em mê mẩn sinh lú lấp đi! “Mỹ nhân kế”với thằng cha kia! Được không anh Tư?- Thằng đực nào mà không máu gái ? Chú mày cứ tiến hành như thế…như thế…Có đếnthánh sống cũng phải đổ !Một tu ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: