Danh mục

Truyện ngắn Ba ngày yêu hơi hơi

Số trang: 10      Loại file: doc      Dung lượng: 391.50 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (10 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi tình cờ gặp lại nàng trên đường. Tính ra chúng tôi cũng đã lâu lắm ko gặp nhau rồi, kể từ ngày ra trường đến nay.***Chưa bao giờ tôi khoái được cái món miến cho dù đó là miến lươn hay miến cá. Nhưng tôi vẫn gật đầu với nàng khi nàng rủ tôi đi ăn miến. Tôi ko biết là do giọng nói, nụ cười của nàng hay vì trong bát miến ấy, đã có bỏ thuốc mê mà sau đó, tôi đã sa lầy, từ đúng của cảm giác trong tôi....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Ba ngày yêu hơi hơiBa ngày yêu hơi hơiTôi tình cờ gặp lại nàng trên đường. Tính ra chúng tôi cũng đã lâulắm ko gặp nhau rồi, kể từ ngày ra trường đến nay. ***Chưa bao giờ tôi khoái được cái món miến cho dù đó là miến lươn haymiến cá. Nhưng tôi vẫn gật đầu với nàng khi nàng rủ tôi đi ăn miến. Tôi kobiết là do giọng nói, nụ cười của nàng hay vì trong bát miến ấy, đã có bỏthuốc mê mà sau đó, tôi đã sa lầy, từ đúng của cảm giác trong tôi.- Anh có 3 ngày để cưa đổ em!- Nàng xòe 3 ngón tay và nhìn tôi bằng cặpmắt nửa như thách thức nửa như chế nhạo.- 3 ngày? Quá ít với khả năng của anh!- Tôi thú nhận.- Nhưng nó quá dài với sức chịu của em- Nàng cười như mùa thu tỏa nắngvậy. Say chết đi được!- Được! Ko thử sao biết, phải ko nào?Hồi phổ thông, nàng học ngay dưới lớp tôi. Chúng tôi đã từng chung câulạc bộ thơ của trường. Nói đến thơ, lâu lắm rồi, có lẽ là sau đêm văn nghệcuối cùng hồi trung học, tôi đã thôi làm thơ. Sau đó, tôi thấy thơ tôi cũnggiông giống thơ của một vài người nổi tiếng, nên tôi quyết định gác bút. Tôisợ một hôm sa sẩy, tôi sẽ bị coi là đạo thơ của người khác. Phần cũng vìtôi sợ tôi sẽ mê mải để rồi lại như cậu sinh viên bên trường Thương Mại,bỏ học vì nghĩ mình là thiên tài.Từ đó, mỗi khi ai đó nhắc đến tôi của thời thơ phú, tôi đều vờ như đó là sựxúc phạm ghê gớm. Và tất nhiên, bạn bè cũ đứa nào đứa nấy đều le lưỡirụt cổ sợ tôi phát khùng lại oánh tụi nó. Thực ra tôi đâu giận đến mức ấyđâu. Nhưng tôi cố tình vậy để tụi nó thôi ngay cái trò khêu gợi tôi. Tôi sợmùi hoa sữa và mùa Thu cũng là vì thế! Nó dễ khiến tôi nhẹ bỗng đi và nhưsắp bay khỏi mặt đất đến nơi rồi vậy.- Nhưng sao chỉ có 3 ngày?- Vì 3 ngày nữa, bạn trai em sẽ có mặt ở Hà Nội, anh ấy sẽ làm cho emphải xa anh.- Anh vẫn chưa hiểu lắm! Em đã có bạn trai rồi còn gì?- Đúng! Nhưng em vẫn muốn mình có thêm cơ hội chọn lực hạnh phúc chomình. Biết đâu đấy, anh mới chính là ngừơi sinh ra cho riêng em?- Anh ko nghĩ đó lại là cuộc chạy đua khôn ngoan.- Anh sợ à? Anh muốn bỏ cuộc à?- Cứ cho là thế đi! Anh ko thích đua tranh.- Thế anh có yêu em ko?- Nàng nghiêm mặt nhìn thẳng vào mắt tôi.- Anh...- Tôi thực sự lúng túng. Tôi có yêu nàng ko?Rất rõ ràng, hồi đó, tôi tăm tia nàng. Rất nhiều bài thơ tôi đã viết cho nàngnhưng ko dám ghi rõ là tặng nàng. Lúc nào tôi cũng chỉ dám ghi là tặng G.Bdù chữ cái đầu của tên nàng là H.C. Thế là cả trường tôi khi đó đồn ầm lênlà tôi yêu G.B. Và một loạt cái tên lien quan đến G.B ra đời. Nào là cô béGiang Bình lớp 10A4, lúc lại là cô bé Gia Bảo lớp 11E3 thậm chí cô giáodạy tiếng Anh của chúng tôi, hơn chúng tôi 4 tuổi, vừa ra trường có tên làGiao Bích cũng bị cho vào danh sách người tôi yêu.Chỉ có nàng, nàng đã khám phá ra nhờ những câu thơ đích danh về cái cổcao trắng ngần của nàng và về thói quen chép miệng mà nàng vẫn haylàm.Tôi nhớ có một lần, nàng bảo tôi khi câu lạc bộ thơ tổ chức buổi đọc thơtrước toàn trường sang thứ 2. Nàng bảo: Em sẽ ghen nếu như một ngàyanh hết tặng thơ cho G.B. Nhưng hồi ấy nào tôi đã hiểu gì đâu. Nên tôi cứcười ngây ngô. Thiếu nước là đặt vào tay tôi chiếc lá, vào chân tôi cái ốngbơ là tôi sẽ thành tay cầm lá chân đá ống bơ, cười cười ngô nghê như conbê đội nón.Nhưng bây giờ, sau 2 năm, khi mà tôi đã bặt tin của nàng từ ngày ra trườngthì tình yêu đó có còn không? Nhìn nhau, bên nhau trong khoảng thời gianvừa đủ để đánh bay bát miến cua liệu có thể cho một lời khẳng định nàoko về tình cảm? Tôi chịu!- Anh ko cưa em, mất em rồi, anh sẽ tiếc!- Nhưng nếu anh cưa em mà ko đổ thì sau đó anh sẽ phải sống như mộtgã thất tình.- Tôi nói thật! Vì tôi biết, nếu tôi cưa nàng, tôi sẽ phải yêu nàng.Và nếu như nàng từ chối tôi, tôi sẽ đau đớn lắm! Sẽ xuất hiện cảm giác vỡvụn. Chắn chắn!- Nếu anh sợ, em sẽ cưa anh! Anh sẽ có 3 ngày để đón nhận tình cảm củaem! Quyết định nhé! Ký cái roẹt và đóng dấu cái cộp. Bắt đầu từ ngày mai.Nhìn nàng vào nhà mà tôi cứ ngẩn ngơ. Tôi thực sự vẫn chưa chắc chắnvề sự có mặt của tôi ở trước cửa nhà nàng như lúc này. Lại càng ko chắcchắn về những gì vừa xảy ra. Mọi thứ quá nhanh.Ngày thứ nhất.Tin nhắn của nàng đến máy của tôi lúc 11h30 trưa khi tôi đang cùng mấyngười bạn ngồi ăn trưa với nhau. Tôi sẽ phải đến đón nàng.Tôi không biết tôi đã phải nói dối thế nào để thoát khỏi lũ bạn. Hình như làtôi viện đến một thằng bạn trời đánh nào đó, xử tử hình vắng mặt nó, bắtnó phải nhập viện với một tai nạn tưởng tượng kiểu một xe cán qua rồi mộtxe khác lại cán tiếp. Tội nghiệp nó. Khi tôi chạy như bay đến nhà nàng,đúng cái chậu cây to tổ chảng, chỗ hẹn, thì nàng đã đứng đó từ bao giờ vớicái đồng hổ thể thao bấm giờ. Thấy tôi, nàng nhoẻn miệng cười:- Để em đoán nhé! Anh đang ngồi ở một cái quán cách đây khoảng 10km,anh đã phóng xe với tốc độ 55km/h.Tôi nhẩm tính, quả đúng! Nên chỉ cười trừ. Nàng leo lên sau xe tôi. Áophông trắng, quần jean. Nàng cười cười:- Em biết anh thích em mặc áo sơmi ...

Tài liệu được xem nhiều: