Danh mục

Truyện ngắn Bóng Hoàng Hôn

Số trang: 215      Loại file: pdf      Dung lượng: 744.42 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đầu tháng 9. Khuôn viên nhà trường Đại học lớn nhất của thành phố đang phủ đầy màu sắc thu, những hàng cây phong lá đỏ, nhưng chiếc là vàng ngập sân. Bầu trời xám xịt với những đám mây bềnh bồng. Nhưng hôm nay khung cảnh không ảm đạm, vì hôm nay là ngày khai trường. Đám sinh viên mới có, cũ có, tụm năm tụm ba khắp sân trường, khu công viên, thư viện, dưới gốc cây, sân chơi... Họ thì thầm tâm sự hoặc gọi nhau ơi ới. Với những sinh viên cũ, thì một năm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Bóng Hoàng HônBóng Hoàng Hôn Quỳnh Dao Bóng Hoàng Hôn Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 15-October-2012Trang 1/215 http://motsach.infoBóng Hoàng Hôn Quỳnh Dao Chương 1 -Đầu tháng 9.Khuôn viên nhà trường Đại học lớn nhất của thành phố đang phủ đầy màu sắc thu, những hàngcây phong lá đỏ, nhưng chiếc là vàng ngập sân. Bầu trời xám xịt với những đám mây bềnhbồng.Nhưng hôm nay khung cảnh không ảm đạm, vì hôm nay là ngày khai trường.Đám sinh viên mới có, cũ có, tụm năm tụm ba khắp sân trường, khu công viên, thư viện, dướigốc cây, sân chơi... Họ thì thầm tâm sự hoặc gọi nhau ơi ới.Với những sinh viên cũ, thì một năm học mới bắt đầu, có nghĩa là con đường học vấn được nânglên một nấc. Và như vậy có nghĩa là họ đã trưởng thành hơn, chững chạc hơn... Nhưng bêncạnh cái mừng sắp được làm người lớn, một nỗi lo toan khác cùng ám ảnh họ. Trong cái xã hộibùng nổ dân số này, công việc làm là cả một dấu hỏi to tướng. Liệu ra trường rồi sẽ có công việcngay không? Kẻ có của, có tiền, có thế lực... thì cái chỗ làm béo bở chẳng là vấn đề, nhưng vớinhững sinh viên con nhà trắng tay? Liệu cái xã hội có giúp đỡ được gì cho họ?Bên phân viện khoa học xã hội, giảng đường dành cho sinh viên năm thứ hai ban ngoại ngữ đãngồi đầy sinh viên. Chưa vào giờ học, có sinh viên cắm cúi đọc sách, có người nói chuyện. Ởcuối giảng có hai cô gái ngồi cạnh nhau, qua cách ăn mặc đã thấy rõ khoảng cách, nhưng họ nóichuyện rất tâm đắc.- Này Bội Hoàng, tao biết mùa hè vừa qua mi chi ở nhà luyện đàn chứ không có đi đâu cả phảikhông?Cô gái ăn mặc giản dị tự nhiên hỏi.- Nếu không dượt đàn thì làm gì bây giờ?Cô gái có tên Bội Hoàng có vẻ như một cô gái nhà giàu, đẹp quý phái nhưng cổ điển nói:- Tao thì không thích long nhong vậy đó. Chỗ nào cũng không vui. À thế còn mi? Mi đã làm gìtrong mấy tháng hè qua hở Trúc Phượng?- Tao à? Làm nghề gõ đầu trẻ, kèm ba tay học sinh trung học muốn khùng luôn. Nhưng bù lạikiếm được một số tiền đủ để đóng học phí cho thằng em trong niên học tới.Trúc Phượng nói với nụ cười mãn nguyện, trong khi Bội Hoàng ngồi đấy yên lặng. Hoàng sinhra trong gia đình khá giả, tiền lúc nào cũng có sẵn, làm sao hoàn toàn cảm thông được cái niềmvui của bạn mình?Trúc Phượng lại tiếp:- Ba mẹ của mấy đứa học trò cố nài nỉ giữ tao lại tiếp tục kèm cặp cho chúng nó, nhưng mi cũngbiết đấy trường đã khai giảng. Rồi bài vở bù đầu, tao làm sao dám nhận tiếp? Làm cái gì cũngTrang 2/215 http://motsach.infoBóng Hoàng Hôn Quỳnh Daovậy, không thể vì cái lợi nhỏ mà bỏ qua cái ý nguyện lớn... Tao nghĩ... đợi bao giờ tốt nghiệpxong, sẽ tính...- Tại mi khéo lo thôi. Bội Hoàng nhỏ nhẹ nói, Hoàng là một cô gái có bản tính khá dịu dàng -Năm học vừa rồi, điểm số của mi đứng nhất toàn khoa. Năm nay hẳn vậy... Có bỏ ra một ít giờnào có ý nghĩa gì?- Tao sợ không được đấy chứ... Trúc Phượng cười nói, cô gái nghèo này được cái rất tự nhiênkhông hề mặc cảm về sự thua thiệt của mình. - Tao nghĩ làm gì cũng phải gắng học cho thậtgiỏi... Sau đó tìm một công việc làm thích hợp. Có một số tiền phụ giúp gia đình, hổ trợ cho emtrai tao học lên đại học. Nếu có tiền hơn nữa thì lo cho nó đi du học nước ngoài, mi cũng biếthoàn cảnh nhà tao mà... thu nhập của cha tao không cáng đáng nổi chuyện đó.- Mi thật là tuyệt!Bội Hoàng nói đến đây, đột ngột ngưng lại.Ngay cửa vào giảng đường, xuất hiện một bóng dáng cao lớn. Anh chàng sinh viên rất đẹp trai.Nụ cười trên môi, đôi mắt sâu đen đang nhìn quanh như tìm kiếm. Vì anh chàng là khách lạ, nêngần như tất cả sinh hoạt trong giảng đường dừng lại, những cặp mắt đổ dồn về phía anh ta, làmanh chàng lúng túng. Nhưng rồi rất nhanh, anh ta đã lấy lại bình tĩnh, lớn tiếng tự giới thiệu -Giọng nói trầm hơn thôi:- Tôi là Lê Văn, sinh viên ở trường khác mới chuyển về đây!Cả lớp ồn trở lại, nhưng đề tài lại xoay quanh anh chàng sinh viên mới, đẹp trai này, nhất là giớicác cô. Còn anh chàng thì lại lẳng lặng đi xuống cuối lớp, tìm một chỗ ngồi khiêm tốn.Bội Hoàng quay qua Trúc Phượng, nhận xét:- Anh chàng này có vẻ lanh mồm, lanh miệng, chắc không phải tay vừa đâu.Trúc Phượng lắc đầu:- Chưa tiếp xúc... khoan kết luận chứ? Có nhiều người còn lạ nước lạ cái, nên ngay lúc đầu họphải tỏ ra hơn người.- Có lẽ...Ngay lúc đó giáo sư đi vào. Mọi tiếng ồn ào im bặt, mặc dù ai cũng biết hôm nay chỉ là giáo đầuchứ chưa hề có bài vở gì quan trọng cả.Và như vậy hết tiết này sang tiết khác, các giáo sư chủ yếu là giới thiệu bộ môn mình ...

Tài liệu được xem nhiều: