Danh mục

Truyện ngắn Cầu vồng bẩy sắc

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.68 MB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (13 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mặt trời ngủ ở phía đằng kia, sau ngọn núi màu sương sớm có loài chim quanh năm dời tổ lúc sáng mai đi kiếm mồi và về trú ngụ khi đất trời rệu rã một vòng quay dang dở. Nó ngồi đó, chót vót trên đống rơm trước nhà nhìn về con đường xa tít tắp. Nó ngóng vọng chờ mong một đốm người leo lắt đi về phía làng, chỉ thế thôi cũng đủ làm một đốm sáng của ngày mới trong trái tim bé nhỏ....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Cầu vồng bẩy sắcCầu vồng bẩy sắc Mặt trời ngủ ở phía đằng kia, sau ngọn núi màu sương sớm có loài chimquanh năm dời tổ lúc sáng mai đi kiếm mồi và về trú ngụ khi đất trời rệu rã mộtvòng quay dang dở. Nó ngồi đó, chót vót trên đống rơm trước nhà nhìn về conđường xa tít tắp. Nó ngóng vọng chờ mong một đốm người leo lắt đi về phía làng,chỉ thế thôi cũng đủ làm một đốm sáng của ngày mới trong trái tim bé nhỏ. Vàngười trong bản vẫn gọi nó là con gà trống, con chim báo sáng cất tiếng gáy bằngchính sự câm lặng của mình, nó làm cho người dân nơi đây phải cúi mặt lâu hơn.Họ sợ phải gặp ánh mắt nó, sợ phải đối đáp nó-Một đứa bé mồ côi vẫn ngóng chờđứa em bị thất lạc sau vụ sạt lở ba năm về trước nơi xóm núi này. Có người bảo nólà bông hoa hy vọng hướng thẳng phía mặt trời mà nở, có người lại bảo nó là conma xóm núi. Nó nhìn xuống bãi rau xanh mướt tầm mắt mà nhớ mẹ, mẹ nó là một ngườiđàn bà đẹp nhất xóm núi này lấy cha nó là người khoẻ nhất trong những chàng traiđược núi rừng tôi luyện. Nó là đứa con gái cả, người ta vẫn truyền nhau “Ruộngsâu, trâu nái không bằng con gái đầu lòng”, nó đẹp như thiên thần, ngoan như thỏtrắng và tinh nhanh như sóc núi. Ấy thế mà bố mẹ lại bỏ nó mà ra đi mãi mãi. Lũtrẻ con truyền tai nhau bảo: -Bố mẹ mày không về nữa đâu, đừng có trông mà mỏi mắt. Đi chơi với chúngtao đi, lên núi mà bắt cầu vồng bảy sắc, biết đâu lại gặp bố mẹ mày trên đó. Đi thôinào, đừng làm con ma núi nữa. Người già trong làng thì xoa đầu nó mà than: -Khổ thân! Thần núi trong một cơn say, chẳng biết cáu giận việc gì mà nổitrận nôi đình bắt bố mẹ con là người đẹp nhất tượng trưng cho muôn hoa, ngườikhoẻ nhất tượng trưng cho sức vóc của dân xóm núi. Chỉ có mi là tội thôi đứa bémồ côi mồ cút. Nó vẫn lớn lên dưới chân núi bạc. Chờ mãi cầu vồng chẳng thấy. *** -Mẹ ơi! Mẹ có nghe thấy tiếng của con không. Con ở đầu bên này, ở rất xanhưng nếu với tay là mẹ sẽ nắm được tay con đấy. Mẹ chìa tay ra đi, con sẽ ở rấtgần. Gió lạnh lắm, mưa lạnh lắm. Bên ấy không có mưa phải không hả mẹ? Bên ấylà thiên đường, người ta bắc cầu vồng để đón con sang đấy. Nhưng mẹ đã không chìa tay ra, mẹ chỉ đứng nhìn và lùi dần lại phía sau bỏmặc nó với đôi tay bé nhỏ cứ cố gắng nhờ gió mang xa đi mãi lại đầu bên kia. Mẹbảo: “Em con còn ở dưới kia. Mẹ không đành lòng để nó lại một mình. Con hãyquay về cùng em đi nhé”. Và mẹ quay đi, nó không nhìn thấy nhưng cảm nhậnđược những giọt nước mắt nóng ấm đang chảy từ đôi mắt nhân từ của mẹ sang timnó. Buông thõng tay, cầu vồng biến mất. Mẹ đã mang mưa về xứ mẹ rồi, nơi màthần tiên đã cố gắng bắc cầu vồng để ngăn mưa từ hạ giới. Nó tỉnh giấc sau một cơn sốt mê mệt kéo dài suốt một ngày một đêm, ngườigià nhất làng bảo thế khi bưng cho nó bát cháo tía tô hái từ bãi rau mướt xanh tầmmắt, nó trồng để đợi em về. Cháo rất đắng, nó nhắm mắt lại nghe những giọt nước mắt khóc thành lời. Nóvừa trải qua một cơn chiêm bao kéo dài, trong kí ức tuổi thơ của nó thì đây là giấcmơ vừa đẹp lại vừa buồn nhất. Cầu vồng đã giũa ra thành muôn ngàn giọt nước,tan biến đi cái ước mơ được siêu thoát khỏi thế giới thực tại này của nó. Khóc!Nước mắt nóng ấm đang chảy giàn giụa khắp cổ, ướt át những sợi tóc khô như rơmmùa hạ, mẹ đã không còn để lau nước mắt như ngày xưa mỗi lần chơi chốn tìm vấpngã. Cha cũng không còn để ra đầu xóm chèo lên cây bồ kết quả căng hạt, cây bồkết tượng trưng cho sức sống bền bì, sự sống mướt xanh bắt nguồn từ trong gốc dễ.Người trong xóm núi ai cũng bảo nhau rằng con gái mà gội nước từ quả bồ kết trêncây mọc đầu xóm thì tóc mượt mà, đen óng và rất khoẻ. Thế nên cứ vào mùa bồkết nở hoa bố lại cầu năm nay cây sai quả để mẹ và nó lại khúc khích cười bên thaunước có đám mây lãng đãng rong chơi. Bố vẫn thường cồng kênh nó trên vai vàbảo: -Con gái bố ăn hạt lúa của bàn tay người khoẻ nhất xóm núi, tắm nước mạchnguồn từ núi, thơm hoa của rừng, gội đầu bằng hương bồ kết tay bố giã thể nàolớn lên cũng xinh như mẹ. Con gái của ai mà xinh thế nhỉ? -Con gái bố đấy-Nó hồn nhiên trả lời như thế. Con gái bố ngoan hiền như trăng núi, bố đã đi rồi để lại những sợi tóc rối bờikhông còn hương bồ kết. Nhiều trưa hè thằng Thung nhà kế bên chui rào sang hỏitỉnh bơ: -Nậm ơi, mày có gội đầu bồ kết không? -Ở đâu ra mà gội? -Tao trèo lên hái cho, lo gì không có chứ. Tóc mày xơ hết rồi, chẳng giốngcon gái xóm núi gì cả. Mày không muốn thành cô gái xấu nhất xóm này đấy chứ? Nó chỉ im lặng lắc đầu. Không có hương bồ kết nào thơm như hương bồ kết từbàn tay bố, bố giã bồ kết những đêm trăng lên khi gội nó như thấy cả trăng cũngđang chơi chò đuổi bắt trên những sợi tóc mềm như cỏ. Thằng Thung tiu ngửu ravề lòng rối bời như mang theo trên mười ngón tay cầm mười sợi tóc khô vàng màunắng của cô bé láng giềng, cô bé mồ côi mồ cút. ...

Tài liệu được xem nhiều: