Xin giới thiệu đến bạn mẫu truyện ngắn Chờ yêu thương trở về để bạn đọc tham khảo. Qua câu chuyện là lời nhắn, nếu sự ra đi lần này của mình không thể thay đổi tình cảm của mình dành cho cậu, ngày trở về mình sẽ thử dũng cảm để nói lời yêu thương.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Chờ yêu thương trở vềTruyện ngắn Chờ yêu thương trở vềNếu sự ra đi lần này của mình không thể thay đổi tình cảm của mình dành cho cậu,ngày trở về… Mình sẽ thử dũng cảm để nói lời yêu thương.- Sao Cam cứ ngửa mặt lên mà đi vậy? Cẩn thận vấp ngã đấy!- Du không thấy trời đang mưa sao? Với lại có Du đi bên cạnh Cam rồi, Camkhông sợ vấp ngã. Tôi không hiểu ý của Cam nên cũng chỉ cười trừ cho qua. Thế là cả quãng đường về nhà Cam đi trước, tôi đi sau nhìn cái dáng người nhỏ nhắn, đủng đỉnh vừa ngửa mặt hứng mưa phùn, vừa vu vơ hát mấy câu trong bài hát tôi chưa nghe bao giờ. Cam và tôi là bạn hàng xóm từ bé, từ cái hồi tôi chưa biết nói, nó chưa biết đi thì đã ở cạnh nhà nhau. Tên ở nhà của nó là Cam, tên lúc đi học là Dương, nhưng nhiều lúc tôi, cả xóm tôi không biết tên đi học của nó mà chỉ Cam thế này, Cam thế kia… Nó cũng không ý kiến gì nên tôi luôn gọi nó là Cam ở mọi nơi.Lớn lên, đi học tiểu học rồi trung học, chúng tôi cũng học cùng nhau. Tiểu học làvì bố mẹ chúng tôi muốn hai đứa có bạn học nên xin cho cùng lớp, trung học cũngvô tình chúng tôi ngồi cùng nhau, có lẽ vì tôi tên Du, luôn ở trước tên nó. Ấy vậymà đến lúc vào Đại học, tôi và Cam vẫn học cùng trường. Thật ra tôi và nó chọntrường khác nhau, nhưng khi nó rớt nguyện vọng 1, nguyện vọng 2 nó vào trườngtôi học. Còn nhớ cái lúc hai đứa đi đăng ký trường thi vào, nó đùa với tôi:- Cam sẽ rớt nguyện vọng một để nguyện vọng hai học chung với Du.Tôi mắng nó.- Cam bị khùng à? Cam mà rớt đại học thì Du không chơi với Cam nữa, chúng tađã thỏa thuận là phải thi đậu thật hoành tráng với số điểm cao mà.- Đùa thôi! Cam này sẽ trở thành một nhà báo tài năng. Đợi đi!Truyện ngắnCam cười, nhưng tôi có cảm giác hai hàng mi của Cam cụp xuống mang một nỗibuồn giấu kín. Cam là một cô nàng sống nội tâm, dù giữa chúng tôi có thể nóikhông có cái tên để đặt cho mối quan hệ này, nhưng tôi vẫn cảm thấy khó bướcvào thế giới của Cam, tôi chỉ thấy Cam hay cười, nó khóc những điều hiển nhiênlàm con gái khóc, nó cũng líu lo, kể lể với tôi khi gặp những chuyện vui, buồn.Nhưng sao cảm giác còn xa vời quá.Ngày Cam cầm giấy báo điểm về, nó tỉnh bơ nói với cả nhà rằng nó rớt đại học, sẽđăng ký nguyện vọng hai, nó thậm chí còn không nhỏ lấy một giọt nước mắt nhưkhi nó biết thi học sinh giỏi không đậu. Cái mặt lạnh không cảm xúc của nó làmtôi lo, nhưng cũng không thể biết được nó đang nghĩ gì, cảm thấy như thế nào, vìCam không chịu nói với tôi.Quả nhiên nó đăng ký nguyện vọng hai vào trường tôi, nhưng khác ngành. Haiđứa tiếp tục làm hàng xóm nơi đất khách – quê người. Bác Ngân – mẹ Cam khócnhiều biết bao khi đưa Cam ra bến xe, bác nắm tay tôi rồi nghẹn ngào nhờ tôichăm sóc Cam. Chẳng biết sau này sẽ thế nào, nhưng từ ngày tôi biết gia đìnhCam, tôi đã coi Cam như em gái, hai bác như bố mẹ của mình.Cam là một cô gái mạnh mẽ, tôi thấy được điều này rõ hơn khi bước vào cuộcsống tự lập. Cam có bề ngoài trông trẻ con, nhưng mỗi khi cô nàng quyết định làmđiều gì đó, chắc chắn một con người khác sống trong Cam nhỏ bé sẽ lớn lên, mạnhmẽ, quyết đoán vô cùng.Có lẽ chính điều đó khiến nhiều anh chàng bị Cam làm cho tương tư. Nó đượcnhiều cậu nam sinh viên trong trường để ý. Nhiều khi nó phải chạy đến kéo taynăn nỉ tôi giả làm người yêu của nó để những chàng trai kia từ bỏ ý định theo đuổi.- Du đẹp trai, Du học giỏi, Du tốt tính vô cùng nên sẽ ăn đứt bọn con trai kia. Baogiờ Cam kiếm được người như Du, Cam mới không nhờ Du giả vờ làm người yêuCam nữa.Cam nịnh tôi để phục vụ cho mục đích của nó, nhưng tôi cũng không từ chối đượckhi nhìn ánh mắt nó. Suốt hơn 17 năm có lẻ, nó yêu cầu tôi điều gì, dù muốn haykhông thì chỉ cần nhìn ánh mắt nó, tôi như tan chảy và cái đầu thì gật lia lịa đồngý. Đôi mắt Cam buồn và long lanh như có nước, hai hàng mi không cong, nhưngdày và dài khiến trông nó càng buồn mỗi khi nhìn xuống.- Có thật Dương là người yêu của Du không?Tôi giật mình khi nghe Minh – cậu bạn chung lớp hay ngồi cùng bàn với tôi hỏi.Quýnh quá, chưa kịp suy nghĩ, theo phản xạ, tôi gật đầu.Truyện ngắn- Hai người… Sống chung à?- Cậu bị điên à? – Tôi phản ứng gay gắt vì câu hỏi có phần quá lố của Minh.- Không không, mình không có ý gì đâu. Chỉ là gần đây có nghe vài tin đồn bênkhoa biên tập…- Tin gì? – Tôi cướp lời Minh.- Thì là chuyện hai người cùng quê, xong lại là người yêu, vào ở chung chỗ…Mình chỉ nghe đồn thế thôi, muốn hỏi vui thôi mà, sao Du gay gắt vậy. Dù đó cólà sự thật thì cũng bình thường mà, thời nay không khó khăn chuyện sống thử…Với lại cô nàng ấy tự nguyện nên Du cứ thoải mái… ...