Danh mục

Truyện ngắn Cô Bé Ngày Xưa

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 144.71 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sáng thứ bảy, ngồi trong quán cafe nhâm nhi ly cafe đen tôi cùng với mấy thằng bạn, bàn tán những chuyện trên trời dưới đất, nhìn người qua kẻ lại, và ngắm nhìn mấy cô gái tới lui ỏng ẹo làm duyên dáng trước đấng mày râu như mọi tuần. Ngoài trời mưa lất phất cả buổi sáng, bây giờ mưa lại càng lớn hơn, cộng thêm vào cơn gió lành lạnh nên con đường vắng hoe. Mọi người hình như đã tụ tập trong cái quán nhỏ này, thưởng thức ly cafe nóng, đợi cho qua cơn mưa.Ngoài...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Cô Bé Ngày Xưa Cô Bé Ngày XưaSáng thứ bảy, ngồi trong quán cafe nhâm nhi ly cafe đen tôi cùng với mấy thằng bạn, bàntán những chuyện trên trời dưới đất, nhìn người qua kẻ lại, và ngắm nhìn mấy cô gái tớilui ỏng ẹo làm duyên dáng trước đấng mày râu như mọi tuần. Ngoài trời mưa lất phất cảbuổi sáng, bây giờ mưa lại càng lớn hơn, cộng thêm vào cơn gió lành lạnh nên con đườngvắng hoe. Mọi người hình như đã tụ tập trong cái quán nhỏ này, thưởng thức ly cafenóng, đợi cho qua cơn mưa.Ngoài vỉa hè quán cafe, hai cô gái vừa cười khúc khích vừa chạy vào hiên trú mưa. Hùngthích thú quan sát và nhìn tôi nháy mắt:- Hey mày, ẻm tóc ngắn hay tóc dài?- Có thấy được cái khỉ gì đâu mà tóc dài với tóc ngắn mày? Hậu chen vào.- Thời buổi này cần gì thấy mặt mũi mày. Muốn thì đem mấy sấp đi gặp bà Hạnh Phướcthì muốn mắt bồ câu mũi dọc dừa gì mà chả được. Quan trọng là điện nước đầy đủ là ok.Hùng chống cự.- Điện nước gì mày? Trong 10 đứa, ít nhất 7 đứa có vẽ đẹp tự nhiên của “silicon valleys”rồi. Huy cận lắc đầu lẩm bẩm.- Cái thằng này thấy gái là tươm tướp xáp la cà. Hôm bữa tụi tao đi đằng sau lưng ẻm kia,thấy ẻm cũng cao cao gầy gầy, mái tóc nâu quăn quăn xõa ngang lưng, rất bụi trong bộđồ jean xanh bạc, thằng Hùng nó ngứa miệng huýt sáo um xùm. Bọn mày biết sao không,ẻm quay lại thì ra là một thằng đực rựa dân rockers làm hôm đó tao cười muốn chết luôn.Vậy mà giờ nó còn chưa tởn...Cả bọn cười rộ lên khi nghe Khải kể. Tôi im lặng ngắm nhìn cô gái với mái tóc dài, mưagió kia đã làm cho mái tóc vừa ướt vừa rối bay che khuôn mặt. Ẩn hiện dưới chiếc áo sơmi nữa ướt nữa khô của cô ta là những đường cong quyến rũ và gợi cảm. Vẫn cười khúckhích, cô ta vừa len những ngón tay qua mái tóc dài, vuốt ve những sợi tóc nghịch ngợmkia qua khỏi khuôn mặt. Nhưng những sợi tóc kia hình như đang trêu chọc cô ta, hayđúng hơn đang chọc ghẹo bọn đàn ông chúng tôi, nên cô ta càng cố gắng bao nhiêu,những sợi tóc đó càng trở nên rối loạn hơn, phất phơ trong gió. Cuối cùng cô ta cũng chịuthua, túm hết mái tóc lại và quấn lên thành búi nhưng cũng không kém gì bù xù - cọngngắn cọng dài rớt nhẹ trên vai nhưng đủ để không còn che khuôn mặt kia nữa. Hình nhưcảm nhận được ánh mắt của bọn tôi đang chăm chú nhìn, cô ta quay mặt lại.Khi nhìn thấy mặt cô ta, tim tôi như ngừng đập, thân tôi ngừng thở, tôi không tin vàotrước mắt tôi ...không, không thể nào ... đó là Lan, cô bé hàng xóm của tôi thuở nào....Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, những kỷ niệm lâu nay chôn dấu trong tim tôi rủnhau quay xoáy trong đầu...Lan và tôi từng là hai đứa trẻ cùng xóm. Nhà tôi ở đầu đường và nhà con bé ở cuốiđường. Ba mẹ tôi và ba mẹ con bé khá thân nhau và thường xuyên qua lại. Những khi bamẹ tôi bắt tôi chơi với nó thật là một cực hình lớn đối với tôi. Vừa lên 10, tôi lớn hơn nó4 tuổi. Con bé thì nhõng nhẽo hết mức, dễ hờn dễ khóc, còn tôi vốn là một đứa con trainghịch ngợm, nên mỗi lần chơi với nó, tôi hay chọc phá và làm cho con bé khóc ít nhất là1-2 lần. Nhưng ngộ một cái là nó lại không bao giờ đi méc lại với ba mẹ tôi hay ba mẹcủa nó cả, chỉ ngồi đó xoe đôi mắt tròn đẫm lệ mếu máo lí nhí “anh Bi”.Có lần tôi bắt nó chơi đá dế với tôi, nó vừa chơi vừa khóc xướt mướt:- Anh Bi ơi, con dế nó đau nó khóc kìa.- Con dế đâu phải là con người, nó đâu có biết đau biết khóc.- Nó biết mà. Ngoại em nói con người khi chết đi có thể đầu thai làm thú vật mà.- Nhưng con dế là con dế. Cụt hứng tôi quăng con dế xuống bỏ đi.Nó vội vã nắm áo tôi lại, nằng nặc một hai bắt tôi cùng nó đi đào mộ chôn con dế, dù chotôi cố xua hất cở nào. Khi tôi bắt nó đi bấm chuông nhà hàng xóm rồi bỏ chạy, lúc tôi cochân bỏ chạy thì con nhỏ cứ đứng yên trước cửa nhà hàng xóm vừa khóc vừa xin lỗi. Khiđi về ngang qua nhà thờ, nó chạy vụt vào trong rồi một hồi sau mới trở lại, báo hại tôiphải đứng chờ. Tôi cau có la khi thấy mặt nó:- Mày làm gì ở trỏng vậy?- Em xin tội cho anh và em. Bà Bảy nói khi mình làm gì sai thì xin tội Chúa, Chúa sẽ xóatội cho mình. Em không muốn anh mắc tội rồi mai mốt phải đầu thai thành con dế.Nghe tới đó tôi chỉ biết lắc đầu với lối suy nghĩ nhóc con của nó, ai đời con cái gia đìnhđạo Phật mà vào nhà thờ xin tội. Nhưng khóc thì khóc, nó vẫn cứ đeo theo “anh Bi” vànghe theo lời tôi không dám phản kháng. Cứ như thế nó xì nẹo xì nẹo “anh Bi” của nó 3năm trời.Khi tôi 13 tuổi, ba mẹ tôi ly dị. Rời nhà ra đi, ba đem theo tôi theo với ông, còn hai đứaem gái của tôi thì ở lại cùng mẹ. Ngày cuối cùng khi chia tay, Lan vừa khóc xướt mướtthò tay vô túi lấy cái gì đó rồi đem nhét vô túi áo tôi. Bịn rịn, quyến luyến con bé bám sáttheo tôi ra tới xe đò. Khi chiếc xe đò mang tôi và ba từ từ lăn bánh, nó khóc nức nở chạytheo gọi “anh Bi, anh Bi”. Chợt nhớ tới cái món đồ con bé nhét vào túi áo, tôi lấy ra nhìn:một trái táo thủy tinh nhỏ xíu màu đỏ với cái cuống lá nho nhỏ màu xanh lá cây. Ngoáinhìn cái bóng dáng bé xíu của con bé xa dần và bị đất bụ ...

Tài liệu được xem nhiều: