Thông tin tài liệu:
23h30 - 18/7/200x…Anh mở mắt ra đã thấy em ngồi cạnh bên cạnh. Em vuốt tóc anh rồi hôn lên vai anh.- Anh tỉnh rồi ah? Em xin lỗi nhưng em phải đi đây- Chúng ta phải xa nhau 1 thời gian, có lẽ với anh sẽ lâu nhưng anh phải cố gắng anh nhé! 1 năm sau chúng ta sẽ gặp lại nhau chỉ 1 năm thôi anh yêu ah!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Đếm Đếm23h30 - 18/7/200x…Anh mở mắt ra đã thấy em ngồi cạnh bên cạnh. Em vuốt tóc anh rồi hôn lên vai anh.- Anh tỉnh rồi ah? Em xin lỗi nhưng em phải đi đây- Chúng ta phải xa nhau 1 thời gian, có lẽ với anh sẽ lâu nhưng anh phải cố gắng anh nhé!1 năm sau chúng ta sẽ gặp lại nhau chỉ 1 năm thôi anh yêu ah!Anh im lặng nhìn em không thể nói một lời nào. Em nắm chặt tay anh.- Chúng ta sẽ lại được ở bên nhau mà anh. Đừng quên em anh nhé!Anh mỉm cười.- Uhm,từ ngày hôm nay anh sẽ đếm sẽ đếm đến khi em về với anh. Khi anh dừng đếm thìem sẽ quay trở về đúng không?Em gật đầu mỉm cười và quay đi. Anh lại mơ màng chìm vào cơn mơ…20/7/200x...Tỉnh lại ở trong bệnh viện đầu anh choáng váng. Đau quá! chẳng nhớ chuyện jì xảy ranữa, đầu và tay quấn băng. Chuyện gì đã xảy ra thế nhỉ? sao không nhớ được gì cả?Mẹ và bé em mừng rỡ khi thấy anh tỉnh lại. Bé em vội chạy đi kêu bác sĩ. Mẹ khóc:- Con tỉnh lại rồi, cảm ơn trời! con bất tỉnh gần 2 ngày nay rồi! mẹ...Mẹ nghẹn ngào nói không nên lời. Anh cũng không nói được gì vì đau quá và mệt. Lạithiếp đi trong lúc mơ màng anh nghe bác sĩ nói sẽ rằng anh đã tỉnh lại rồi thì sẽ không saonhưng phải mổ.21/7/200xĐầu giờ vẫn còn nhức lắm và vẫn cứ mơ mơ màng màng thức rồi lại ngủ, ngủ rồi lại thứctrong cơn mơ chả ăn gì được trong người anh vẫn thấy khó chịu. Em ra đi thật sao?chuyện jì đã xảy ra nhỉ? sao em lại ra đi? vì anh vì em hay vì ai? Anh sẽ đếm! 3 ngày rồiah? uhm mới chỉ có 3 ngày thôi!anh nhớ em wá!Anh lại được gặp em, anh cầm tay em đi trên bờ cát trắng giữa bầu trời đêm. Anh lại thấyem cười nụ cười quen thuộc, cái chun mũi quen thuộc của em. Và cả 1 nụ hôn ngọtngào...22/7/200xNgày thứ tư rồi em nhỉ? Anh vẫn phải nằm trên giường nhưng đã đỡ hơn nhìu rồi em ơi!hôm nay anh đã có thể nói chuyện với mọi người. Hôm nay chủ nhật, mẹ được nghỉ nênvô bệnh viện sớm anh cũng thấy đỡ cô đơn. Giá như giờ này anh đã qua nhà em kêu cốbé lười dậy đi ăn sáng với anh rồi nhưng...23/7/200xBác sĩ nói thứ 6 này anh sẽ mổ rồi. Hi hi! sao nghe thấy mổ là người cứ rờn rợn lên ý cứnhư hồi bé nghe tới chích ngừa là sợ. Anh nhát quá em nhỉ? Anh vẫn đếm đây! được 5ngày rồi! Anh lại buồn ngủ nữa rồi. Uhm anh sẽ ngủ để được thấy em trong mơ thấy emcười...24/7/200xMai là được 1 tuần em xa anh rồi nhỉ? bệnh viện buồn tênh chỉ còn mình anh nhìn ngoàitrời âm u quá! nhưng sao không mưa? anh nhớ... em thích mưa lắm thích đi biộ dưới trờimưa. Có lần em giận anh và đi bộ về nhà dưới mưa mặc kệ cho anh lái xe theo năn nỉ.nhưng khi về tớ nhà em gọi cho anh và nói: em không giận anh đâu, chỉ vì em thích đidưới mưa mà thôi. Ghét anh lắm!Em bướng lắm! Chả hiểu sao anh lại yêu cái tính bướng bỉnh đó nhỉ? Bé em đem cháo vôrồi. Anh phải ăn đây hi hi ^_^ cháo mẹ nấu ngon tuyệt!!! Ăn xong anh phải uống thuốchix nhìn cả đống thuốc đó anh phát ngán rồi!.25/7/200x1 tuần rồi! mới chỉ là một tuần thôi! Anh thấy mẹ lo lắng vì anh cứ lẩm bẩm 1 mình hoài.Mẹ không hiểu anh đang nói chuyện với em. hi hi, anh sẽ đếm cho đến khi em quay lạivới anh ,anh đang đếm... đếm... đếm... 26/7/200xBố gọi dt về VN hỏi tình trạng của anh. Mẹ báo rằng anh sắp phải mổ hình như bố lo lắmem ah. Lâu wá anh chưa gặp bố. Chắc cũng 2 năm rồi nhỉ? Anh nhớ em lần đầu gặp bốanh. Bố thì nhìn em chằm chằm còn em thì cuối gằm xuống không dám nói 1 lời đến nỗibố phải bật cười và nói: cháu hiền thế thì sao quản được nó, nó mà bắt nạt cháu cứ nóibác, nó phá lắm. Anh không phá đâu nhỉ? Anh hiền và ngoan lắm chả bắt nạt em đâu chỉcó em cứ ăn hiếp anh thôi hu hu!...8 ngày rồi...27/7/200xmai anh sẽ mổ em ah? Sao ko thấy em vào thăm anh nhỉ? em quên anh rồi sao? Bạn đếmthăm anh nhìu lắm có cả hoa nữa trái cây nữa có em ở đây gọt cho anh ăn nhỉ? Chả thíchmẹ gọt đâu! Nhớ em wá đi...9 ngày rồi...28/7/200x8h30 mọi chuẩn bị đã xong, điều dưỡng viên đưa anh xuống phòng mổ... Khi đèn chiếuvào anh. anh thấy em! em đang đứng cạnh anh đang nắm tay anh anh cảm nhận được thậtsự cảm nhận được bàn tay em bàn tay ấm áp và nhỏ nhắn. Đúng là em thật rồi. Em ở lạibên anh......10 ngày rồi...29/7/200xAnh tỉnh lại. Em đâu rồi? Em đâu rồi? Anh nhìn quanh chỉ có bé em. Nó nói Anh haitỉnh rồi hả, May wá trong lúc mổ cho anh hai gặp sự cố. Ca mổ phải kéo dài thêm 3 tiếngnữa. Mẹ gần như muốn xỉu. Em sợ wá chừng nhưng giờ không sao rồi ca mổ thàng công.Em tưởng mất ông anh yêu quí của em rồi chứ. Ah mẹ mệt wá về nghỉ rùi, tối wa mẹthức suốt đêm bên cạnh anh đó. Anh ăn jì không mẹ có đem cháo tới này... Ah, anh vẫnmệt hả anh nằm nghỉ đi nha khi nào muốn ăn thì kêu em Con bé này...Anh lại thiếp đi... Em đâu rồi?... Anh lại phải đếm...11 ngày rồi...30/7/200xchắc tuần sau anh có thể về rồi. Anh muốn về thật sớm về để gặp em, về lại căn phòngthân yêu của anh. Về để được đi những con đường quen thuộc của 2 đứa lại được ngắmmưa trên ban công......12 ng ...