Danh mục

Truyện ngắn Đêm Noel

Số trang: 143      Loại file: pdf      Dung lượng: 592.87 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thục Hiền lách người qua cửa, chạy vọt tuốt ra sân tìm chút không khí trong lành để thở. Trong phòng, khói thuốc và tiếng ồn làm nhức đầu không chịu được. Đến nỗi ham vui như cô cũng tìm cách chạy trốn đám nhí nhố trong ấy Năm nào cũng vậy, đêm Noel là chị Thanh Thư tổ chức họp mặt linh đình, lớn hơn cả tất niên. Gặp ông anh rể của cô cũng thuộc loại dân chịu quậy. Cho nên nhà của hai người lúc nào cũng bạn bè tới tấp. Thục Hiền thích đến đây hơn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Đêm NoelĐêm Noel Hoàng Thu Dung Đêm Noel Tác giả: Hoàng Thu Dung Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 19-October-2012Trang 1/143 http://motsach.infoĐêm Noel Hoàng Thu Dung Chương 1Thục Hiền lách người qua cửa, chạy vọt tuốt ra sân tìm chút không khí trong lành để thở. Trongphòng, khói thuốc và tiếng ồn làm nhức đầu không chịu được. Đến nỗi ham vui như cô cũng tìmcách chạy trốn đám nhí nhố trong ấy Năm nào cũng vậy, đêm Noel là chị Thanh Thư tổ chứchọp mặt linh đình, lớn hơn cả tất niên. Gặp ông anh rể của cô cũng thuộc loại dân chịu quậy.Cho nên nhà của hai người lúc nào cũng bạn bè tới tấp. Thục Hiền thích đến đây hơn là ở nhàmình. Ở nhà, đi ra đi vô mẹ con dì Phương lúc nào cũng yểu điệu thục nữ, nhìn mà bực cả mắt.Tính cô sôi nổi và thích bay nhảy. Còn hai người thì lúc nào cũng điệu đàng, sướt mướt. Điệu rơiđiệu rụng, điệu từ mẹ xuống con, từ con lên mẹ, nhìn mà chịu không nổi. Phải chi tính tình cũngmềm mỏng như vẻ ngoài thì còn đỡ. Đằng này đụng chuyện một chút là dữ lên như sư tử. Đạođức giả không chịu được. Nghĩ tới là thêm bực mình Thục Hiền nguẩy đầu một cái, khẽ nhănmặt tự trách mình. Đã bỏ học thi vì ham vui, vậy mà đến đây còn chịu khó nhớ tới hai người đórối tức. Dại dột chưa từng thấy Cô rời băng đá đứng dậy, đi lòng vòng giữa mấy chậu kiểng. Vừađi, cô vừa hát khe khẽ. Một lát hứng chí lên. Cô dậm dậm chân theo điệu nhạc và nhảy mộtmình Cuối cùng mệt quá, cô ngồi phịch xuống băng đá mà thở. Chợt có tiếng vỗ tay vang lên,kèm theo một câu Hay tuyệt vẳng ra từ phía bên kia cây bùm sụm làm Thục Hiền quay lạitìm kiếm Từ trong chỗ tối, một gã con trai bước ra. Trên tay hắn là lon coca và điếu thuốc cháyđỏ. Hắn đến đứng trước mặt Thục Hiền, búng tay cái tách:- Cô hát hay lắm và nhảy cũng đẹp. Tôi biết chắc là cô mệt lắm, đúng không? Hắn chìa loncoca về phía cô:- Xin mời Hắn nheo mắt, nói thêm:- Tôi vừa mới khui chứ chưa uống, có thể yên tâm Chẳng đợi mời lần thứ hai, Thục Hiền cầmngay lon coca, nói tỉnh bơ:- Cám ơn ý tốt của anh Cô uống liền một hơi, rồi chép miệng:- Tôi khát khô cả cổ, nhưng lại lười vào nhà. Lon coca này xuất hiện thật đúng lúc. Cám ơn anh- Không có chi Tên con trai vừa nói vừa ngồi xuống bờ xi măng, đối diện với băng đá. Hắn ngồiim, kín đáo quan sát cô. Thục Hiền cũng nhìn lại hắn. Ôi trời! Người gì mà tóc tai như ổ quạ, dàiphủ kín cả gáy. Ăn mặc thì bụi đời hết chỗ nói. Bộ đồ jean bạc phếch cắt tua ở ống tay và gấuáo. Trông hắn có vẻ dân chơi chính cống. Rất may là hắn có khuôn mặt trầm tĩnh và dễ nhìn.Nếu không chắc cô đã bỏ chạy mất rồi Hắn biết Thục Hiền nhìn, nhưng có vẻ như không quantâm, cũng như bất cần biết cô nhận xét ra sao về mình. Hắn mỉm cười, chìa tay ra:- Cô hát hay lắm. Có theo nhóm nào không? - Nhóm gì?- Ý tôi muốn nói có theo ban nạc nào không hay là hát ở các tụ điểm? Tôi thấy không quenThục Hiền hiểu ra, bật cười:- Bộ tôi giống ca sĩ lắm hả? Có người nhận xét mình như vậy thì thích thật - Bộ không phải?- Không tôi còn đi học. Thỉnh thoảng cũng hát chút ít, nhưng không theo nhóm nào cả. Thế cònTrang 2/143 http://motsach.infoĐêm Noel Hoàng Thu Dunganh? Nghe cách nói, tôi đoán anh thuộc ban nhạc nào đó?Tên con trai không trả lời Thục Hiền. Hắn buông một câu nhận xét nghiêm chỉnh:- Cô có phong cách biểu diễn độc đáo lắm, hoàn toàn mới lạ. Không phải là ca sĩ thì phí thậtThục Hiền hỏi một cách vui thích:- Thế nếu có ai đó rủ, tôi có thể theo một nhóm nào đó được không? Tôi thích đi hát lắm - Cáiđó đâu có khó, chỉ cần cô luyện giọng là được - Nghe cách nói của anh, tôi có cảm tưởng trởthành ca sĩ là điều rất dễ, ai cũng có thể hát được cả - Chứ gì nữa Hắn chợt nheo mắt:- Mọi người ai cũng có thể hát, từ già đến trẻ Thục Hiền ngắt lời:- Nhưng hát hay thì lại là chuyện khác. Không có ai hét một bản nhạc mà trở thành ca sĩđược Tên con trai mỉm cười:- Cũng có đấy Thục Hiền toan phản đối, nhưng thấy hắn cứ ngồi mãi ở dưới đất, cô hơi ngọnguậy:- Này, sao anh không ngồi trên băng? Tôi đâu có giành chỗ, cũng đâu có bất lịch sự mà đềphòng anh. Anh lên đây đi Cô nhích ra đầu ghế, nhưng tên con trai vẫn ngồi im, hắn khoát tay:- Thôi khỏi, tôi thích ngồi ở đây hơn. ở vị trí này, tôi có thể nhìn đôi giày và bàn chân xinh xắncủa cô. Cô có đôi chân đẹp lắm - Hả?Bất giác, Thục Hiền rụt chân lại, tròn xoe mắt nhìn hắn, cố tìm hiểu xem hắn có đùa không.nhưng vẻ mặt hắn tỉnh bơ như đag nói về mưa nắng, không có dấu hiệu gì là sàm sỡ hay tántỉnh. Cô thấy yên tâm hơn và ngồi im. Lạ thật! hắn nhìn lúc nào, sao cô không biết ...

Tài liệu được xem nhiều: