Danh mục

Truyện ngắn Đêm thành phố đầy sao

Số trang: 9      Loại file: pdf      Dung lượng: 195.60 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mỹ, bạn thân của Hoa có lần đưa chồng con đến thăm căn hộ mới của bạn, cho một con chó con như món quà tân gia và cảnh báo: - Bồ chưa có chồng mà làm việc trong cao ốc văn phòng, sống nhà chung cư là coi như ế suốt đời. Sống hoài giữa bê tông cốt thép người ta cũng dễ trở nên khô cứng và lạnh lẽo lắm! Lời nói ấy bắt đầu ám ảnh Hoa, làm bộ lạnh bên ngoài vậy thôi chứ bên trong cô cũng nóng ruột lắm rồi, ngày tháng cứ trôi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Đêm thành phố đầy sao Đêm thành phố đầy sao TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN THUÝ ÁIMỹ, bạn thân của Hoa có lần đưa chồng con đến thăm căn hộ mới của bạn, cho một conchó con như món quà tân gia và cảnh báo:- Bồ chưa có chồng mà làm việc trong cao ốc văn phòng, sống nhà chung cư là coi như ếsuốt đời. Sống hoài giữa bê tông cốt thép người ta cũng dễ trở nên khô cứng và lạnh lẽolắm!Lời nói ấy bắt đầu ám ảnh Hoa, làm bộ lạnh bên ngoài vậy thôi chứ bên trong cô cũngnóng ruột lắm rồi, ngày tháng cứ trôi vùn vụt. Ở cơ quan còn nhiều đứa ngoài ba mươichưa chồng, chưa có người yêu. Mà bọn nó nào kém cỏi gì, có đứa còn thuộc loại tài sắcnữa là đằng khác. Có mấy bằng đại học, nói tiếng Tây, tiếng Tàu như gió, đi nước ngoàinhư đi chợ, xài tiền như nước nhưng vẫn không kiếm được một nửa của mình. Trong cơquan không thiếu đàn ông, nhưng bọn nó hay chê. Sao cũng chê, người xấu trai, bần tiệnbị chê đã đành, còn người đẹp trai hay quá khéo cũng bị chê. Nhưng bị chê nhiều nhấtvẫn là những chàng bị quy kết là “bóng”. Mà Hoa thấy cũng lạ thiệt, hiện tượng “pê đê”hồi trước cô thấy hình như chỉ có tầng lớp bình dân bây giờ thì đâu cũng có, bác sĩ, luậtsư gì cũng dính. Má cô bảo ngày xưa chuyện ấy rất hiếm. Hay là cuộc sống đô thị chậthẹp, phải sống và làm việc giữa bốn bức tường, xa rời thiên nhiên nên giới tính người tacũng bị biến dị đi. Nhiều khi chính cô mải lo học hành, thăng tiến, làm việc căng thẳngnên cô cũng thấy ít nữ tính hơn mẹ mình. Ba mươi tám tuổi mà Hoa vẫn sống độc thân,mọi người không bảo cô kén nữa mà bảo cô khó, nhiều lúc Hoa lục vấn mình và thấy họnói có phần đúng. Mọi cái trong nhà để vị trí nào thì cô luôn muốn thấy nó phải có ở vị tríđó, mấy đứa em lấy dùng xong rồi quên để chỗ khác là cô la. Giờ nào việc ấy. Sau mườimột giờ đêm ai mở tivi cô rất ghét. Với cô, đàn ông phải ra đàn ông, đàn bà phải ra đànbà. Hồi đó có lần bà dì giới thiệu cho Hoa một người đàn ông, ai cũng bảo đạt hết mọiđiều… Cô thấy anh ta cũng không có gì để chê nhưng chỉ vì anh hay đeo một sợi dâychuyền to tướng ở cổ khiến cô ngứa mắt quá nên nhất định không ưng. Sau nầy đọc sáchcô mới biết mình vì kiến thức không tới nên đã nhận thức sai. Trong âm có dương, trongdương có âm. Ở người đàn ông nào cũng có một chút đàn bà và ở người đàn bà nào cũngcó một chút đàn ông, chỉ khi nào cái phần giới tính tầm gởi ấy phát triển lấn át cái phầnchính thống thì mới có vấn đề. Rồi khi má cô qua đời, không muốn bọn em trai, em dâuvà đám cháu xem mình là bà cô trong nhà nên Hoa quyết tâm dành dụm thêm tiền để ra ởriêng. Để an toàn, cô mua căn hộ trong một chung cư mới xây thuộc loại cao cấp.Khỏe! Hoa cảm thấy như thế khi cô có một cõi riêng, được sống theo trật tự, giờ giấc,thẩm mỹ của mình. Đi làm về đọc sách, nghe nhạc, chủ nhật rủ bạn về nấu món gì ăn…Mình không làm phiền ai và cũng không ai làm phiền mình. Và với phương tiện liên lạcđầy đủ, nào điện thoại nhà, điện thoại ở cơ quan, điện thoại di động và có cả một địa chỉemail trên mạng internet nên dù sống, làm việc trong “cái hộp” chất ngất trên tầng caoHoa thấy mình cũng đâu có bị cô lập. Nhớ lần đầu máy vi tính của cô được nối mạngInternet, nhìn biểu tượng trái đất quay tròn cô sung sướng hãnh diện thấy mình nối kếtđược với cả thế giới. Cô email cho bạn bè, họ hàng ở nước ngoài liên tục và nhận đượcemail của họ. Sau đó cô chán cái trò chơi nầy, những giòng chữ vô hồn trên trang giấy ảonó chỉ chuyển tải được một ít thông tin nhưng không thể diễn tả được tình cảm của mìnhnhư một lá thư viết… Nhưng rồi cũng chẳng ai rảnh gởi mail cho Hoa mãi. Cô nhớ chođến lúc cuối đời má cô vẫn giữ được những lá thư vàng ố của bạn bè thân thời trẻ vànhững lá thư tình ba cô gởi lúc theo đuổi bà…Cho nên Hoa chỉ thấy thoải mái được một thời gian đầu, dần dần cô mới thấm thía rằngsống một mình cũng không dễ dàng chút nào, dù là sống trong một chung cư đầy đủ tiệnnghi. Căn hộ của cô ở tầng thứ sáu, đi thang máy. Hàng ngày đi lên đi xuống, gặp đi gặplại bao nhiêu người, rất quen mặt nhưng rất ít ai chịu mở miệng chào hỏi nhau bởi thờigian ngắn ngủi và vì người ta căng thẳng hơn khi đi thang máy. Dãy hành lang sạch bóng,vắng lặng và hun hút, ai đi làm về cũng lập tức chui vào cái “lô cốt” hiện đại của mình vàđóng cửa lại. Những cư dân ở đây đều quá văn minh lịch sự, không làm phiền nhaunhưng cũng chẳng mang đến niềm vui gì cho nhau. Tết vừa rồi có một việc ghê sợ đã xảyra. Từ ngày ba mươi mọi người nghe một mùi hôi nhưng không xác định được là ở cănhộ nào, cũng không ai dám gõ cửa từng căn để hỏi, người nào cũng cho rằng chắc có mộtcon chuột cống bị chết, kẹt ở đâu đó. Qua ngày mùng một, mùi hôi thối càng nồng nặcnhưng ai cũng kiêng kỵ vì ngày đầu năm mới thiêng liêng nên ráng chịu đựng, đóng kíncửa cố thủ trong nhà mình. Qua ngày mùng hai, khách khứa lục tục kéo tới thăm và mùithối đến mức không còn chịu nổi người ta mới báo cáo với công an phường đến ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: