Thông tin tài liệu:
Thu Phong bị đánh thức rất sớm bằng giọng quắt mắt mà gần đây đã trở thành quen thuộc với cộ Cô dụi mắt ngóc dậy, thấy giường bên kia, hai bà chị của mình cũng cùng cảnh ngộ. Như vẫn chưa thể tỉnh ngủ, chị Xuân Hương mắt vẫn nhắm, ngồi sật sừ nghiêng qua ngã lại, Thu Phong ngó cảnh này không nhịn nổi, cô bụm miệng cười rúc rích: - Hê! Coi chị Hai lên đồng kìa, ngộ chưa! Xuân Hồng ngáp một cái thật to rồi quay lại trừng mắt với cô: - Hê hê...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Truyện ngắn Đêm ThuĐêm Thu Khánh Vân Đêm Thu Tác giả: Khánh Vân Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 19-October-2012Trang 1/153 http://motsach.infoĐêm Thu Khánh Vân Chương 1 -Thu Phong bị đánh thức rất sớm bằng giọng quắt mắt mà gần đây đã trở thành quen thuộc vớicộ Cô dụi mắt ngóc dậy, thấy giường bên kia, hai bà chị của mình cũng cùng cảnh ngộ.Như vẫn chưa thể tỉnh ngủ, chị Xuân Hương mắt vẫn nhắm, ngồi sật sừ nghiêng qua ngã lại,Thu Phong ngó cảnh này không nhịn nổi, cô bụm miệng cười rúc rích:- Hê! Coi chị Hai lên đồng kìa, ngộ chưa!Xuân Hồng ngáp một cái thật to rồi quay lại trừng mắt với cô:- Hê hê cái gì, nhiều chuyện. Tụi tao chưa tỉnh nổi là vì tối hôm qua thức khuya tâm sự, ai mànhư con nhái bên mày chui vào giường là ngủ say như chết.Thu Phong trề môi:- Tâm sự? Tâm sinh sự thì có.- Mày...Xuân Hồng chớp cái quạt tàu cau ném qua giường cô em gái, cô cười hì hì né tránh rồi nhănmặt làm ngáo ộp né tránh rồi trêu tức chị.Vừa lúc đó má quay trở lại với giọng chát chúa:- Trời ơi! ba đứa còn ngồi trơ đó hả? Chưa chịu tỉnh nữa sao? Bộ mấy đứa đợi lấy nước tạt nữasao?Mấy chị nghe nóihoảng hồn chui khỏi mùng ngay. Thu Phong phóng xuống giường chạy ra lunước trước, hai bà chị dù nhanh chân cũng đâu kịp cô.Thế là độc quyền cầm ống kem, cô tha hồ nhỡn nhơ đi tới đi lui bên sàn nước, nhỏ kem chútđầu này chút đầu kia của bàn chải đánh răng để trêu tức họ chơi. Hai bà chị tức tối nhưng khôngđược.Chị Xuân Hồng trừng mắt với tiếng quát... nhỏ rí:- Mày còn chưa chịu đưa ống kem tao méc má.Thu Phong nhái lại như hát:- Tao méc má... má... má...Chị Xuân Hương ra vẻ dáng chị Hai hơn một tí với câu đe nạt:- Em có biết hôm nay nhà có khách không? Chút nữa khách người ta đến nhà rồi, tụi mà trongmấy phút còn chưa đánh rửa mặt xong, là má chửi đó, lúc đó em lãnh.Phết kem lên bàn chải răng một cách khoan thai và từ tốn như người phết miếng bơ lên bánhTrang 2/153 http://motsach.infoĐêm Thu Khánh Vânmì, Thu Phong tỉnh bơ cười khì trước câu nói dài dòng của bà chị:- Mắc gì mà em lãnh, má mà chửi lên, em chạy ra hồ, ở nhà hai chị nghe hết.Xuân Hồng trợn mắt:- Còn dám giỡn?Thu Phong còn định trêu tiếp nữa, nhưng bỗng nghe tiếng của mẹ vang lên trong gian bếp, côhoảng hốt quăng vội ống kem qua mấy bà chị rồi múc ca nước đánh cho xong hàm răng khểnhcủa mình.Nước mát lạnh làm Thu Phong tỉng như con sáo ngoài hiên. Máng ca nước lên cọc rồi đểnguyên gương mặt còn ướt nước, cô quay lại tìm cách chọc hai bà chị tiếp.Vòng qua bờ ao, cô ngồi chồm hổm chống hai tay lên cằm ngắm hai chị đánh răng rồi ngoẹođầu cười hì hì:- Ê! Chị Ba đánh răng trông ghê rợn quá. Kem chảy nhòe nhoẹt xuống cằm kìa. Ý, coi chừngnó nhỏ xuống ao làm chết cá của ba hết. Trời ơi, cái miệng chị tèm lem giống miệng chú hềnhư vầy thì làm sao mà người ta chịu.Chị Xuân Hồng bực quá mắng câu gì đó, nhưng câu mắng của chị bị bọt kem đánh răng và cáibàn chải nằm trong miệng làm cho biến dạng đến khó mà nghe được.Thu Phong khoái chí nhại nữa:- Chị nói gì vậy? “Ngon nguỷ! Gát kao không mày biết kay” là cái gì? Chị nói tiếng Campuchia à– Cô gật gù vẻ thông thái - Ừ, chắc là tiếng Campuchia, chứ tiếng Anh hay tiếng Pháp thì em đãnghe và hiểu hết trơn rồi.Chị Xuân Hồng đã mau mắn rửa xong mặt mũi, bèn lừ mắt với cô:- Con quỷ nhỏ! Có chịu đi chỗ khác chơi không? Biết hôm nay là ngày gì không mà dám quậyhả?Thu Phong lè lưỡi nhát ma:- Hù em hả? Làm như em không biết vậy, hôm nay có người tới coi mắt hai chị chứ gì. Làm nhưquan trọng lắm.Phun bọt kem xuống sàn nước. Xuân Hồng hỏi nhanh:- Sao mày biết?- Sao lại không biết. Em không để ý nhưng em biết hết.- Mày nghe lỏm phải không? - Xuân Hồng kêu lên.Cô hất mặt:- Em đâu có thèm nghe lỏm. Ai biểu hai chi hôm qua lên giường còn rù rì hoài không cho ngườita ngủ. Cái gì mà “không biết “ổng” mặt mũi ra sao, tướng tá thế nào”, cái gì mà “nghe nói ổngTrang 3/153 http://motsach.infoĐêm Thu Khánh Vângiàu có lắm, giỏi giang lắm”. Toàn là những tâm sinh sự lăng nhăng, nghe mà muốn nóng lạnh.Thấy hai bà chị nhìn nhau ngượng ngùng. Cô nháy mắt hỏi:- Hê! Không biết có hai ông ngốc nào đòi xuống đây coi mắt mấy chị vậy ta? Phải chi họ tớisớm, đã thấy cảnh chị Hai quen ngủ nướng nên ngồi ngả nghiêng trên giường như lên đồng,còn chị Ba thì đánh răng bôi như mặt hề rồi. Đến chừng đó chắc mấy ổng vắt giò lên ...